ÁO ĐỜI
Tấm áo mẹ cho đã cũ rồi
Biết rằng sớm muộn sẽ thay thôi
Đường kim nối kết không còn chắc
Mối chỉ đan khâu cũng sắp rời
Hàng nút lung lay khuy lỏng lẻo
Viền bâu xơ xác vạt nhầu tơi
Nhớ xưa người gọi vào khuyên nhủ
Sống phải gẫm suy chuyện của đời.
2021-07-03
Võ Ngô
Thơ Họa:
MẸ TÔI
Không còn thấy mẹ, mẹ đi rồi!
Nước mắt tuôn rơi mãi chẳng thôi!
Ánh mắt nhìn con, còn nhớ mãi,
Tấm hình mẹ tặng, vẫn không rời.
Sân phơi, nắng hạ, mồ hôi hột,
Ruộng cấy, mưa dầm, chiếc áo tơi.
Tất tả nuôi con không quản ngại,
Mẹ cho con mạnh dạn vào đời.
Đỗ Quang Vinh
CHIẾC ÁO CUỘC ĐỜI
Chiếc áo hôm nao đã rách rồi
Mẹ ngồi vá lại tội đi thôi !
Đều đều mũi chỉ không nhăn nhúm
Tĩ mĩ đường kim chẳng tách rời
Mắt yếu lem nhem khi xếp cuốn
Lưng còm lụm cụm lúc bung tơi
Ngày nay mẹ mất còn ai vá ?
Hình dáng thân thương mãi nhớ đời
Song Quang
KỶ VẬT
Lùi xa,,,,chinh chiến đã qua rồi
Kỷ vật ân thâm chiếc áo thôi
Khói súng vương hồn đâu nỡ bỏ
Mồ hôi thấm sợi mãi khôn rời...
Mầu phai gợi nhớ thời khăn khó
Hơi ấm vỗ ru thuở tả tơi...
Chút nghĩa may sao còn sót lại
Đường kim, mũi chỉ quyện tình đời!
5-7-2021
Nguyễn Huy Khôi
SỜN VAI CHIẾN Y
Chiếc áo nhà binh, cũ rách rồi
Còn đây 79, gấp mà thôi
Bốn vùng chiến thuật đầm sương gió
Rừng núi đồng lầy bước chẳng rời
Dây chạc ba lô đầy túi đạn
Hành quân chinh chiến đã tả tôi
Bình minh hứa hẹn trời mau sang
Đất nước quê mình lạc thú đời
Trần Đông Thành
KỶ NIỆM MẪU THÂN
Bao năm khổ nhọc mẹ đi rồi,
Hình bóng xa vời chỉ nhớ thôi.
Chiếc áo cho con luôn giữ chặt,
Hình dung từ mẫu chẳng xa rời.
Ngày xưa khuy nút khâu may chắc,
Năm đã vai mòn vạt tả tơi.
Dù có hư hao con cố vá,
Lưu ghi kỷ niệm suốt cho đời.
HỒ NGUYỄN
(05-7-2021)
ÁO KIA MẸ GIÚP
Áo đời mẹ tặng từ lâu rồi
Con nhớ từng câu từng ý thôi
Uốn nắn sống sao theo lẽ đạo
Làm lành lánh dữ chớ xa rời
Nghĩa nhân hành thiện là phương cách
Bố thí giúp người lúc tả tơi !
Tích đức phòng cơ khi hoạn nạn
Áo kia mẹ giúp ấm che đời…
Yên Hà
5/7/2021
CHIẾC ÁO LEN CỦA MẸ
Kỷ niệm còn đây mẹ mất rồi
Dâng sầu mắt ứa lệ nhiều thôi
Len đan bạc chỉ đà tua rụng
Nút kết sờn khâu đã lỏng rời
Lạc lõng quê người theo thế sự
Bơ vơ đất khách cuộn dòng đời
Tìm đâu bóng mát mà nương tựa
Mặc áo sao hồn buốt tả tơi
Minh Thuý ( Thành Nội)
Tháng 7/5/2021
HỤT HẪNG
Đỉnh núi mờ sương bóng khuất rồi
Nghe lòng hụt hẫng,trở về thôi
Đăng cao lãm cảnh,huyền mơ rụng
Hướng thượng tầm lan,hảo mộng rời
Cứ tưởng thời gian dần sẽ ổn
Đâu ngờ trí não mãi sầu tơi
Vườn quê sớm tối mùa cơm gạo
Xóm cũ loanh quanh,nhạt nhẽo đời.
Lý Đức Quỳnh
5/7/2021
CHIẾC ÁO LEN XANH
Chiếc áo len xanh lạc hậu rồi
Gia tài quý nhất vật này thôi
Làm ăn vất vả ngày không nghỉ
Chăm chút say sưa phút chẳng rời
Mẹ chỉ lo sao thằng nhỏ mạnh
Mình thì quên hẳn tấm thân tơi
Mùa đông treo trước bàn thư sảnh
Từ thiện làm theo nối nghiệp đời.
Trần Như Tùng
MÓN QUÀ CỦA MẸ
Tơi bời cũ nát áo đâu rồi ?
Nhớ mẹ đã may thuở nhỏ thôi...
Kỷ vật năm xưa không biết giữ
Món quà lúc trước chẳng hay rời
Nhỏ người, non dạ, lành nguyên vẹn
Lớn xác, đô con, rách tả tơi...!
Nhớ mẹ, bao lời khuyên dạy bảo
Gẫm suy sớm tối, bước vào đời...!
Mai Xuân Thạnh
July 05, 2021
RŨ BỎ
Mẹ may áo ấm đã lâu rồi
Người bảo lỡ thời vứt bỏ thôi
Mũi chỉ đường kim may chắc chắn
Vải dầy khuy cũ vẫn chưa rời
Những mong đất khách khi lưu lạc
Tươm tất bên ngoài khỏi rách tơi
Ấp ủ bao năm tình mẫu tử
Nhạt mầu, đâu nhạt sắc hương đời!!
Lộc Bắc
Jul21
TẤM ÁO MẸ CHO …
Áo mẹ cho con cũ quá thời
Trước sau gì cũng phải chùng thôi
Đường kim nối chặt từ từ rớt
Mối chỉ đan chen lỏng lẻo rồi
Nút bóp, viền bâu xơ xác nhạt
Tơ buồn lụa rũ nát nhầu tơi
Nhớ lời bu dặn khi thơ ấu
Con nhé đừng quên cách sống đời ….
ĐIỀN KHUÔN GIA
NHỚ MẸ
"Mẹ ơi áo cũ bạc màu rồi !
Ừ! ... mẹ may liền chiếc mới thôi"
Mối chỉ năm xưa thường gắn bó
Đường kim thuở trước ít khi rời
Bên đèn kết nối bao giềng mới
Dưới nắng vá lành chỗ rách tơi
Nhớ thuở ngây thơ rơi nước mắt
Biết tìm đâu được Mẹ trên đời !...
Chu Hà
NHỚ MẸ
Mẹ đã bao năm khuất núi rồi
Con còn nhung nhớ mãi không thôi
Nhìn từng mũi chỉ người may áo
Thấy mỗi thương yêu mẹ gởi đời
Vời vợi công ơn, lòng mãi khắc
Miên man kỷ niệm, dạ khôn rời
Chiếc khăn mẹ móc, con quàng cổ
Dù nhạt phai màu, rách tả tơi.
Sông Thu
( 10/07/2021 )
ÁO ĐỜI
Con xa cách mẹ cũng lâu rồi
Nhớ mái tranh nghèo nhớ quá thôi
Chiếc áo năm xưa dù đã rách
Viền bâu thuở trước vẫn chưa rời
Hàng khuy lỏng lẻo lòng ray rứt
Dãy nút bung thùa dạ tả tơi
Đất khách thâu đêm sầu bất giải
Quê hương khắc đậm mãi trong đời
Bích Trân
July 20, 2021
MẸ…
Mộ phẩn nơi Mẹ đã yên rồì,
Duy chỉ còn đây tấm áo thôi!
Bà vẫn lưu tâm đừng để rách
Ngài luôn dặn ý chớ xa rời
Chính đây gói ghém lòng thương mến
Nguyên đó ghi sâu sự tả tơi
Của những tháng ngày mà U sống
Cho con chẳng tiếc-nỗi riêng đời.
Thái Huy
22/7/21
KỶ VẬT ,
Kỷ vật dấu yêu đã mất rồi
Dặn lòng khép lại tiếc thương thôi
Bao năm gắn bó lòng lưu luyến
Mấy thuở chia ly dạ rã rời
Theo nắng mưa hình hài đổi khác
Qua sương gió áo xúng bung tơi
Dẫu thời gian chẳng chìu ta lắm
Hãy giữ sạch trong mạch sống đời !
PHƯỢNG HỒNG
CHIẾC CẶP DA
Chiếc cặp cũ mèm chẳng tả tơi
Đã lâu chỉ để ở nhà thôi
Giấy tờ thiết yếu luôn cần giữ
Thẻ, khóa tùy thân khó thể rời
Sổ đất, sổ hưu vừa mới đó
Khai sinh, bằng cấp đã lâu rồi
Cất vào trong ấy là an dạ
Bởi cặp theo ta suốt một đời (*)
Sông Thu
( 23/07/2021 )
(*) Chiếc cặp da cha mua cho khi thi đậu vào đệ thất cách đây hơn nửa thế kỷ
BẢO BỐI
(Nhân đọc "Chiếc cặp da"
của Sông Thu)
Dù là quà tặng của Cha thôi
Bảo bối thiêng liêng chẳng thể tơi
Cất giữ sớm hôm lòng iu ấp
Nâng niu ngày tháng dạ khôn rời
Cặp còn hữu dụng bên con đó
Cha đã hư vô khuất núi rồi!
Bạc sắc thời gian hơi vẫn ấm
Ân tình Phụ Tử giữ muôn đời.
24-7-2021
Nguyễn Huy Khôi
MN ghé anh Quỳnh đọc thơ nhiều cảm xúc,chúc anh Quỳnh luôn mạnh an nhé !
Trả lờiXóaCảm ơn MN đã ghé thăm.
XóaChúc bạn an vui.