Thứ Ba, 20 tháng 10, 2020

ĐẤT LỞ -Thơ Cao Mỵ Nhân và Thơ Họa


ĐẤT LỞ

 

Sáu tỉnh miền Trung đất lở rồi

Sóng thần tây tiến biển đông ôi

Trùng dương bám vách Trường Sơn đổ

Thiên nạn mẹ già giữ cháu côi

 

Quảng Trị, Thừa Thiên bơi dưới sông

Quảng Nam, Tín, Ngãi ngóng Trời không

Bao la dòng lũ sầu thiên cổ

Sóng đỏ phù sa, nước ngập đồng

 

Bão lụt oan khiên đã đoạn trường

Không to thì nhỏ, mỗi năm vương

Bao nhiêu năm đủ thời tôi ở

Có thủa nào quên thiếu gió sương

 

Mái nhà thay chiếc đò lênh đênh

Liếp vách trôi ngang trước mắt mình

Theo trực thăng đi về...cứu lụt

Thả chùm giây xuống kéo người lên

 

Bây giờ mưa bão, gió cuồng kia

Sáu tỉnh miền Trung đã cách chia

Từ buổi tôi rời nơi cố cựu

Những gì xưa cũ bỗng xa lìa ...

 

Utah  19 - 10 – 2020

 CAO MỴ NHÂN

 

Thơ Họa:

 

ĐẤT MẸ SỤP LỞ

 

Đất mẹ thương yêu lở hết rồi

Sóng từ biển lớn sóng thần ơi

Triều dâng quá độ triều căng quá

Để khổ cho người phận cúc côi…

 

Người ở đô thành hay bến sông

Giữa mùa lũ lụt trắng tay không

Vạ tai trút xuống trên đầu cổ

Nhà thiếu tiền nong, chẳng một đồng !

 

Làm sao ngủ được suốt canh trường

Mắt nhắm nhưng lòng cứ vấn vương

Nghĩ lại đời mình sao vất vả

Cũng bằng người trải nắng dầm sương

 

Biết nhiều kiếp sống quá lênh đênh

Đau khổ trần gian hứng một mình

Vạn nhất quê hương mùa ngập lụt

Cam đành quyết sống để vươn lên…

 

Rốt cuộc đất trời phẫn nộ kia

Không làm sao để cố phân chia

Tinh thần chai đá người quen khổ

Rán vững tin, tai vạ sẽ lìa…. 

 

Paris, 19/10/2020

TRỊNH CƠ


KHI TRỜI NỔI GIẬN

 

Lũ lụt,tang thương lại đến rồi

Bão cuồng,thủy điện xả,than ôi !

Núi rừng cạo trọc,mưa dầm,lở

Địa ngục vào hồn  trẻ cút côi !

 

Lệ khổ tuôn trào đã ngập sông

Ông trời có mắt,thấy đau không ?

Gia đình mái ấm chừ tan tác

Hạt lúa tồn sinh nghẹn giữa đồng

 

Dải đất miền Trung não lụy trường

Quê nghèo,cố thổ nghĩa tình vương

Chân đi,dạ níu,lòng quay lại

Thử thách tinh thần với tuyết sương

 

Mong đời bến đỗ,hết lênh đênh

Ước vọng đơn sơ đánh lận mình

Đạo đức giả cầy quân tác tệ

Ôi,thời đoản hậu,khó ngoi lên !

 

Ông trời nổi giận,dữ dằn kia

Bởi lũ mê mờ hám lợi chia

Hậu quả dân lành oan chết thế

Niềm đau vạn đại dễ chi lìa !


Lý Đức Quỳnh

  20/10/2020


BÃO LỤT MIỀN TRUNG

 

Triều dâng cuồng nộ cuốn trôi rồi !

Núi lở lầy trơn ngập lối ôi !

Vách đất đồi cao cha, chú goá

Buôn làng tỉnh lẻ mẹ con côi

 

Quảng Nam lụt lội thú trôi sông

Đà Nẵng chùa chiền chữ sắc không

Cẩm Lệ chợ chiều mưa trút nước

Cồn Dầu lúa má úng ngâm đồng

 

Tiếng kêu dậy đất cũng can trường

Bão lụt hằng năm nợ vấn vương

Tuổi trẻ xông pha đường sạt lở

Cụ già chống gậy thấy mờ sương

 

Ngôi nhà tốc mái đỗ kèo đinh

Vách ván chìm sâu khổ nỗi mình

Cấp cứu trực thăng bay đáp xuống

Giúp cho già trẻ được leo lên

 

Bão lụt miền Trung tỉnh cách chia

Gió mưa cuồng nộ ở ngoài kia

Ai ra Đà Nẵng trong mùa lũ

Cố luý đau thương lại nỡ lìa...!

 

Mai Xuân Thanh

Ngày 20/10/2020

 

ĐẤT LỞ

 

Sạt lở đồi non nặng quá rồi!

Cát hoà với nước quyện sầu ôi!

Đất nhồi cuồn cuộn thành bùn sệt

lo lắng người ơi khó đứng ngồi

 

Các tỉnh chìm dần, thú lội sông

Chùa, nhà ngâm nước thấm buồn không?

Nước trời bát ngát nhìn đau xót

Người lội, heo bơi cố sống đồng

 

Nhìn ảnh buồng tim xót đoạn trường

Mẹ che con trẻ, chết hoài vương

Trời ơi! xin giảm cơn mưa gió

Cứu độ dân gian khỏi bão cường

 

Mọi vật trôi dòng cứ bấp bênh

Mái nhà tạm lánh nỗi thương mình

Chờ người cứu vớt ngoài sương lạnh

Kẻ thoát, người vương thống khổ nhìn

 

Mùa thu đoạn khúc cảnh tan lìa

Viễn ảnh mông lung tận bến kia

Đà, Quãng...thương sao mùa khốn khổ.....

Lời thơ khó tả hết lòng chia...

 

Đặng Xuân Linh

   20-10-2020

 

BÃO LỤT MIỀN TRUNG

 

Rừng cây rào cản trụi trơ rồi,

Núi lở nước tràn Thượng Đế ôi....

Thủy điện xây hồ rồi tháo xả,

Tràn bờ lụt lội khổ dân côi.

 

Thị thành phố xá bỗng thành sông,

Ngập tới mái nhà có khổ không?

Sinh mạng bao người chìm đáy nước,

Ngô khoai lúa gạo úng nương đồng.

 

Rừng già gỗ quí vạn niên trường,

Làm cột xây nhà sống đế vương.

Bán hết cây rừng gây hậu quả,

Dân lành mất mái ấm che sương.

 

Hàng năm mùa bão tới lềnh đênh,

Nghĩ tới miền Trung lại giật mình.

Gió lớn mưa to khôn cứu vãn,

Nước ngàn đổ xuống thủy triều lên.

 

Thiên tai ập xuống tự trời kia,

Nhân họa dự phần có chác chia.

Cố bám quê cha nên sống khổ,

Đành lòng ngoảnh mặt lúc chia lìa.


 Mỹ Ngọc.

Oct. 20/2020.

 

BÃO LŨ MIỀN TRUNG

-/-

Bão lũ Miền Trung đã biết rồi

Dân tình khổ lắm bạn mình ơi

Miên man biển nước vây quanh đó

Đau khổ người dân, cuộc sống côi

-/-

Sa chân lũ quét, xác trôi sông

Đau xót dân mình, bạn biết không.?

Bậu sống thiên đường nơi hạ giới

Chút lòng chua xót cảnh quê đồng

-/-

Miền Trung lũ lụt, giấc miên trường

Cuốc sống lo toan mãi vấn vương

Tội lắm ai ơi. nơi bão lũ

Màn trời chiếu đất với nằm sương

-/-

Chẳng còn phương tiện, cứ đong đênh

Nước bỏng dầu sôi, chỉ một mình

Đâu nữa trực thăng đi cứu lụt

Dân đành tự túc, cứ đi lên.

-/-

Xin chớ mơ màng cái buổi kia

Hết rồi một thuở lắm sẻ chia

Nhưng mà may mắn cho quê mẹ

Cứu trợ cô Tiên quyết chẳng lìa…

 

Người Nay


ĐẤT LỞ MIỀN TRUNG

 

Núi lở trên cao trút xuống rồi

Đất chuồi phủ kín thảm thương ôi

Chôn bao sinh mạng người vô tội

Cha mẹ không còn, trẻ cút côi


Miền Trung nhiều tỉnh biến thành sông

Thủy điện Rào Trăng sạt lở không?

Bùn lũ Tà Rừng vùi kẻ sống

Ôm con mẹ chết tựa tranh đồng!


Quảng Trị, Thừa Thiên khổ hận trường 

Quảng Nam, Quảng Ngãi cũng lây vương

Quảng Bình, Quảng Tín trong cuồng lũ

Xã Húc tan tành giữa giá sương


Phận người trôi nổi quá lênh đênh

Hình ảnh đau thương trước mắt mình

Nước lũ dâng tràn xăm xắp mái

Thân gầy run rẩy bám đeo lên!


Rừng phá, cây đâu chắn bão kia?

Thiên tai chồng vợ phải phân chia

Mẹ già con trẻ cha cùng mất

Thảm cảnh nào hơn kiếp sống lìa!

 

Thanh Song Kim Phú

   CA  Oct/21/2020


TANG THƯƠNG BÃO LỤT MIỀN TRUNG !

 

Đọc Xuôi :

Ơi trời bão lụt đớn đau rồi,

Khổ luỵ miền Trung đất Mẹ ôi !

Tơi tả lúa ngô, nhà cửa ngập,

Thảm thương đời trẻ đói thân côi !

 

Đường phố ngập dâng nước hoá sông,

Hỡi ơi người hỡi Huế còn không ?!

Phường thôn lũ ngập tang thương quá,

Nước ngộp người trôi chết giữa đồng !

 

Ơi lũ bão đời khổ hận trường !

Chúng dân tàn tạ nỗi sầu vương !

Trời sao nở hại đầy tang tóc,

Gió cuốn cuồng mưa luỵ nắng sương !

 

Nhà sập nước trôi mưa ngập lụt,

Đất trùi đê vỡ cảm đau mình !

Xa xa núi lỡ đành dân chết,

Bão gió khơi tràn nước lũ lên !

 

Ơi thiết thảm… miền Trung đất kia,

Bắc Nam xin giúp đỡ…sầu chia !

Nơi nơi đóng góp nhiều cơm áo…

Máu đỏ dòng chung quyết chẳng lìa !

 

(Bài thơ này có thể đọc ngược được)


Liêu Xuyên

 

THẢM HỌA

 

Khi cơn gió bão đã qua rồi

Còn lại bao điều thảm khổ ôi!

Mắt mẹ quầng sâu cơn quặn thắt

Một đời thương cháu cảnh mồ côi...

 

Chiều tàn mẹ đến đợi bên sông

Nắng nhạt lòng sầu ai biết không?

Hiu quạnh thân đơn, sương trắng lối

Mênh mông sóng dậy nước tràn đồng

 

Cô đơn dáng mẹ suốt đêm trường

Khắc khoải canh dài giọt lệ vương

Tội cháu, bềnh bồng cơn gió tuyết

Thương con trôi nổi giữa trời sương...

 

Hoa màu theo sóng nổi lênh đênh

Bông lúa chìm sâu cảnh rộng mênh

Vườn ruộng bao la thành biển lớn

Công lao đã cạn chẳng còn lên...

 

Buồn trông cánh nhạn vẫn xa kia

Vọng ngóng chân trời mãi cách chia

Đâu đó trời nghiêng sông núi lở

Đã nghe đất ngã cảnh chia lìa.

 

   Bạc Liêu/21/10/2020

Hồng Vân

 

LŨ LỤT QUÊ NHÀ

 

Lũ lụt quê cha thảm quá rồi

Nước tràn mưa xoắn cảnh thương ôi

Đường xoi cầu sập người kêu khóc

Cha mẹ lâm nàn trẻ cút côi

 

Cuồn cuộn từ nguồn đổ xuống sông

Rừng xanh chặt gỗ thấy hay không

Đâu cây ngăn nước ngăn dòng lũ

Mặc sức chảy tuôn ngập ruộng đồng

 

Gió nổi bão theo khiến hận trường

Bao người ta thán vạn sầu vương

Nhà xiêu lúa ủng trong làn nước

Khổ nạn dân nghèo đội tuyết sương

 

Vật người trôi dạt nổi lênh đênh

Phải dạ trời kêu trúng phận mình

Tiếng khóc xót thương nào ai cứu

Sóng nhồi hụp xuống với trồi lên

 

Nhói lòng nhìn quê cũ bên kia

Sáu bảy tỉnh thành thiên nạn chia

Cầu nguyện Phật Trời thương cứu giúp

Dân Nam cảnh khổ được mau lìa

 

Phương Hoa

OCT 20th 2020

 

THIÊN TAI MIỀN TRUNG

 

Hiểm họa quê hương quá khổ rồi

Tiêu điều nước lũ nghẹn ngào ôi

Thê lương cảnh tượng nhìn rơi lệ

Mẹ mất con bầy chịu phận côi

 

Mái nóc ngôi nhà giống mặt sông

Mưa mù trắng xoá ngó rầu không

Thiên tai giáng xuống trần gian đoạ

Phá hoại nương dâu với ruộng đồng

 

Vẫn vậy , mỗi năm vẫn khổ trường

Từng mùa diễn tiếp cứ đeo vương

Màn trời chiếu đất người đau đớn

Bão gió quay cuồng mịt khói sương

 

Trông toàn mực nước ngập mông mênh

Sức đuối tàn hơi thấm lạnh mềm

Trẻ đói , già đau ,người bệnh hoạn

Ghe thuyền cứu vớt kéo bè lên

 

Thương buồn sáu tỉnh xứ Trung kia

Chú bác , cô dì nhớ sẻ chia

Nắm gạo tô mì về cứu trợ

Trời xa vẫn nhớ , ruột không lìa

 

        Minh Thuý Thành Nội

Tháng 10/21/2020

 

LŨ LỤT MIỀN TRUNG

 

Tháng Mười cái uông ập tới rồi

Lũ lụt thiên tai... hỡi người ơi

Năm nay miền Trung màu tang trắng

Sinh linh màn trời cảnh cút côi

 

Trường Sơn đất đá cuốn thành sông

Mênh mông trời biển thấu chân không

Quảng Trị, Thừa Thiên, Bình Nam Ngãi

Một cõi trắng nhòa khắp ruộng đồng

 

Thét gào thống khổ khắp viễn trường

Con nhỏ mẹ già đứt dây vương

Gia đình tan nát thành mây khói

Chết chóc nhẹ tợ màng giá sương

 

Dưới biển nước.. thuyền nhỏ lênh đênh

Trên trời.. chiếc trực thăng rống mình

Cảnh tượng tương thân lòng xa xót

Nhà bật nóc đầu người vói lên

 

Nhắm mắt rợn rùng nhìn kia kìa

Một đôi xác tay còn chặt chia

Lềnh bềnh trôi chưa kịp mồ lấp

Cảnh địa ngục trần gian khổ lìa

 

Quê tôi đó người cùng dòng máu

Còn gì để cảm nhận thương đau

Cõi đời nhân nghĩa tình dân tộc

Khúc ruột nối dài mãi sinh tồn...

 

Hải Rừng

22/10/2020


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!