KHÓI SƯƠNG THU CẢM
Em nằm ôm mặt khóc mùa thu
Lạ quá thu vương vấn khói mù
Sương cứ chập chờn theo khói tản
Bốn bề sương khói thả phù du
Không lời hồi đáp giữa thinh không
Khiến khói trầm luân cuốn cuộn vòng
Thu hỡi, có chi tha thiết nhỉ
Một vầng sương khói toả mênh mông
Tại sao thu ẩm ướt thu ơi
Lời hát vương tơ khói nửa vời
Cứ thế thu mờ thêm sắc nhớ
Một mầu sương khói phủ nơi nơi
Thế rồi thu bỗng lạnh trời xa
Và biển chao ôi trắng khói loà
Cách một hồn mây mà nhẹ hẫng
Sương từ quá khứ lại trôi ra ...
CAO MỴ NHÂN
Thơ Họa:
KHÓI SƯƠNG THU CẢM
Ta về góp nhặt khói sương thu
Cho cõi trời xưa hết mịt mù
Trên nhánh mùa đơm chồi nụ mới
Sông hồ cánh mộng thỏa phiêu du
Ảo mờ sương khói giữa hoang không
Nắng đến,mưa đi,gió lượn vòng
Thu cũng như Xuân nào vĩnh cửu
Nên buồn bất chợt phút lung mông
Điệu đà thu đẹp não nùng ơi
Giọt lệ châu sa đọng tuyệt vời
Nhung nhớ,yêu thương và khoảng cách
Con đường hạnh phúc đến muôn nơi
Mơ hồ sương khói phủ gần xa
Rực ánh dương huy sáng chói lòa
Thăm thẳm âm u sầu vụn vỡ
Khơi nguồn tuyệt mỹ hiện bày ra…
Lý Đức Quỳnh
30/9/2020
THU CẢM
( nhất lưỡng đầu xà)
Thu đến phải không đấy hỡi Thu ?
Mù sương trắng xoá tựa mây mù
Cửa cài,lá rụng ngoài song cửa
Du lãm đất trời mộng lãng du
Không gian rộng mở giữa trời không
Vòng xoáy sương tan cuộn mấy vòng
Thoảng bóng heo may làn gió thoảng
Mông mênh buồn...chợt ngó lung mông
Ơi ả Thu vàng đẹp đó ơi !
Vời trông cánh nhạn vút xa vời
Nhớ thương đất Mẹ vào nhung nhớ
Nơi bóng quê nhà biết mọi nơi
Xa tắp phương trời cách biệt xa
Loà xoà sương trắng quyện mây loà
Tiếng Thu rung động còn vang tiếng ?
Ra rả tơ lòng chợt viết ra !
Songquang
20201001
KHÓI SƯƠNG THU CẢM
Ngắm lá phong buồn chạnh cảm thu
Trời mây ảm đạm khói sương mù
Heo may lạnh buốt hồn cô lữ
Đất khách ai sầu kiếp viễn du
Ngẫm nghĩ đời người…vốn sắc không
Làm sao thoát khỏi cuộc xoay vòng
Nên đành ẩn dật nơi yên tĩnh
Sống cảnh thanh bần chốn quạnh mông
Bỏ cội về đâu hỡi lá ơi ?
Hồn xưa bóng cũ đã xa vời
Tình quê khắc khoải hờn vong quốc
Lạc bước phong trần khắp mọi nơi
Đất mẹ xa rồi đã quá xa
Hương quan cố quận khói sương lòa
Đêm buồn trở giấc sầu lai láng
Suối lệ đoanh tròng chực ứa ra…!
ThanhSong KimPhú
CA Oct/1st/2020
THU MỜ SƯƠNG KHÓI
Nhặt lại mùa về bóng dáng thu
Mơ hồ bước trở lối sương mù
Tìm sâu ảo tưởng đan niềm nhớ
Ngất ngưỡng nghe tình bước lãng du
Rạo rực khua chèo cõi sắc không
Mà nghe giọt ái vẫn quay vòng
Lao xao lá rụng lùa tâm thức
Khoảng tối sương dày giữa quạnh mông
Lả lướt cung đàn ngọt lịm ơi
Làn sương khói thuốc quyện say vời
Hồn thu nép nguyệt buông huyền diễm
Lộng gió hương nhè nhẹ khắp nơi
Vậy đó bây chừ nhạc vọng xa
Nhưng sao vẫn níu bóng trăng loà
Em trời áo trắng sương hoà loãng
Biết đến bao giờ tháo gỡ ra
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 9/30/2020
THU HIU QUẠNH
Khắc khoải bao ngày mãi đón thu
Sao mà chỉ thấy khói sương mù
Ngoài kia lá úa buồn rơi rụng
Thương nhớ một thời, buổi lãng du
Một mảnh trăng vàng giữa khoảng không
Heo mây gió nhẹ lướt quanh vòng
Thu về sao mãi còn trông ngóng
Chẳng biết bao giờ hết muội mông
Thu xưa, nhớ lắm, hỡi người ơi
Ký ức còn đây, lắm tuyệt vời
Tiếng trống tựu trường chưa mờ nhạt
Quân hành nhịp khúc mãi vang nơi
Mới đó mà sao đã cách xa
Giờ đây tóc bạc mắt mờ lòa
Chiều thu, mộng mị đành dang dở
Quạnh quẽ, hiu buồn, vỡ òa ra.
Thanh Trương
THU BUỒN NON NƯỚC
Đọc Xuôi :
Trời đất đổi mùa sang tiết thu,
Sắt se buồn lạnh chút sương mù.
Vơi đầy nỗi nhớ tình non nước,
Lữ khách sầu đeo bước viễn du !
Đây ảo mộng đời dẫu sắc không,
Cảnh trầm luân cứ mãi xoay vòng !
Vay sầu trả oán nhiều luân chuyển,
Hận bể dâu rồi… cũng quạnh mông !
Thầm biết dẫu mà… mây gió ơi,
Cảm thương đời thảm tủi đau vời !
Dân tình luỵ hận sầu tê tái,
Đất mất đau lòng khắp chốn nơi !
Ơi hỡi ta giờ sống cách xa,
Tuổi già thêm mắt chói đèn loà.
Thôi đành chịu nguyện cầu ân phước…
Tạo hoá lành duyên cỡi ách ra !
Đọc Ngược :
Ra ách cỡi, duyên lành hoá tạo,
Phước ân cầu nguyện, chịu đành thôi.
Loà đèn chói mắt thêm già tuổi,
Xa cách sống giờ… ta hỡi ơi !
Nơi chốn khắp lòng đau mất đất,
Tái tê sầu hận luỵ tình dân.
Vời đau tủi thảm đời thương cảm,
Ơi gió mây mà… dẫu biết thầm…
Mông quạnh cũng rồi… dâu bể hận,
Chuyển luân nhiều oán trả sầu vay.
Vòng xoay mãi cứ luân trầm cảnh,
Không sắc dẫu đời mộng ảo đây.
Du viễn bước, đeo sầu khách lữ,
Nước non tình nhớ nỗi đầy vơi.
Mù sương chút lạnh buồn se sắt…
Thu tiết sang mùa đổi đất trời !
Liêu Xuyên
MÙA THU.
Rừng đã đổi mầu tiễn lá thu,
Heo may héo hắt lẫn sương mù.
Cúc vàng pha nắng khoe hương sắc
Mây tím chân trời gió lãng du.
Lững lờ mây bạc mấy từng không,
Cánh én song đôi lượn mấy vòng.
Quấn quýt bên nhau nào vướng bận,
Lẫn vào sương khói cõi minh mông.
Mỗi độ thu về nước mắt ơi,
Nỗi sầu chồng chất đã cao vời.
Đến ngày hẹn ước người không thấy,
Giọt lệ tương tư ướt khắp nơi.....
Dấu chân ai vẽ cứ dần xa,
Con sóng vô tình đã xóa lòa.
Đến hẹn ngày về không trở lại.
Người yêu dấu mất .... lệ trào ra.
Mỹ Ngọc.
Oct. 1/2020.
ĐƯỜNG VỀ
Ẩn hiện mái chùa nhạt khói thu
Gập ghềnh sơn đạo bủa sương mù
Đường xưa mây trắng hồn xao xuyến
Cảnh cũ ngập ngừng gót lãng du.
Bên rừng một tiếng xé trời không
Cánh vạc trong sương lượn mấy vòng
Lạnh lảnh kêu thương rồi mất hút
Khách trần đứng lặng giữa minh mông.
Bóng nguyệt lưng đồi đẹp hỡi ơi!
Một dòng suối bạc uốn xa vời
Mơ màng hoa lá trong sương tắm
Xuyên lá trăng vàng chảy khắp nơi.
Mơ hồ kính mõ vọng từ xa
Dưới gốc tùng xưa ánh nhạt loà
Một bóng gầy gầy tà áo phất
Bồi hồi sư cụ, ngẩn người ra!
MaiLoc
10-01-2020
VỀ THĂM XỨ LẠNH
“Than Thở” đồi thông lạnh gió thu
Rừng ngo thác đỗ khói sương mù
“Xuân Hương” sóng nước thuyền thơ mộng
“Thủy Tạ” Cà phê khách lãng du
Nhập định bồ đoàn tưởng “sắc không”
Tham thiền tọa thị vọng quanh vòng
“Linh Sơn” cổ tự đây thanh vắng
“Bảo Đại”xưa dinh đó quạnh mông
Đà Lạt thao trường quá khứ ơi !
Sĩ quan “Võ Bị” đã xa vời
Về thăm xứ lạnh bao niềm nhớ
Tới bến xe đò mấy bận nơi
Khắc khoải tình em cứ mãi xa
Chạnh lòng cố luý ánh dương loà
Đôi bờ ngăn cách sầu ly biệt
Dâu bể, quê nhà cũng hiện ra
Mai Xuân Thanh
Ngày 01/10/2020
THU HÃY ĐI ĐI!
Tội quá! Ai nằm xót khóc thu?
Mắt trơ bóng dáng khuất mây mù.
Thuở xưa hai bóng vui quanh quẩn,
Nay chỉ phai mờ mây thả du!
Chiều xuống tư bề vắng lạnh không,
Tâm tư cuộn quyện cuốn quay vòng.
Còn chi người ấy mà trông đợi,
Thôi xóa cho rồi khói tỏa mông.
Thu đến làm chi nữa đó ơi,
Thu gieo tim xót hướng xa vời.
Thu làm cho nhớ thêm ai bận,
Thu nhắc đau sầu tỏa khắp nơi.
Hãy để đông về lạnh xót xa,
Cho quen bóng dáng khói tan lòa.
Còn hơn thấy lá rơi tơi tả,
Quá khứ tình tan lại hiện ra.
Ôi! Xót xa!
HỒ NGUYỄN
(02-10-2020)
THƠ THẨN CHIỀU THU
Xạc xào lá đổ buổi chiều thu
Xơ xác hoa rơi cuốn bụi mù
Xao xuyến tâm tư hồn lãng tử
Bồi hồi lữ khách bước phiêu du
Đã mấy thu tàn, mãi đợi không?
Bao mùa thế cuộc vẫn xoay vòng
Người đi chốn đó sầu, trăng quạnh
Kẻ đợi phương nầy nhớ khoảng mông
Lá rụng bên thềm, quạnh quẻ ơi!
Mơ bao kỷ niệm đã xa vời
Mùa thu man mác, hồn thơ đó
Giọt nắng u buồn...mộng mấy nơi...
Lưu luyến một chiều bến nước xa
Nhớ mong đêm sáng bóng trăng lòa
Bao năm gió bụi, hoài mong đợi
Mưa nắng, dòng đời, mãi lối ra...!
Bạc Liêu/2/10/2020
Hồng Vân
ĐÃ TỪNG ,
Mong manh cơn gió nhẹ lay thu
Chợt nhớ tình xa khuất mịt mù
Ngần ấy tháng ngày trôi khắc khoải
Mấy mùa lui tới sợ ngao du
Lâu nay thưa nhạn có buồn không ?
Cánh én thu mình chẳng mở lòng
Người cũng dỗ tình theo tiếng sóng
Nhấp nhô trôi dạt cõi xa mông
Cớ gì buồn bã thế thu ơi !
Hoa lá kia thơm ngát tuyệt vời
Bão tố dù cho hao mỏn sắc
Cũng còn hương vị toả bao nơi
Đã từng hồi tưởng giấc mơ xa
Mờ ảo lung linh bóng nhập nhoà
Tóc biếc ngày xưa giờ bạc trắng
Hình hài đổi khác nhận không ra
PHƯỢNG HỒNG
XUÂN GIỮA MÙA THU
Hà cớ gì em phải khóc thu ?
Trời thu muôn thuở ngập sương mù
Có chi vương vấn mà khôn nói
Hay lại nhớ người đang viễn du ?
Em có thấy gì trong khoảng không
Những vầng mây mỏng tựa đan vòng
Bầu trời lãng đãng màu sương khói
Hình bóng người đi giữa quạnh mông ?
Hãy cất giọng cao gọi ới ơi
Thả lòng theo ánh mắt trông vời
Nhớ thì hãy bảo là luôn nhớ
Để ấm lòng nhau dẫu cách nơi
Hãy nhìn ra tận phía trời xa
Ngày mới đang lên, nắng chói lòa
Đang giữa mùa thu, xuân vẫn đến
Chồi từ gốc cỗi nhú mầm ra...
Sông Thu
( 03/10/2020 )
CÂM NÍN TRỜI THU
Nằm nghe thoang thoảng tiếng mưa thu
Sương khói giăng giăng thấy mịt mù
Sở thích giang hồ bừng sống dậy
Ai ngờ còn tiếc nuối phiêu du
Lơ đãng ngồi buồn ngó khoảng không
Miên man nghĩ tới chuyện lòng vòng
Đêm về giải tỏa niềm ray rứt ?
Nhớ cảnh chiều Thu với quạnh mông
Thu đến mang màu chán quá ơi
Thương ai đang ở chốn xa vời
Ngày về sum họp sao không nhớ
Vẫn cứ giang hồ khắp mọi nơi…
Ai mãi phiêu bồng ở cõi xa
Phòng đêm trống vắng ánh đèn lòa
Ngày mai sum họp chưa người nhỉ ?
Buồn lắm…không cần phải nói ra… !
Paris, le 3 Oct.2020
TRỊNH CƠ
THƯƠNG VỀ ĐÀ NẴNG
Đà Nẵng sông Hàn rét mướt thu
Cầu quay cáp thép khói sương mù
Đi chùa Linh Ứng nhang nghi ngút
Đến chợ Cồn hoa bước lãng du
Gặp bạn tình chung chớ nói không !
Cho người tri kỷ nhớ Cầu Vồng
Tìm ai cố cựu sao xa cách
Kiếm khách tri âm vắng quạnh mông
Lớp học Châu Trinh thấy nhớ ơi !
Trường quê Thanh Giản đã xa vời
Anh em bạn hữu sinh cơ nghiệp
Lối cũ đường xưa dạo khắp nơi
Ở giữa mùa thu đất khách xa
Quê hương ta đó khói lam loà
Nồi cơm gạo mới mùi thơm ngát
Tìm lại hương xưa mới nhớ ra...!
Mai Xuân Thanh
Ngày 02/10/2020
Xướng họa hay quá, anh à!
Trả lờiXóahttps://photos.gurushots.com/unsafe/0x500/af8b6d00e5964ea50f5264fd6941e230/3_8439542d1b8654d2f83faa3c394dcd0d.jpg
Cảm ơn DVD.
XóaChúc bạn nhiều vui.