Thứ Năm, 15 tháng 10, 2020

NỖI LÒNG VỚI MIỀN TRUNG-Thơ Tuệ Minh và Thơ Họa


NỖI LÒNG VỚI MIỀN TRUNG

 

Miền Trung ơi hỡi miền Trung

Mênh mông là nước bao lòng xuyến xao

Ôi thương lắm thương đồng bào

Trời hành mưa lũ quặn đau từng hồi

 

Cảnh không nhà, sống giữa trời

Từng cơn đói lạnh chơi vơi dặm buồn

Nước từ mưa nước từ nguồn

Nước từ thuỷ điện xả tuôn chảy về

 

Mặc cho gánh nặng dân quê

Mặc ai ngập nước dầm dề mặc ai

Khổ người dân khổ dài dài

Thiếu cơm rách áo quan hoài gì đâu !

 

Phận dân phải chực phải chầu

Thiên tai phải gánh từ lâu, thế rồi

Như luật định của kiếp người (?!)

Nghìn năm không thể chuyển dời đổi thay !

 

Thương dân nỗi đắng nỗi cay

Quanh năm bán mặt cuốc cày nắng mưa

Đêm qua nước lũ nước lùa

Cuốn trôi theo nỗi mong chờ bình yên

 

    Tuệ Minh

Octorber 10, 2020

 

Thơ Họa:

 

ÔI NƯỚC LŨ MIỀN TRUNG !

 

Đất miền Trung hỡi đất Trung,

Mênh mông nước lũ bao trùm lao xao !

Ngùi thương ruột xót gan bào,

Trời mưa nước ngập khổ đau liên hồi.

 

Cúi đầu khấn lạy Phật trời,

Xin dừng mưa thảm cho vơi lệ buồn !

Hỡi ơi nước lũ từ nguồn,

Lại từ thuỷ điện tràn tuôn nước về !

 

Ngập sâu phủ hết làng quê,

Mặc dân tan tác dầm dề khổ ai !

Ôi lầm than cả tháng dài,

Nào ai còn có đoái hoài chi đâu !?

 

Bình thường dân phải chực chầu,

Lệnh quan không dám để lâu đó rồi.

Nay tang thương cả phận người,

Nào ai cứu khổ đổi dời cho thay !

 

Dân đành ôm nỗi đắng cay,

Giờ đây tang tóc đời cày gió mưa !

Kìa ôi nước lũ gió lùa…      

Cuộn cuồng trôi hết mộng chờ nhà yên !

 

Liêu Xuyên

 

NHỚ THƯƠNG MIỀN TRUNG

 

Mưa dồn bão dập miền Trung

Cuồng phong lốc xoáy cõi lòng lao xao

Tình thương ruột thịt đồng bào

Thương người đói khổ dạ đau những hồi…

 

Vì sao bão nổi quá trời ?

Môi trường đảo lộn chơi vơi nỗi buồn !

Phá rừng chẳng tiếc cội nguồn

Nước càng giận dữ cứ tuôn trôi về

 

Người ơi! Hãy nhớ tình quê

Đừng nên xả lũ dầm dề bi ai

Khiến dân than vãn thở dài

Màn trời chiếu đất u hoài tại đâu !

 

Cứu dân chớ để vọng chầu

“Lá lành đùm lá rách” tỏ lâu rồi !

Vòng tay gắn kết tình người

Tinh thần cứu trợ không dời, đổi thay…

 

Tình người chia sẻ đắng cay…

Trong cơn Cô-vít thêm cày bão mưa

Khẩn trương chớ để sóng lùa

Toàn dân tưởng vọng mong chờ được yên..!

 

Đức Hạnh

12 10 2020


THƯƠNG VỀ MIỀN TRUNG BÃO LỤT

 

Tang thương bão lụt miền Trung

Quê hương cám cảnh đau lòng sóng xao

Mênh mông nước bạc gan bào

Thiên tai lũ quét ruột đau liên hồi

 

Cảnh trôi nhà mất của rồi

Bà con đói lạnh lệ rơi chạnh buồn

Triều dâng mưa trút cội nguồn

Đê điều đập xả nước tuôn đỗ về

 

Chẳng cần thông cảm miền quê

Mặc cho lũ ngập ê chề khổ ai ?

Dân đen thấp cổ than dài !

Đói cơm thiếu gạo kêu nài ở đâu ?

 

Bàn dân thiên hạ chực chầu

Thiên tai nhân hoạ từ lâu khổ rồi...!

Quan to, luật lệ, ép người

Thời gian cai trị đổi dời cực thay...!

 

Đồng bào ta khổ đắng cay !

Nông dân sấp mặt cấy cày dầm mưa !

Một đêm bão táp gió lùa

Trắng tay nước mắt sân chùa lặng yên...!

 

Mai Xuân Thanh

Ngày 15/10/2020


THƯƠNG VỀ MIỀN TRUNG

 

Thương sao nỗi khổ miền Trung

Thênh thang ngà trải trùng trùng nước xao

Nhìn mà đau xót dâng trào

Mưa nhiều lũ lụt khổ đau lắm hồi.

 

Đắp sương chiếu đất giữa trời

Cầu trên hộ độ kiếp vơi cảnh buồn

Giảm lần rét mướt trên nguồn

Thế còn xả lũ đôi phương tuôn về.

 

Người ơi!thương với tình quê

Người ơi! có thấu trăm bề hoài ai

Nhọc nhằn đã chịu dài dài

Tháng qua quyền thế đoái  hoài nơi đâu?

 

Chuyện chi dân đợi chực chầu

Thấy đâu đất đẹp tóm thâu liền rồi

Đặt toàn quy định lợi người

Rồi đây sớm muộn ngôi trời chuyển thay.

 

Làm người lắm nỗi chua cay

Trắng tay ôm khối ngập đày chiều mưa

Thương ơi! lũ lụt tràn lùa...

Lòng thầm cầu nguyện trở mùa bình yên.

 

Đặng Xuân Linh

   16-10-2020

 

THƯƠNG QUÁ MIỀN TRUNG

 

Thương thay giải đất ngoài  Trung

Bao la nước ngập khiến lòng lao xao

Gan đau ruột thắt như bào

Nhìn cơn mưa lũ nỗi đau bồi hồi

 

Sống trong chiếu đất màn trời

Thêm màn lạnh đói không vơi lệ buồn

Từ mạn dưới đến trên nguồn

Mưa từ dốc núi mà tuôn thoát về

 

Thiết gì số phận người quê

Cơn mưa trút nước dầm dề cho ai

Khiến cho cực khổ tuôn dài

Cơm thiu áo rách đoái hoài nơi đâu      

 

Tới quan thì phải chực chầu

Tai ương đã chịu bao lâu tháng rồi

Phải chăng thân phận con người

Trần gian khổ nạn khó dời thế thay !

 

Cuộc đời lắm nỗi đắng cay

Quanh năm suốt tháng bừa cày gió mưa

Thương dân ngọn cỏ gió lùa

Mang theo ước vọng trông chờ ngày yên…!

 

Paris, 16/10/2020

   TRỊNH CƠ


2 nhận xét :

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!