Thứ Hai, 28 tháng 10, 2019

NỖI ĐAU-Thơ Trịnh Cơ /Họa:Thi Hữu


NỖI ĐAU

Băm mươi chín kẻ chết đau thương
Bỏ nước ra đi vạn dặm  đường
Vượt núi băng rừng bao khổ ải
Để rồi bỏ xác chốn ly hương

Khởi đầu cất cánh đến Đông Âu
Từ đó leo lên các chuyến tàu
Xe lửa và cam nhông đủ thứ
Nằm trong connex xế cần câu 

Có ai sống lại...hỏi vì sao?
Bỏ cả quê hương để thoát đào
Ăn uống như chừng không đỡ đói
Anh về..."giải phóng" tạo thương đau

Thôi em chết....cũng được yên thân
Khỏi phải lao công trả nợ nần
Bố mẹ thương yêu càng bớt khổ
Bây giờ chắc thoát cảnh cơ bần !

       Paris, 26/10/ 2019
TRỊNH 

Bài Họa:

CHUYỆN BUỒN

Đất nước tôi nhiều chuyện thảm thương
Đớn đau bọc lớp vỏ thiên đường
Lòe nhau tượng tạc quanh nghèo đói
Xã hội lên đồng ngút khói hương

Mộng ủ mong thầm hóa hải âu
Trùng khơi cánh vút tựa con tàu
Gì hơn được sống đời chân thật
Thoát sợ ao hồ cá mắc câu

Dĩ vãng ôm đồm mãi thế sao?
Hoa xưa đã rụng cội nay đào
Cầm chi ảo ảnh mùa xuân trước
Để dối gian lòng ngậm mãi đau

Sức trẻ ,tâm hồn,cả xác thân
Tinh khôi nắng mới tỏa trong ngần
Đau nào hơn nỗi đời vô vọng
Vác mặt loanh quanh trại tế bần…

Lý Đức Quỳnh

SẦU THI

Bỏ xác quê người,ngẫm thảm thương,
Quyến nhân tang chủ xót trăm đường!
Miếng cơm,manh áo,...đùa thần chết,
Nghiệt ngã mệnh trời thoảng khói hương!

Ấp iu mộng khát chốn trời Âu,
Đâu biết mệnh vong lúc khởi tầu?
Trồn chạy cơ hàn như khất cái,
Xa phương cầu thực,...hụt mồi câu.

Tử vi ứng vận lạc cung...sao?
Lỡ bước,sa chân phút tẩu đào.
Bi thiết tấm thân vùi mộ chí,
Sau lưng bỏ lại vạn sầu đau!

Lạnh lẽo trời Tây buốt giá thân,
Đói nghèo chưa thoát nợ cùng nần "?"
Mẹ Cha "bớt khổ" hay thêm khổ
Mạt vận thương đau kiếp cố bần!

     28-10-2019
Nguyễn Huy Khôi

BUỒN CHO DÂN VIỆT

Biết được tin buồn quá thãm thương,
Rời quê xa xứ trốn lên đường.
Lén chui hóc lạnh co co rút,
Bỏ cả thân tình biệt cố hương.

Rời chốn quê nhà đến xứ Âu,
Cô đơn cam phận xuống boong tàu.
Nữ nhi khổ tựa như thân thú,
Cần cẩu quăng ầm móc tợ câu.

Đau xót mà không hiểu tại sao?
Vì đâu phải bỏ xứ chui đào.
Có ai thấu hiểu cho dân Việt,
Nghĩ lại quê nhà thấy xót đau!

Co rút em nằm lạnh cóng thân,
Chết xuôi tay bỏ thả duyên nần.
Cầu xin Chúa giúp ban ân phúc,
Yên nghĩ muôn năm thoát chốn bần!

HỒ NGUYỄN
(29-10-2019)

NỖI ĐAU

Bâm chín người chết thật thảm thương
Mới nghe như tưởng chuyện hoang đường
Đi tìm đời sống nơi đất hứa
Từ bỏ gia đình chốn cố hương

Mong ngày đáp xuống được trời Âu
Lén lút đút tiền trả bọn Tàu
Cứ tưởng giấc mơ thành hiện thực
Không ngờ phận bạc rớt mồi câu

Ông Trời mới biết tại làm sao
Cái nghiệp vào thân khó trốn đào
Thể xác chôn vùi nơi đất khách
Gia đình, bè bạn nuốt buồn đau

Từ  nay vĩnh viễn được an thân
Khỏi phải tranh nhau chốn bụi trần
Cầu nguyện hương linh siêu Tịnh Độ
Mẹ cha thoát khỏi kiếp cùng bần.

Chánh Minh
 29/10/2019

THƯƠNG TIẾC 39 ĐỒNG HƯƠNG !

Tin tức xôn xao thật thảm thương
Ba mươi chín mạng thác qua đường
Nguyên nhân "liều chết" xa đau khổ...
Hậu quả "hy sinh" cách cố hương...!

Xe cộ vượt biên tới viễn Âu...
Cầm đầu hướng dẫn trốn theo tàu
Cam nhông, xe lửa qua bao nước
"Đông lạnh", một đời tựa bóng câu

Sống sót ai đâu... chẳng biết sao ?
Tuổi xuân sao nỡ lụy bôn đào...
Thiên đường mô nữa, nhanh chân thoát ?
Địa ngục trần gian gánh khổ đau !

Em đẹp như tiên, hủy tấm thân !...
Nợ đời chồng chất, sớm nguy nần
Mẹ cha than khóc ôi con gái !...
Bỏ xứ ra đi mộng thoát bần !...

Mai Xuân Thanh
Ngày 29/10/2019

TIẾC THƯƠNG 39 NẠN NHÂN

Sửng sốt bàng hoàng chuyện đáng thương
Vì đâu khốn khổ phải lên đường
Chui gầm ướp đá liều thân xác
Lạnh cóng tê người bỏ cố hương

Khao khát thiên đường đến nước Âu
Vay tiền chạy bạc đóng đi tàu
Cam đành nghiến lưỡi tìm mưu sống
Ơi hỡi thiên đàng thoáng bóng câu

Cái chết u sầu cớ tại sao
Xuân đang thiếu nữ má hồng đào
Lo cha nghĩ mẹ vì chữ hiếu
Phận gái buông liều nếm nỗi đau

Xếp lớn quan thì biết ấm thân
Giàu no phè phỡn sống u nần
Dân tình đói kém đâm liều lĩnh
Kiếm lối thoát ly cảnh túng bần

Đốt nén hương lòng tưởng nhớ em
Cùng 38 mạng xác thân mềm
Đời cùng ngõ tận tìm hy vọng
Bạc phước vô phần thảm khốc thêm

   Minh Thuý
Tháng 10/31/2019

VÌ ĐÂU.?

Đất nước đều chung nỗi thảm thương
Sang giàu, nghèo khó, cũng tìm đường
Làm sao sống được cùng ma quỷ
Đành phải lìa xa chốn cố hương.

Không thành mơ Mỹ, lại mơ Âu
Ai thiếu tiền bay, phải xuống tàu
Miễn sao đến được miền đất hứa
Đưa chân nhắm mắt để mà câu

Mấy ai không biết bởi vì sao!
Chẳng dám nói ra, sợ hố đào
Yên ả tấm thân, dù bụng đói
Ai nào muốn chuốc, chuyện sầu đau

Dù chết đi rồi cũng tủi thân
Gia đình lại phải, nợ cùng nần
Mẹ cha tiếc nuối, càng héo hắt
Vạn người đáy biển, phải đâu bần.

Người Nay

2 nhận xét :


  1. Xin góp họa:

    SẦU THI

    Bỏ xác quê người,ngẫm thảm thương,
    Quyến nhân tang chủ xót trăm đường!
    Miếng cơm,manh áo,...đùa thần chết,
    Nghiệt ngã mệnh trời thoảng khói hương!

    Ấp iu mộng khát chốn trời Âu,
    Đâu biết mệnh vong lúc khởi tầu?
    Trồn chạy cơ hàn như khất cái,
    Xa phương cầu thực,...hụt mồi câu.

    Tử vi ứng vận lạc cung...sao?
    Lỡ bước,sa chân phút tẩu đào.
    Bi thiết tấm thân vùi mộ chí,
    Sau lưng bỏ lại vạn sầu đau!

    Lạnh lẽo trời Tây buốt giá thân,
    Đói nghèo chưa thoát nợ cùng nần "?"
    Mẹ Cha "bớt khổ" hay thêm khổ
    Mạt vận thương đau kiếp cố bần!

    28-10-2019

    Nguyễn Huy Khôi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn anh HUY KHÔI.
      Em xin đưa bài họa lên trang.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!