Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2019

YÊU LÀ KHỔ-Thanh Huy và Thơ Họa


YÊU LÀ KHỔ

Quen nhau lận đận chẳng hề vui,
Thăm viết dòng thơ gởi đến người.
Lỡ mối ái ân tâm bối rối,
Ngâm câu tri bỉ dạ bồi hồi.
Bao thu lá rụng vàng nguồn cội,
Một thuở tình tan thương bóng tôi.
Yêu ngỡ trăng sao soi khắp lối,
Ai hay hố thẳm chứa đau đời.
THANH HUY

BÀI HỌA:

KHỔ VÌ YÊU

Lận đận đường tình có mấy vui?
Gây thương chuốc hận đến cho người.
Nhói tim xoáy óc dao se thắt,
Xé dạ lòng đau kéo hộp hồi.
Nhìn lá thu vàng khơi nỗi nhớ,
Nghe chim kêu khóc xót hồn tôi.
Đường tình trót vướng mang sầu thảm,

Mới biết là yêu khổ nhứt đời!
HỒ NGUYỄN
 (10/10/2019

NGHẸN NGÀO

Có được em yêu thật rất vui
Đêm ngày nghĩ tới nhớ thương người
Vì đâu bóng nhạn nay xa cách
Để khổ buồng tim trước khó hồi
Đứt đoạn tơ tình sầu thảm não
Nghiền dần ảm đạm tủi đời tôi
Trần ai lắm nỗi mùi chua chát
Mấy chốc yêu thương bấy khổ đời
Trần Đông Thành

RẤT LÀ VUI

Ô hay yêu thực rất là vui
Có khổ gì đâu phải hận người
Ngày nghỉ rong chơi ba bốn lượt
Tuần làm hò hẹn một đôi hồi
Lương tiền mua sắm quà cho bạn
Nghiệp chướng e đành lỗi tặng tôi
Cứ thế tình càng tha thiết quá
Tuổi vàng, tóc bạc, mộng xanh đời ...
      Hawthorne  11- 10 – 2019
CAO MỴ NHÂN

TÌNH GIÀ !

Cứ tưởng yêu nhau chắc sẽ vui,
Đâu ngờ khổ lụy muốn điên người.
Trái tim nhịp đập luôn lui tới,
Máu mỡ tên bay chẳng tái hồi.
Huyết áp làm reo ngăn chận lối
Đường cao nạt nộ bủa vây tôi.
Ngày bao bận thuốc xin đành đợi,
"Tình lão" - Thương ôi ! Chán mớ đời !
Con Gà Què
      (Mpt. Oct. 11, 2019) 

KHÔNG YÊU

Không yêu,sống rứa có chi vui?
Hết ngủ rồi ăn,mãn kiếp người
Sáng đến công ty làm túi bụi
Chiều ra quán rượu nhậu liên hồi
Khi cười mượn ảnh nhìn con rối
Lúc khóc nhờ thơ bắt bóng tôi
Thương nhớ mà lòng trách tội lỗi
Đền thiêng vạn tuế cút côi đời !
Lý Đức Quỳnh

VUI LÚC VÀO YÊU

Ai bảo vào yêu lại chẳng vui ?
Sống như sỏi đá uổng thân người
Ngày thương sánh bước đi vài lối
Đêm nhớ kề vai dạo một hồi
Lễ lạc trao quà cười với bậu
Tiệc tùng mở nhạc nhảy cùng tôi
Chữ tình mấy kẻ không chờ đợi ?
Biết rõ đường yêu thích nhất đời
Songquang
 20191017

CHẲNG THÀ...

Yêu hóa khổ đau,...ngẫm mất vui,
Đố ai thấu tận được tim người(?)
Gần thì lờ gặp,...lòng hờ hững
Xa lại khát mong,...dạ đổ hồi.
Nỗi nhớ cồn cào đâu chỉ bạn,
Niềm yêu cháy bỏng chả riêng tôi.
Chẳng thà ở vậy yên thần xác
Đêm thỏa mơ hoa dệt mộng đời!
     17-10-2019
Nguyễn Huy Khôi

KHỔ VÌ YÊU

Há dễ quen nhau cảm thấy vui ?
Phật lòng một chút " tổn thương người "
Một thư nhận lỗi không hy vọng
Mấy cánh sửa sai chẳng phản hồi...!
Thấm thoát bao vàng thu đống lá
Thoi đưa nhiều lạnh giá hồn tôi
Yêu em lận đận đeo sầu kiếp
Nhớ bậu long đong gánh khổ đời
Mai Xuân Thanh
Ngày 18/10/2019

TÌNH ĐẦU Ôi NGANG TRÁI !

Từ mới yêu nhau quả thật vui,
Tình đầu tha thiết cả hai người.
Ngờ đâu tan nát đành chia biệt,
Rồi đó rời xa khó tái hồi !
Định mệnh trớ trêu đau phận nữ,
Phong trần ngang trái khổ lòng tôi !
Trăng thề còn đó theo năm tháng…
Ray rức nhiều phen thắm thía đời !
Liêu Xuyên

HẠNH PHÚC TÌNH YÊU

Tình vướng, chuốc buồn hay được vui ?
Khổ đau, hạnh phúc cũng do người
Thật thà, chung thủy bền muôn lúc
Tráo trở, lăng nhăng rã mấy hồi !
Hiền thục đoan trang... thương nết bậu
Chân thành cởi mở..dặn lòng tôi
Đường trần khúc khuỷu cùng chung bước
Ý ổn, tâm an suốt một đời
Sông Thu

ĐỜI VUI KHI BƯỚC VÀO YÊU
(họa đảo vận)

Biết yêu khi đã bước vào đời
Cảm nhận tim hồng rộn rã tôi
Cách trở xui lòng luôn luyến nhớ
Gần bên khiến dạ cứ bồi hồi
Thu đông lần lựa vùi năm tháng
Xuân hạ dần qua dập kiếp người
Nhựa sống cũng cần âu yếm đấy !
Nghe lời thỏ thẻ...thấy tươi vui
Người Sông Cửu

ĐỘNG LỰC TÌNH YÊU

Yêu là động lực khiến mình vui
Thấy dáng trẻ hơn với tuổi người
Hò hẹn ngóng chờ giờ gặp bậu
Mộng mơ trông đợi phút nhìn tôi
Mến thương mãi thấy lòng phơi phới
Luyến nhớ luôn nghe dạ hộp hồi
Già trẻ nào ai không thích thú !
Đường tình rộng mở trải trong đời
Đinh Hồng Hà

SUY NGẪM

Đắm say,...hai phía bỏng tình yêu!
Nghiệt ngã thiên duyên, tủi kiếp người?
Im lặng,...lại thành ra "dạ bạc" "?"
Nhiệt thành,...đâu dễ để xuân hồi.
Trao bùi hỷ tỏ, tươi đôi mặt,
Ngậm đắng sầu vương, héo một tôi "!"
Thổn thức canh dài, tim mách bảo
Si mê,...liệu ngỏ,...kẻo đau đời!?
    21-10-2019
Nguyễn Huy Khôi

TÔI YÊU

Yêu nhiều là gốc mọi niềm vui
Yêu đã tạo nên vóc dáng người
Quý ruộng quý làng nhiều mức độ
Kính cha kính việc lắm chương hồi
Tấc lòng trọn kiếp tuân lời hứa
Bạn gái chung tình đón ý tôi
Nhờ biết vị tha nên hạnh phúc
Mặc cho ai đó ngả nghiêng đời
Trần Như Tùng

VÀO YÊU

Bởi đã yêu thì cảm thấy vui
Ngày đêm chỉ muốn nghĩ về người
Khi nhìn ánh mắt lia trăm nẻo
Lúc gặp con tim đập vạn hồi
Cảnh sắc mơ màng vời bóng nguyệt
Thiên đàng huyễn hoặc đón tình tôi
Đường hoa dạo bước lòng ngây dại
Phút hẹn hò nhau mãi nhớ đời
Minh Thuý ( Thành Nội )
10/21/2019

4 nhận xét :

  1. Cảm ơn Chị,kính chúc Chị hạnh phúc!

    Trả lờiXóa
  2. Xin tiếp họa:

    SUY NGẪM

    Đắm say,...hai phía bỏng tình yêu!
    Nghiệt ngã thiên duyên, tủi kiếp người?
    Im lặng,...lại thành ra "dạ bạc" "?"
    Nhiệt thành,...đâu dễ để xuân hồi.
    Trao bùi hỷ tỏ, tươi đôi mặt,
    Ngậm đắng sầu vương, héo một tôi "!"
    Thổn thức canh dài, tim mách bảo
    Si mê,...liệu ngỏ,...kẻo đau đời!?

    21-10-2019

    Nguyễn Huy Khôi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn anh HUY KHÔI.
      Em xin đưa bài họa lên trang.

      Xóa
  3. Về lỗi 'KHỔ ĐỘC",Q xin thưa thế này:
    Vâng,chữ thứ 5 mà viết trái CHÍNH LUẬT,rất dễ rơi vào những thanh âm KHÓ ĐỌC,
    câu thơ không được du dương,êm tai.
    Chứ không phải tất thảy.
    Bởi thế,nên mới có:Nhất tam ngũ bất luận...kèm theo nhắc nhở chữ thứ 5 trái CHÍNH LUẬT sẽ bị lỗi khổ độc.
    Các Cụ xưa cũng thường viết chữ thứ 5 trái với chính luật(như:TA với ta),
    đồng thời cũng dè chừng lỗi khó đọc đấy thôi.
    Còn xét về lỗi "Khổ độc".
    Có rất nhiều lỗi khác bắt nguồn từ lỗi khổ độc như:Bàng nữu,chánh nữu,,điệp âm,đại vận,tiểu vận.
    Kể cả phong yêu,hạc tất cũng do lỗi khổ độc mà ra.
    Bởi vì lẽ đó,nên LUẬT không thể vi phạm,nhưng LỖI BỆNH có tính du di.
    Hay nói cách khác các lỗi trên nhằm giúp ta cẩn thận thẩm âm,hiệu chỉnh cho nhạc tính trong thơ được đảm bảo.
    Cho nên,có những bài thơ về mặt âm luật không sai chữ nào,nhưng khi đọc lên vẫn thấy KHỔ ĐỘC.
    Vậy,chúng ta ĐỌC thơ,hãy để cho âm thanh vang lên.
    Khi các âm thanh ấy đang làm khổ người đọc,là đã rơi vào lỗi Khổ độc.
    Các Cụ ngày xưa gọi là:Thi trung hữu họa,thi trung hữu nhạc.
    Thơ,tất yếu phải có nhạc điệu và hình ảnh.
    Ngày nay,Q rất thích lối diễn đạt:Thơ là hình thức nghệ thuật dùng ngôn ngữ chữ viết để vẽ tranh và viết nhạc.
    Xin có vài lời trao đổi cùng chị KIM OANH.
    Nếu không đồng quan điểm,xin đại xá cho.
    Quỳnh cũng chỉ từ góc nhà bé nhỏ của mình đứng nhìn ra bầu trời Thơ mênh mông.
    Chúc sức khỏe và hạnh phúc.
    Thân,
    Lý Đức Quỳnh.

    Trả lờiXóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!