Chủ Nhật, 11 tháng 7, 2021

BÀI CẢM NHẬN TUỔI ĐỜI -Như Thu


Anh Chị thương mến,

Hơn ba tháng dài Như Thu mới gởi thư nói lời “Cám Ơn” đến Anh Chị đã họa thơ bài TUỔI ĐỜI cho Như Thu. Thật lòng mà thú tội Như Thu hầu như quên hẳn luôn! Cách đây tám hôm nhờ anh Lý Đức Quỳnh gởi thơ xướng họa liên tục, mời mọi người xem nên Như Thu chợt nhớ bài thơ lục bát TUỔI ĐỜI của mình. Vào trang Lãng Phong thấy mình nhận tới sáu (6) bài họa cùng ba (3) bài cảm tác, rất xúc động và vui mừng khôn xiết Anh Chị ơi!
Để chuộc lỗi lầm to lớn nầy Như Thu xin ghi lại những lời cảm nhận của các bài họa nhé!
Trước tiên thi sĩ Cao Mỵ Nhân đã tặng bài CHUYỆN BUỒN, chúng ta hãy nhìn xem thi sĩ có nỗi buồn chi đây? hay là nỗi buồn của ai đó phải hôn chị? 
Như chúng ta đã biết cuộc đời không phải luôn là một màu hồng tươi thắm, dễ thương, hay kỳ hoa dị thảo thoang thoảng hương nồng thơm ngát. 
Chính vì vậy nhiều hôm chúng ta phải đối diện, e dè bước lên những đoạn đường gập ghềnh, khúc khuỷu đầy rẫy chông gai, ít nơi bằng phẳng, yên lành...
Ngoài ra cũng có lần thi sĩ chợt thấy nao lòng suốt đêm, bỗng dưng nhận ra hồn như trống trải, cô đơn tột cùng, đêm cũng như ngày để rồi 
Ngồi buồn ngắm đám mây bay
Đông tây đã rõ đêm ngày lơ mơ
Sao mà thương quá đi! 
Một tình yêu chân chính là chấp nhận hy sinh vô bờ bến, gởi trọn niềm tin vào đối phương. Như Thu trộm nghĩ tác giả dường như nói dùm cho những cặp tình nhân gặp nhiều phản đối từ gia đình ngăn trở, từ bạn bè ganh tỵ chẳng muốn họ thành đôi, tan vỡ chóng vánh bởi vì cả hai đều mất niềm tin lẫn nhau, ước nguyện khôn thành, giọt vắn giọt dài xót xa! Đôi lứa đôi đường vĩnh viễn chia tay, chao ôi buồn lắm!
Cuộc tình đổ mãi không vơi
Bao nhiêu giọt lệ, bấy lời xót ai
Thời gian dần trôi, cố ngăn dòng lệ tuôn rơi, âm thầm giữ kín trong tim, gắng mà quên lãng. Rất khâm phục và ngưỡng mộ vì hay quá, dẫu chốn đông người hoặc thưa người, họ chẳng bao giờ thổ lộ hay tâm sự nỗi buồn ray rứt, biết tỏ cùng ai?
Chỉ có hai người trong cuộc nhìn nhau nghẹn lời 
Không xôn xao, thốt chuyện mình
Tránh điều nói với nghe nhìn ngộ không ...
Xin cám ơn thi sĩ Cao Mỵ Nhân rất nhiều đã chia sẻ bài họa quá tuyệt vời, Như Thu vô cùng biết ơn chị! 

May mắn ghê nơi, mặc dù chủ vườn Lãng Phong rất ư là bận rộn, thi sĩ Lý Đức Quỳnh cũng dành thời gian tặng bài họa VÔ TÍCH SỰ cho Như Thu. Hãy cùng xem có thật là vô tích sự hay không nhé mọi người ơi! 
Bài họa khá dài bởi dựa theo bài xướng, đọc đến khổ thứ hai bỗng có chút ngạc nhiên, vì thấy hao hao giống như tâm trạng của nhiều người lắm và có luôn mình nữa. 
Mỗi sáng thức dậy, chưa kịp mĩm cười với người thân đã vội vàng, tất bật xoay mòng mòng với cuộc sống đa chiều, bận rộn, không phút nghỉ ngơi, quên giúp tinh thần thư giản: nhai vội miếng cơm, hớp nhanh ngụm nước...
Anh Chị ơi hãy sống chậm một tí cũng như thi sĩ nêu lên
Thời gian dạy cách sống chờ
Chúng ta mãi hấp tấp ngày hôm qua, vội vã hôm nay, cũng quýnh quáng ngày mai rồi sau đó hụt hẫng, nuối tiếc...bởi thuyền thơ còn đâu nữa vì quên sống chậm một tí mà thôi 
Biển tình gió sóng thuyền thơ tan tành
Có một buổi mình ên rảo bước ven sông, nỗi niềm chua xót, muộn phiền đan xen khiến cho thi sĩ ngắm cùng sông, tiếp tục thả hồn than cùng tiếng sóng nỗi ngậm ngùi day dứt...
Bên sông ngắm mảnh đời tui
Lao xao vọng tiếng ngậm ngùi sóng xa
Sau đó thi sĩ ghê sợ mảnh đời, ngay cả không ngại ngùng chi lại trách luôn bản thân vùi say trong men luý tuý, nghiêng ngã bên bầu rượu với bạn lưu linh. Buồn quá người ơi!!!
Trách đời bạc ác, mà ghê
Trách thân nát rượu đi về lưu linh
Làm sao có thể gọi là vô tích sự phải hôn Anh Chị? 

Mặc dù rất bận rộn nhưng thi sĩ Minh Thuý vẫn dành thời gian cho Như Thu, do đó bài họa BÓNG THỜI GIAN có mặt trong bài viết này, thương lắm bạn hiền ơi!
Nào ngay bây giờ chúng ta cùng khám phá thử xem thi sĩ cho biết việc chi nhé! 
Nhưng hãy chờ một chút nha vì Như Thu muốn tiết lộ rằng thật ra bài thơ này chính là tâm sự của nàng Minh Thuý giỏi giang, tháo vát từ trong nhà ra cả ngoài ngõ đó. Vừa tròn hiếu đạo cho Mẹ Cha, thuận thảo với gia đình bên chồng, hoà nhã với bạn hiền. 
Để chứng minh lời Như Thu là đúng, Anh Chị cùng đọc thơ 
Lại thêm trả hiếu trọn vừa
Tối tăm công việc giống mưa mù trời
Chưa hết đâu, đến tuổi năm mươi bầu nhiệt huyết vẫn còn rất hăng say, công việc còn đa đoan gấp bội
Năm mươi nhiệt huyết chẳng vơi
Việc Chùa, xã hội gọi mời cùng ai
Như Thu nói phải không?
Làm sao mà vui được khi nghe cơ thể có hơi khang khác, đừng lo nhen vì Như Thu cũng đồng cảnh ngộ với bạn hiền 
Nhức lưng mỏi cẳng đau chân
Cùng nhau thấu hiểu thêm 
Thời Sinh, Lão, Bệnh ...tinh thần kém vui
Hãy vui lên mỗi sớm mai, vì luôn luôn có khối người đợi, lắm việc chờ...
Hãy vui lên mỗi khi ra đường, vì luôn luôn có người ngắm, nên đừng quên nhắc Như Thu
Tô son điểm phấn bờ môi thắm hồng
Chao ôi vui quá phải hôn thi sĩ Minh Thuý nè? 

Tiếp theo bài họa thứ tư NHỮNG CUỘC VIỄN TRÌNH do thi sĩ Chung Văn gởi tặng. Hãy vào xem tác giả nhắn lời chi đây?
Theo thi sĩ nếu ở vào lứa tuổi 30 cũng không là quá muộn để bắt đầu cho một buổi hẹn hò nên thơ đầy lãng mạn, tay trong tay cùng nhau dạo bước, chợt thấy khung cảnh xinh xinh, đứng lại làm duyên chụp vài bức ảnh thật đáng yêu! Quả là tuyệt vời! 
Sau thời gian tìm hiểu chợt mừng vui vì nhận ra là một nửa thương yêu của ta đây rồi! Không còn phải chờ đợi thêm 
Ba mươi thân lập đến nhanh
Đã yêu, biết tuyển phu lành chung đôi
Sau đó anh còn khoe với bà con, thân hữu gần xa người bạn đời yêu dấu đã mang niềm hạnh phúc ngọt ngào, xứng đáng được hưởng tiếng gọi trìu mến “bà tiên” của đấng phu quân 
Bà tiên hạnh phúc đến rồi
Sống chung một thời gian dài sau 30 năm, hy vọng tác giả đừng nên so sánh người yêu xuân xanh thủa nào
Tóc sương đã điểm mày chau ngó mình
Bà tiên mãi mãi đẹp lâu lắm rồi đúng hôn nè?
Từ đấy thi sĩ thay đổi cách nhìn, cảm ơn hiền phụ, rồi rủ nhau đồng hành vượt đến ngưỡng cửa 
Trăm năm tuổi chẵn như là
Hồn về Bến Giác, tâm ta an bình
Chao ôi đẹp biết dường bao!

Đọc đến đây Như Thu biết rõ Anh Chị không muốn dừng lại đâu, vậy mình hãy xem tiếp bài họa TRĂM NĂM VIÊN MÃN do thi sĩ Mai Xuân Thanh tặng nha! 
Tác giả rất ư chịu khó vì anh đã chia từng quãng thời gian khá rạch ròi. 
Ngộ ghê! Anh cũng cùng một quan điểm với thi sĩ Chung Văn là lập gia đình ở lứa tuổi 30, suy nghĩ cân nhắc thận trọng, chín chắn khi quyết định kết hôn. Sự nghiệp, cơ ngơi ổn định đúng thời, kịp lúc 
Cơ ngơi sự nghiệp đây rồi
Nào đã hết đâu 
Đồng cam cộng khổ thơm môi má hồng
Tình tứ lãng mạn như thế ai mà chịu nổi đây?
Anh cùng chị quá ư hạnh phúc vì được con cháu thương yêu ông bà, cùng nhau tổ chức lễ thượng thọ, quý lắm thay! Ngoài buổi tiệc chúc mừng có cả văn nghệ đàn ca, biết nói gì đây?
Tiệc tùng luôn có ông bà
Cháu con xúm xít đờn ca quên sầu
Cho đến 20 năm kế tiếp, thi sĩ thấy tâm hồn thanh thản, an nhàn trong cuộc sống
An nhiên tự tại một mình
Tham thiền nhập định, trộm nhìn "sắc không"
Mỗi ngày siêng năng trì chú, tọa thiền nhập định, nhìn mảnh đời ô trọc chỉ là sắc sắc, không không, nhẹ cả người! Như Thu ngưỡng mộ lắm!

Thuý M đã tặng Như Thu bài họa TRĂM NĂM CUỘC ĐỜI thật dễ thương nhắc cho Như Thu quay về kỷ niệm xưa lắc xưa lơ...
Phục tài nhớ dai của thi sĩ Thuý M quá, nhưng nhờ vậy Như Thu cũng gợi nhớ thời tuổi thơ đã có hai lần cãi nhau với nhỏ bạn chung lớp 
Cãi nhau với bạn lắm lời
Ngây thơ chí choé ham vui lúc này
Thú vị ghê! 
Mỗi lần nhắc lại chuyến hành trình vượt biển, không giấy mực nào tả hết nỗi kinh hoàng của thuyền nhân: bọn hải tặc hung tàn, đói khát, lạnh lẽo, lo sợ, bão bùng... Nếu như chuyến đi an toàn sóng lặng, gió yên thì chẳng có gì đáng kể. Tuy nhiên có những chiếc thuyền hoặc ghe bị hỏng máy, lương thực hết nhẵn, thuyền nan nhỏ bé lênh đênh trôi giữa dòng biển khơi! 
Ba mươi tuổi chuyển biến nhanh
Thuyền nan vượt biển tựa mành gẫy đôi
Hình ảnh đong đầy nước mắt, thương cảm vô ngần!
Giờ đây thuyền nhân thấy mãn nguyện vì sóng gió đã qua rồi, mọi người đang ở bến bờ tự do, thích nghi cuộc sống nơi xứ lạ nhưng ấm áp tình người
Chiều hôm có bậu quanh mình
Lòng tôi mãn nguyện hướng nhìn chân không
Chúc mừng thi sĩ nhé!

Lời thi sĩ Đỗ Chiêu Đức:”Xin được mượn ý thơ của các bạn thơ, viết lại dưới dạng ngũ ngôn như sau”
Như Thu rất vui sẵn sàng đón nhận bài thơ cùng với tựa TUỔI ĐỜI, thơ ngũ ngôn nầy dễ thương lắm anh ơi!
Tác giả biết làm thơ sớm ghê, tuổi mới 20 nhìn mây bay cảm thấy lòng bâng khuâng để rồi ghi lại những áng thơ mượt mà, xuyên suốt trọn bài
Hai mươi bâng khuâng dạ
Làm thơ ngắm mây bay!
Sau 40 năm dài trôi nhanh, hai mái đầu đã bạc, ông bà vui vầy bên cạnh cháu con, một thế giới thu nhỏ chan hoà hạnh phúc 
Hoa râm đầu đà bạc
Con cháu lớn khôn rồi!
Mặc dầu cao tuổi thì không sao tránh khỏi chuyện THẤP CAO, thi sĩ không cho là quan trọng, là lẽ thường trong cõi tạm 
Mỡ, đường, CAO huyết áp
THẤP khớp, ấy thường khi!
Không gì phải lo lắng sẽ mất vui!  Như Thu thích điểm này quá!
Ngoài ra thi sĩ còn cho một lời khuyên quý báu nữa là chúng mình hãy gắng giữ lòng vị tha, để cùng nhau sống vui, sống khỏe ngàn năm 
Trăm năm một cõi đời người,
Vị tha buông thả sống hoài ngàn năm!
Bắt đầu thử tập đi nhé mọi người ơi! 

Như Thu xin phép copy thư của thi sĩ Song Quang
“...SQ xin có bài cảm tác gói ghém tất cả giai đoạn của một đời người, mượn ý thơ NT. Mời quý bạn đọc chơi cho vui và NT vui lòng đón nhận”
Như Thu đọc xong rất cảm động và mừng lắm, lời lẽ quá chân thành, thử hỏi làm sao không vui lòng đón nhận đây? Anh Chị đồng ý luôn phải không?
Đó là bài TUỔI MỘT ĐỜI NGƯỜI, anh đã ấp ủ hoài bão lớn từ tuổi thiếu niên đến thanh xuân: mơ vị quốc và mộng tề gia, ôi chí cả cao vời vợi, thật hiếm hoi. Vô cùng ngưỡng mộ anh lắm lắm! 
Niên thiếu học hành mơ vị quốc
Thanh xuân lập nghiệp mộng tề gia
Chỉ với hai câu luận tác giả gói ghém thật tài tình cho mỗi mười năm từ tuổi 40-50 và 60-70, lập nên danh vọng rồi ổn định cửa nhà, hay quá anh ơi!
Bốn mươi ,năm chục gìn danh vọng
Sáu chục ,bảy mươi ổn việc nhà
Có thể nói đây là một gia đình viên mãn 
Con cháu đầy đàn lên chức cụ
Trăm năm cõi thế bước còn xa...
Tuyệt lắm thi sĩ ơi! 

DÒNG ĐỜI được thi sĩ Hồng Vân gởi tặng Như Thu và cũng chính là bài cảm tác sau cùng đó Anh Chị ơi!
Chúng ta hãy lắng nghe tác giả hỏi nè
Từ đâu ta đến thế gian...?
Mây ngàn gió nội nhẹ nhàng rong chơi
Khó trả lời quá phải hôn?
Không cần biết em từ đâu đến nơi đây, nhưng thử đọc hai câu 
Hai mươi xuân, chẳng ưu phiền
Vâng lời phụ mẫu nên duyên sắt cầm
Chừng đấy thôi, Như Thu khẳng định và chắc chắn rằng thi sĩ được sinh trưởng trong gia đình nề nếp, hiếu thảo, kính trên nhường dưới, lại biết vâng lời cha mẹ. 
Chín mươi tuổi thọ phúc lành
Một trăm tạo hóa sẵn dành hiền nhân...!
Cho nên Trời cao đã tặng thi sĩ món quà vô giá, không có gì sánh bằng! Khâm phục nàng thơ lắm nha!

Lời kết:
Anh Chị thương mến,
Cám ơn Anh Chị đã tặng thơ mượt mà, mỗi bài là mỗi ý khác nhau, nhờ vậy mà Như Thu có cơ hội tỏ lòng biết ơn chín vị thi sĩ chịu thương, chịu khó họa những vần thơ hay về cách dùng chữ và ý tưởng tuyệt vời!
Thương chúc Anh Chị nhiều sức khỏe và tâm thường lạc!

Như Thu
07/08/2021

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!