Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2020

THU QUẠNH QUẼ -Thơ LienNguyen và Thơ Họa


THU QUẠNH QUẼ

 

Thu tàn lặng lẽ thả hồn phơi

Nửa giấc mùa thương dạ rối bời

Lối cũ êm đềm tìm bóng nguyệt

Vườn xưa quạnh quẽ nhớ chim trời

Đêm buồn lạnh lẽo sầu không ngớt

Nỗi cảm thăng trầm tủi chẳng ngơi

Dạo ấy thuyền đi về bến lạ

Xuôi dòng rẽ hướng biệt mù khơi..

LienNguyen

03/10/2020

 

Thơ Họa:

 

CHIỀU THU

 

Bảng lảng thu chiều nắng nhạt phơi

Mù sương bóng vỡ rụng tơi bời

Chùm tơ nhện bạc lay ngoài gió

Một cánh chim cô liệng giữa trời

Gặp cội,lá về chưa được nghỉ

Xa nguồn,nước chảy dễ nào ngơi

Tha phương lạ lẫm người tri diện

Mãi sóng xô sầu trắng biển khơi…

Lý Đức Quỳnh

   4/10/2020


THU QUẠNH QUẼ

 

Nắng rực bên thềm trải sách phơi

Lần trang nhật ký dạ bời bời

Ngày nao sóng bước nhìn mây biển

Thuở ấy kề vai ngắm nhạn trời

Những tưởng nên duyên tròn sự nghiệp

Nào ngờ gãy gánh lỡ cơ ngơi

Riêng mình lặng lẽ từng thu quạnh

Vọng bóng con tàu lướt dặm khơi

Thanh Song Kim Phú

  CA  Oct/24/2020

 

ĐÊM THU NHỚ BIỂN

 

Thu đến tiếc mùa Hạ, nắng phơi

Từ đi lòng luyến nhớ tơi bời

Đêm xưa hai đứa trông vầng nguyệt

Ngày đó đôi ta hứng mặt trời

Cứ tưởng duyên tơ luôn diễm tuyệt

Nào ngờ cầm sắt lại buông ngơi

Biệt ly, đời vẫn còn xa cách !

Thao thức canh trường…nhớ biển khơi ….

TẠ VƯƠNG KIM

 

THU VÃN

 

Sân nắng chờ ai chải tóc phơi

Khiến hoa thơ lộng gió tơi bời

Sầu chưa giăng hết cây vàng lá

Khói đã lan đầy mây trắng trời

Sương vội phủ mờ lưng núi thẳm

Em quên gọi khẽ giấc mơ ngơi

Còn đâu thu mát mà đi dạo

Buốt giá tâm hồn thả vút khơi...

Utah  24 - 10 – 2020

CAO MỴ NHÂN

 

NỖI NHỚ TÌNH THU

 

Đọc Xuôi :

Thu hắt hiu buồn em tóc phơi,

Sắt se hồn mộng rối bời bời.

Lưu dòng bút cũ tình đau nguyệt,

Nhớ nỗi thơ xưa gió mịt trời !

Ru mãi câu hờn duyên đã ngớt,

Thảm luôn lời xót lệ nào ngơi !

Mù xa sóng lạc thuyền trôi nổi…

Thu cảm lạnh sầu ngóng bể khơi !

 

Đọc Ngược :

Khơi bể ngóng sầu lạnh cảm thu,

Nổi trôi thuyền lạc sóng xa mù.

Ngơi nào lệ xót lời luôn thảm, 

Ngớt đã duyên hờn câu mãi ru.

Trời mịt gió xưa thơ nỗi nhớ,

Nguyệt đau tình cũ bút dòng lưu.

Bời bời rối mộng hồn se sắt…

Phơi tóc em buồn hiu hắt thu !

Liêu Xuyên

 

THU THA HƯƠNG

 

Quạnh quẽ thu vàng nắng nhạt phơi

Khiến lòng thương phận cứ bời bời

Nỗi buồn viễn xứ còn ray rứt

Cảm xúc xa nhà mãi khó ngơi

Ngày ngóng trông vời nơi đất Mẹ

Đêm chờ nghĩ vợi chốn chân trời

Vấn vương cố kiếm hồn Thu cũ

Mờ mịt ngày về tựa sóng khơi

Songquang

 20201025

 

THU ĐẾN THU ĐI

 

Buồn tẻ đứng nhìn dáng lá phơi,

Nắng đưa nóng đốt xót tơi bời.

Lê thê sớt thảm sầu cao núi,

Hối tiếc chia đau mệt ngút trời.

Quạnh quẻ cô đơn cam buốt giảm,

Đìu hiu lẽ bóng cố vơi ngơi.

Dòng xuôi thu chết rồi đông tái,

Xuân đến hạ về tan sóng khơi!

HỒ NGUYỄN

 (26-10-2020)

 

THU BẬN RỘN

 

Thu về dân ruộng bận tơi bời

Thóc ngự thơm nhà cướp nắng phơi

Hạt ngọc tươi sân nhìn mát mắt

Niềm vui hởi dạ ngắm quang trời

Lại cày lại cấy liền tay động

Nào mạ nào mương khó lúc ngơi

Tùy việc thân già quen mó máy

Đôi vần kiều lẩy đáy lòng khơi.

Trần Như Tùng


TỪ MÙA THU ẤY...

 

Nhuộm khắp đồi vàng, ánh nắng phơi

Miên man gió thổi tóc tơi bời

Phất phơ lau trắng bên bờ suối

Mờ ảo non lam ở cuối trời

Tay nắm bàn tay, lời khẽ ngỏ

Mắt nhìn đáy mắt, mộng êm ngơi

Từ mùa thu ấy nên duyên phận

Sát cánh lên rừng, xuống biển khơi

  Sông Thu

( 26/10/2020 )

 

THƯƠNG VỀ MIỀN TRUNG

 

Lặng lẽ rừng phong lá rụng phơi

Mùa thu bão lụt thấy tơi bời

Triều dâng gió thổi mây đầu núi

Nước chảy bèo trôi nắng cuối trời

Phòng bệnh, khẩu trang mà chẳng nghỉ

Chống đau, mặt nạ cũng không ngơi

Ghe mành nơm nớp lo tàu lạ

Nghề cá quẩn quanh tránh biển khơi  !

Mai Xuân Thanh

Ngày 26/10/2020


QUÊ MẸ TÀN THU

-/-

Ngày cuối tàn thu, nắng úa phơi

Mây giăng sầu nhớ, dạ bời bời

Hàng me lối cũ, người mơ cảnh

Cổ thụ đường xưa, bóng chọc trời

Góc bể trùng dương, cơn sóng vượt

Chân trời vạn dặm, cánh chim ngơi

Thật là sâu nặng tình quê mẹ

Thương lắm bao lần bão lũ khơi..

Thanh Trương

 

CHIỀU THU

 

Lựu đỏ bên hè rũ nhánh phơi

Lá phong ngoài ngõ rụng tơi bời.

Sen hồ tàn tạ lay trong nắng

Cánh nhạn bâng khuâng lạc cuối trời.

Lạnh lẽo tường vi hoa đã khép

Xạc xào cành trúc gió không ngơi.

Vào thu đất khách hồn xao xuyến

Cứ mỗi chiều về ký ức khơi!

  MaiLoc

Oct -27- 2020

 

THU TÀN

 

Lá tiếc hanh vàng, những muốn phơi,

Mà rừng...lệ nhỏ giọt bời bời.

Xa cành lang bạt cùng sông nước,

Lìa cánh phiêu du với đất trời.

Làn gió chao hoài không chịu ngớt,

Tầng mây cuốn mãi chẳng hề ngơi.

Thu đi...quạnh quẽ,hồn tan tác,

Mù mịt sương mờ khuất biển khơi!

Thanh Hoà

 

DĨ VÃNG 

 

Chiều buồn ủ rũ lá nằm phơi

Nắng ngả mầu ,tâm trí rối bời

Vẫn biết tình yêu vây tứ phía

Và thêm bão tố bủa khung trời

Mong sao gió lốc thôi vùi dập

Chỉ muốn đời mình được nghỉ ngơi ,

Dĩ vãng ùa về ,lòng khắc khoải

Xin cho sóng biển cuốn ra khơi

PHƯỢNG HỒNG


4 nhận xét :

  1. Thơ xướng-hạ hay.Chúc em luôn vui,khoẻ.
    https://1.bp.blogspot.com/-pdhw7FNwWWw/XVrWmF1ud2I/AAAAAAAAK9A/OyvdF-Um99wSUhqo50AaXhL8ct7AgvV-ACLcBGAs/s320/l3.gif

    Trả lờiXóa
  2. Đến thăm thi nhân được đọc xướng họa về Thu. Thặt vui, cảm ơn các thi hữu !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bác Lý đã ghé thăm.
      Kính bác an lạc.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!