MỘT THỜI
Một thời không nhất thiết cao sang
Cũng đủ cho ta thấy bẽ bàng
Nửa kiếp phù sinh coi lấp lửng
Cả đời ẩn dật nói lang bang
Thơ như cứu cánh dù khiêm tốn
Bút vẽ tương lai dẫu muộn màng
Ngó trước, nhìn sau, toàn lỡ dở
Lòng chùng tâm sự lại mênh mang
Hawthorne 27- 9 – 2019
CAO MỴ NHÂN
Bài Họa:
BĂN KHOĂN
Chẳng vạt mây hồng chở nắng sang
Trời quê lặng vắng cánh chim bàng
Nào văn chương thuở Đông Tây học
Hỡi kiếm cung người thập bát bang
Đắm thế đắm thời cơn mộng tưởng
Chìm non chìm nước giấc mơ màng
Hành trình dân tộc đâu bờ bến?
Đứng mũi,ai chừ trọng trách mang ?
Lý Đức Quỳnh
1/10/2019
CÓ CẦN CHI ...
(họa 4 vần)
Đời ta há kể kiếp hèn sang
Khổ sướng thân ai khỏi phải bàn
Chả thiết tranh đua cùng chúng bạn
Không buồn so sánh với nhân bang
Vô tư cứ sống người bình dị
Mặc kệ mà vui chuyện lỡ làng
Có phải bon chen hầu cứu rỗi
Đâu cần dựa dẫm kẻ cưu mang !
Paris, 01
Oct.2019
TRỊNH CƠ
PHIẾM BÚT
Biết là nghèo ngặt mộng gì
"sang"
Sinh quán,...lều tranh núp cội
bàng
Võ vẽ thẹn hồn bôi nhếnh nhoáng
Thi thư hổ bút ngoáy tuềnh toàng
Nghiệp duyên mờ mịt trong mơ tưởng
Vận mệnh mỏng manh giữa ảo màng
(!)
Lưu lạc tha hương sầu viễn xứ...
Loạn thời,...ngao ngán cực đa
mang!
01-10-2019
Nguyễn Huy Khôi
NHỚ MỘT THỜI
1- Vốn chẳng uy quyền cũng chẳng
sang,
Sống sao cho trọn tấm thân bàng.
Ấu thơ lận đận vùng quê học,
Khôn lớn thị thành nghiệp bút
bang.
Lửa bổ quê hương theo chiến trận,
Hòa bình cải tạo tội không màng.
Đẩy đưa số kiếp giờ xa xứ,
Thân phận qua rồi bóng thoáng
mang.
2- Thân trần vốn đã chẳng gì sang,
Bèo dạt long chong phận bẽ bàng.
Chinh chiến sống rừng sâu núi thẫm,
Hòa bình tù tội khổ trầm bang.
Bút nghiên một thuở vùi mài trể,
Kinh sử đôi phen diễn muộn màng.
Bởi số vốn bôn ba nghiệp số,
Ngồi nhìn nay tuổi hạc buồn mang.
HỒ NGUYỄN
(30-9-2019)
CŨNG CÓ MỘT THỜI...
Tháng ngày lần lựa cứ dần sang
Một kiếp nhân sinh khá bộn bàng
Đôi lúc băng rừng sâu chẳng ngại
Nhiều khi vượt núi dốc không màng
Lưu đày chốn đến như tù ngục
“Cải tạo” nơi về tựa cái bang..
Tạm sống cuộc đời thân lữ thứ
Nỗi sầu thân phận lỡ đeo mang
Songquang
20191001
THỜI VẬN.
Đâu cần phải sống quá giàu
sang,
Vừa đủ,nhàn thân, đỡ bộn
bàng.
Tắt lửa tối đèn vui lối xóm,
Hảo tâm đẹp ý thuận lân bang.
Đương thời vùng vẫy cho là
đủ,
Hết vận buông tay chẳng dễ
màng.
Sông có khúc, người thì có
lúc,
Đừng buồn, hậu thế tiếp tay
mang.
Nguyễn Thị Mỹ
Ngọc.
Oct. 1/2019.
NIỀM ĐAU RIÊNG MANG
Đã từng chờ đợi ước mơ sang
Tâm trí chìm trong nỗi bạc bàng
Đất lạ tạm dung nên xấc bấc
Xứ người tầm gửi phải xang bang
Quê cha tan tác khôn phương giúp
Tổ quốc điêu linh chẳng thể màng
Chỉ biết nguyện cầu chờ phép lạ
Nỗi niềm đau khổ cứ riêng mang
Phương Hoa
OCT 1st 2019
THU NHỚ NGƯỜI
Thu đến làn mây chở nắng sang
Rừng xanh chừng mỏi cánh chim bàng
Gió ru cỏ biếc lời âu yếm
Mưa gõ nhịp buồn tiếng bống bang
Thương nụ cười gieo lòng quyến luyến
Nhớ làn tóc xõa phố mơ màng
Xa người năm tháng sầu cô lẻ
Một mối tình đau dạ xót mang
TRẦM VÂN
BUÔNG XẢ
Tuổi già thoắt chốc đã dần sang
Ngẫm kiếp nhân sinh quá bộn bàng.
Địa vị, công danh rồi cũng hết
Bạc tiền, của cải thảy không màng
Vào đời, khởi sự thân bần cố
Lìa thế, trở về phận cái bang
Biết vậy, có chi mà tiếc nuối
Ra đi thanh thản chẳng vương mang.
Sông Thu
KHẮC KHOẢI
( Kính tặng chị Cao mỵ Nhân )
Một thuở danh lừng tiếng dậy vang
Chìm theo vận nước khóc chim bàng
Quê hương buốt dạ lên trời núi
Đất khách se lòng tới bậc thang
Biển mất thành nghiêng hoài nghĩ
ngợi
Nhà suy cửa nát mãi lo màng
Soi gương tóc bạc dần năm tháng
Cố quốc xa vời nỗi hận mang
Minh Thuý (Thành
Nội )
10/01/2019
NGHÊU NGAO SỚM TỐI
Ngẫm đời chẳng thẹn chẳng giàu
sang
Sửa chữa xe thô tại gốc bàng
Tìm thủng vá lành giùm cộ khách
Nếm chua sẻ ngọt giúp lân bang
Biết thời chọn thế lăm rồi nói
Nhận việc trau tay khó vẫn màng
Gõ xích trừ tham xua hận chạy
Nghêu ngao sớm tối kiếp quèn mang
.
Trần Như Tùng
AN PHẬN
Ngẫm lại đời mình chẳng được sang
Thân sao lận đận họ Hồng Bàng
Long đong số phận đời mưa gió
Tủi hổ phần mình sống ngoại bang
Mọi thứ trên đời trời sắp đặt
Điều chi dưới thế sống không màng
Sang hèn chớ trách giai tiền định
Vất vả lo âu chẳng đặng mang
Trần Đông Thành
TÙY DUYÊN...!
Chào đời cha mẹ vốn giàu sang
Mở mắt nào ai nhặt lá
bàng...
Có kẻ sĩ quan tù "trại
cải" (1)
Còn người công chức nhốt an
bang (2)
Thương chồng cách núi không thơ
mộng
Nhớ vợ ngăn sông có muỗi màng
sum họp nhìn nhau cùng đỗ lệ
Nợ tình ấp ủ lại vương mang...!
Mai Xuân Thanh
Ngày 01/10/2019
(1) trại cải : trại cải tạo
(2) bang : cái bang : ám chỉ
kẻ ăn mày
ĐỔI ĐỜI
Sang hèn phân biệt kẻ hèn sang
Bàng lá quét gom đống lá
bàng
Mướn cuốc nhà quê lo cuốc
mướn
Bang thuê đất cát liệu thuê
bang
Chạy xe gắn máy thồ xe chạy
Màng muỗi ghe đò ngủ muỗi
màng
Dở bỏ công trình đành bỏ dở
Mang thai đành đoạn phá thai
mang
Mai Xuân Thanh
Ngày 01/10/2019
YÊN HÀN KÝ ỨC
Mỗi lần chuyển tiết chạm mùa sang
Là nhớ oai phong cánh đại bàng
Khắc khoải đường bay còn ngóng đợi
Trầm ngâm mộng tưởng cứ mơ màng
Không ham cừu hận như băng đảng
Chẳng chuộng khẩn cầu tợ cái bang
Thanh thản bình thường yên ổn vậy
Nên dừng trăn trở khỏi hoang mang
Như Thị
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!