ĐÁ GỌI LỬA HOA.
Ta về dỗ giấc bình yên
Bơ vơ đá núi khắp miền hoang vu
Tưởng quên được hết hờn thù
Đầy hồn ủ mộng cho thu nhuộm vàng
Rừng xưa mưa nắng muộn màng
Nghe trăm năm đã hẹn chàng kiếp sau
Ru tình hờ hững hồn đau
Chiến trường hoả táng biệt nhau thủa nào
Đêm qua trời mọc đầy sao
Sáng nay trời bỗng đăng cao hơn nhiều
Giật mình từ tạ thương yêu
Đoạn trường mấy lượt mang theo ảnh hình
Ta về núi vỡ hiển linh
Xoè tay xoá lửa đao binh cuối đời
Nghĩ rằng thanh thản rong chơi
Hay đâu đá lại gọi mời binh đao ...
CAO MỴ NHÂN
Thơ Họa:
GỌI MỜI LAO ĐAO
Vầng hồng giờ sắp ngủ yên
Mây đang gọi gió cả miền vi vu
Chiếm ngôi còn khuấy đòn thù
Đoạ đày chi để hồn thu úa vàng
Tình xưa tâm khảm mơ màng
Chiến tàn oan nối theo chàng phía sau
Đôi bờ cách trở lòng đau
Súng kia đà gãy chờ nhau chốn nào
Mong đêm về ngắm trăng sao
Lệ sầu ngút tận trời cao, khóc nhiều
Quanh mình man mác hương yêu
Lòng luôn luôn mãi dõi theo bóng hình
Mây chiều nước mọng lung linh
Một lần trận mạc chiến binh suốt đời
Giọt buồn mưa rải sân chơi
Làm thân dũng sĩ nên mời lao đao
Phương Hoa
OCT 15th 2020
LỐI VỀ
Tuổi già lòng vẫn chưa yên
Bến đời khắc khoải ngóng miền quạnh vu
Trời gieo gió thảm,mưa thù
Bốn mùa cùng một sắc thu võ vàng
Phù sa bồi đắp mỡ màng
Cửu Long cạn trước,chẫu chàng khô sau
Riêng,chung cộng hưởng đớn đau
Lạc loài vạn nẻo tìm nhau chốn nào ?!
Cam đành bỏ cuộc được sao ?
Từng qua sông rộng non cao đã nhiều
Hỏi lòng,vẫn dạt dào yêu
Dẫu xa xôi mấy bóng theo với hình
Nổi trôi ngàn dặm điêu linh
Lối về khó tránh ma binh phục đời
Bao giờ yên ổn vui chơi
Tâm xà khẩu phật thôi mời đà đao.
Lý Đức Quỳnh
17/10/2020
CÕI TẠM
Nguyện đời mãi được bình yên
Chiến tranh còn đó khắp miền hoang vu
Đừng gieo chi cảnh hận thù
Đời người qua vội như thu lá vàng...?
Quyền uy chớ quá vội màng
Sẽ như cát bụi dã tràng ngày sau
Đừng gây bể hận thương đau
Công danh vật chất khác nào phù du...?
Ngày về với cõi thiên thu
Còn chi giữ được? Luyến lưu khổ nhiều
Bao la trãi rộng tình yêu
Ngàn năm hậu thế chắt chiu bóng hình
Trần gian một cõi phiêu linh
Ngao du một chuyến thấu tình thế gian
Xin đừng tạo nghiệp trái oan
Buông lòng oán hận xóa ngàn binh đao.
Bạc Liêu/18/10/2020
Hồng Vân
MỘT CHÚT VUI BUỒN !
Linh Sơn tự, chốn bình yên
Hành hương nghe gió cửa thiền vi vu
Tình thân thêm bạn bớt thù
Đất đai huyết mạch, ao thu cá vàng
Rừng phong áo mới mơ màng
Chiến tranh chấm dứt theo chàng tính sau
Hoà bình tang tóc thương đau
Quân Nam gảy súng chờ nhau kiếp nào...?
Đêm thu tăm tối trời sao
Oán than chồng chất non cao đã nhiều
Bó tay nhẫn nhục tình yêu
Nhớ ai dõi mắt trông theo dáng hình
Khoang tàu cầu nguyện thần linh
Vượt biên tránh khỏi tù binh nửa đời
Bến bờ trả giá cuộc chơi
Định cư chào đón hết thời lao đao...!
Mai Xuân Thanh
Ngày 17/10/2020
HẾT ĐỜI LAO ĐAO
Từ ta giấc ngũ đời yên,
Bỏ lòng đất mẹ sống miền vi vu.
Nhũ tình dằn nỗi tâm thù…
Cờ thua nước ngược hồn thu võ vàng !
Trận đời bại thế mơ màng,
Thương người ở lại thương chàng mai sau !
Chàng đời binh phế lòng đau,
Sa trường chiến đấu cùng nhau đó nào.
Nay đành thống hận biết sao,
Tang thương ơi hỡi sầu cao quá nhiều !
Dở dang hồn mộng tình yêu,
Đoạn trường bạn hỡi buồn theo phế hình !
Cúi đầu lạy đấng huyền linh,
Phù cho nước khỏi sầu binh biến đời.
Cho dân an lạc vui chơi…
Cho niềm hạnh phúc hết đời lao đao !
Liêu Xuyên
MÙA THU ĐẠI DỊCH.
Lưng trời đôi én ổn yên,
Bay song cánh mộng dạo miền vân vu.
Xa nơi tranh chấp hận thù,
Yêu thương tận hưởng hương thu tình vàng.
Từng đôi cánh bướm mịn màng,
Mơ tiên lại tưởng hồn chàng nương sau.
Chỉ là một thoáng thương đau,
Tưởng như ta vẫn bên nhau ngày nào.
Đêm thu lấp lánh ngàn sao,
Trăng rằm trải lụa trên cao mây nhiều.
Gốc đa chú cuội đang yêu,
Ngồi chờ nguyệt lão leo theo bóng hình.
Hồn thiêng sông núi có linh,
Xin về dẹp lũ âm binh cứu đời.
Mọi người đang sống vui chơi.
Cô vi Vũ Hán gọi mời lao đao.
Mỹ Ngọc.
Oct.18/2020.
XÓT LÒNG VÌ COVID
Xót lòng vì cảnh chưa yên
Bởi còn Covid đến miền quạnh vu
Gây bao nỗi khổ thâm thù
Đến nay cũng khiến trời Thu võ vàng
Đất đai cho đến mùa màng
Cũng đều tổn hại trễ tràng trước sau
Dân tình khốn khổ lòng đau
Khắp nơi thế giới giống nhau thế nào !
Trời hành chưa đủ hay sao ?
Còn đem đại dịch dâng cao thêm nhiều
Loài người ý thức lòng yêu
Niềm thương chia sẽ giúp nhau hết mình
Bao giờ thì hết điêu linh ?
Bao giờ thì hết ma binh hại đời ?
Để còn thanh thản vui chơi ...
Không còn cái thuở sống thời lao đao
Songquang
LẠC QUAN
Dặn lòng muốn được ổn yên
Nghĩ mình đang dạo nơi miền núi Vu
Giữ vui, buông bỏ oán thù
Mai xuân thế chỗ lá thu úa vàng
Trời mù khiến cảnh mơ màng
Lỡ đò sẽ được mở hàng chuyến sau
Quên đi xa cách buồn đau
Nghĩ về giây phút bên nhau tuổi nào
Không trăng, trời lấp lánh sao
Không mây, xanh biếc trời cao nắng nhiều
Xa nhau vẫn có tình yêu
Bên ta như bóng luôn theo với hình
Soi trong mặt nước lung linh
Lạ thay, bóng lại cùng hình sát đôi
Đuổi hình bắt bóng cùng chơi
Vui như trẻ nít trước thời lửa đao
Sông Thu
TIẾNG GỌI NON SÔNG
Vườn trưa một giấc ngủ yên
Nằm nghe tiếng gió một miền vi vu
Chuyện xưa, một chuỗi oán thù
Giờ đây thoát mộng thiên thu lá vàng
Chấp tranh nay quá mơ màng
Trăm năm đã lỡ, yêu nàng mai sau
Kiếp này ta nhuốm khổ đau
Thân trai nặng nợ hẹn nhau chốn nào
Đêm rồi đi dưới trăng sao
Hôm nay trời nắng mây cao lên nhiều
Nhìn em tấc dạ thương yêu
Ta về buốt giá ủ theo bóng hình
Còn buồn kiếp sống điêu linh
Làm trai nhiệm vụ chiến binh suốt đời
Tưởng rằng có dịp vui chơi
Ngờ đâu tổ quốc lại mời kiếm đao … !
Paris, 18/10/2020
TRỊNH CƠ
MN ghé thăm anh Quỳnh đọc thơ và chúc an lành ạ !
Trả lờiXóaCảm ơn MN,chúc bạn nhiều vui.
Xóa