CHÉN NGUYỆT
Rửa ấm mời trăng ghé lại chơi
Lòng ta, bóng bạn túy thu ngời
Nghiêng vài giọt đắng – sầu quên vọng
Tám một câu nhàn – mộng khoái khơi
Hứng, mượn men nồng buông mấy khúc
Thơ, vay nguyệt diễm múa đôi lời
Đâu tình quán tục cùng nâng chén
Cực lạc đây rồi lữ khách ơi
Phan Thành Lanh
Bài Họa:
CHÉN HỒ TRƯỜNG
Mượn chén Hồ Trường*,bạn đến chơi
Quỳnh hương dịu dịu thoảng trăng ngời
Đong đầy lạc thủy nghìn xưa rót
Pha loãng u tình hiện thực khơi
Sóng gió biển Đông hòa tấu nhạc
Tâm tư dân Việt chép nên lời
Đôi lòng trắc ẩn cùng nhau đón
Lệ chẳng rơi mà…rượu nhạt ơi !
Lý Đức Quỳnh
20/9/2019
*Cái tên Hồ Trường do người đọc
trích chữ trong lời ca mà gọi chứ không phải do Nguyễn Bá Trác đặt.
Nam Phương Ca Khúc
Trượng phu sanh bất năng phi can
chiết hạm vị thế phù cương thường
Tiêu dao tứ hải, hồ vị hồ thử hương
Hồi đầu nam vọng mạc vô cực hề,
thiên vân nhất sắc đồ thương thương
Lập công bất thành, học bất tựu,
thiếu tráng hữu cơ thời hề, toạ thị bách niên thân thế khu âm dương
Phủ chưởng cuồng ca vấn tư thế,
mang mang thiên địa, an đắc tri nhất tri kỷ hề, thí lai đối chước hữu dư
thương.
Dư thương trịch hướng đông minh thủy,
đông minh chi thủy vạn đội khởi cuồng lan
Dư thương trịch hướng tây sơn vũ,
tây sơn chi vũ nhất trận hà uông dương
Dư thương trịch hướng bắc phong khứ,
bắc phong dương sa tẩu thạch phi thù phương
Dư thương trịch hướng nam thiên vụ,
vụ trung hữu nhân khai khẩu nhất ẩm cừ nhiên túy
Thiên địa vũ trụ hồn tương vong, dư
bất túy hĩ, dư hành dư chí
Nam nhi tự cổ sự tang bồng, hà tất
cùng sầu khấp phần tử.[3]
Dịch nghĩa:
Kẻ trượng phu sống mà không vạch
gan, bẻ cột lo giềng mối cho đời
Rong chơi bốn biển, quê hương ở nơi
đâu?
Quay đầu trông về nam, miệt mù vậy
hỉ! Trời mây nối màu xanh ngắt
Lập công chẳng được, học không
xong, trai trẻ có bao lâu, ngồi ngó trăm năm, thân đuổi cuộc sớm chiều.
Vỗ tay hát khùng, hỏi đời kia, đất
trời mờ mịt vậy, một người tri kỷ tìm ở đâu, thử đến giúp ta rót chén rượu này
Ta quăng chén rượu đầy trộn nước biển
đông, nước biển đông nổi cuộn vạn lớp sóng
Ta quăng chén rượu đầy vào mưa núi
tây, mưa núi tây một trận sao lênh láng
Ta quăng chén rượu đầy đuổi theo
gió bắc, gió bắc tung cát lăn đá bay nơi khác
Ta quăng chén rượu đầy vào mây mù
trời nam, trong mây mù có người há miệng điềm nhiên say tràn
Trời đất dọc ngang đều mất hết, sao
ta không say, chí ta thời ta làm
Từ xưa nam nhi đuổi theo tang bồng,
cớ gì sùi sụt sầu cố hương.
Nguyễn Bá Trác dịch
thơ:
Trượng phu không hay xé gan bẻ cột
phù cương thường;
Hà tất tiêu dao bốn bể, luân lạc
tha hương
Trời nam nghìn dậm thẳm, mây nước một
màu sương
Học không thành, danh chẳng lập,
trai trẻ bao lâu mà đầu bạc, trăm năm thân thể bóng tà dương.
Vỗ tay mà hát, nghiêng đầu mà hỏi,
trời đất mang mang, ai là tri kỷ lại đây cùng ta cạn một hồ trường.
Hồ trường! Hồ trường! ta biết rót về
đâu?
Rót về đông phương, nước bể đông chảy
xiết sinh cuồng lạn;
Rót về tây phương, mưa Tây sơn từng
trận chứa chan
Rót về bắc phương, ngọn bắc phong
vì vụt, đá chạy cát dương;
Rót về nam phương, trời nam mù mịt,
có người quá chén, như điên như cuồng
Nào ai tỉnh, nào ai say, chí ta ta
biết, lòng ta hay
Nam nhi sự nghiệp ở hồ thỉ, hà tất
cùng sầu đối cỏ cây.[4]
(Truy cập trên mạng)
MỜI KHÁCH
Tráng sĩ xin mời ghé cốc chơi
Đêm nay gió mát ánh trăng ngời
Phong trần rũ bớt thơ đàm luận
Mệt mỏi tan cùng rượu mạch khơi
Sẻ ngọt bao điều tâm vướng bận
Tương lân mấy khúc ý thay lời
Bình minh ló dạng xin cung tiễn
Hẹn cuộc tương phùng lữ khách ơi
Cao Quang Sau
MỘNG LUYẾN HỒN TRĂNG
Đọc Xuôi:
Trăng hồn luyến mộng gió mây chơi,
Rực sáng rằm xuân ánh rạng ngời.
Băng giá núi rừng tan tuyết lạnh,
Ấm êm trần thế tạo nguồn khơi.
Hằng cung ấp mộng say thi khách,
Cúc tửu ươm lòng đượm ngọc lời.
Ngăn cách dẫu duyên đời nguyệt quế…
Trăng thơ mãi thắm thiết tình ơi !
Đọc Ngược:
Ơi tình thiết thắm mãi thơ trăng,
Quế nguyệt đời duyên dẫu cách
ngăn.
Lời ngọc đượm lòng ươm tửu cúc,
Khách thi say mộng ấp cung Hằng.
Khơi nguồn tạo thế trần êm ấm,
Lạnh tuyết tan rừng núi giá băng.
Ngời rạng ánh xuân rằm sáng rực…
Chơi mây gió mộng luyến hồn trăng
!
Liêu Xuyên
THƯỞNG NGUYỆT
Châm trà mời bạn ngắm trăng chơi
Rỡ rỡ gương Nga tỏa sáng ngời
Chén đệ đượm tình vươn bốn bể
Ly huynh trọn nghĩa trải ngàn khơi
Hương thơm ngát mũi vô ngôn sánh
Vị thắm nồng môi há đủ lời
E lệ chị Hằng lơi sóng mắt
Dạt dào thi tứ khách thơ ơi!
Phương Hoa
OCT 2nd 2019
NƠI ĐÁY CỐC
Ôi sao rõ được cuộc rong chơi
Đã khiến hồn " ta " thoắt
sáng ngời
Có phải tình thơ đang ướt lệ
Hay buồn buổi hẹn lỡ ra khơi
Say Nga lãng đãng bao lầm mộng
Nhớ Nguyệt bâng khuâng bấy ngại lời
Tròn vẹn vầng trăng nơi đáy cốc
Trường đình rũ rượi muộn sầu ơi...
Hawthorne 2 - 10 – 2019
CAO MỴ NHÂN
MỘT ĐÊM RẰM
Đêm rằm vằng vặc gió trăng chơi
Đôi lứa bên nhau mắt rạng ngời
Bầu rượu nâng đầy nghe tiếng nhạn
Túi thơ dốc cạn ngắm trùng khơi
Nghê thường vũ khúc phun châu gấm
Men rượu đưa hơi nhã ngọc lời
Buông bỏ bờ mê mùi tục luỵ
Quay về bến giác bạn đời ơi
Mai Xuân Thanh
Ngày 02/10/2019
TỬU SẦU
( 4 vận,hoán vận)
Chẳng khóc mà sao...ứa lệ rơi
Đắng lòng lữ khách,tủi hoa ngời ?
Quỳnh bông hận gió vầy hương thả
Sen đóa hờn trăng lạnh bóng khơi ?
Chén tỉnh ngả lòng vui khởi chuyện
Ly say nghiêng quán nghẹn trao lời
?
Bung biêng giời đất hồn xiêu vẹo
Xô hạt bụi người lõa cuộc chơi !?
03-10-2019
Nguyễn Huy Khôi
VỌNG NGUYỆT
Cô Hằng rủ bạn nối vòng chơi
Quý hữu hòa lưu tỏ rạng ngời
Trỗi tứ đùa trăng hồn chẳng vợi
Gieo từ hỏi Cuội nghĩa còn khơi
Tình xưa thấm đượm nàng thơ hỡi !
Cảnh cũ tươi nhuần đất Mẹ ơi !
Mãi vọng từng đêm lòng phấn khởi
Hoài mơ ả Nguyệt nói bao lời..!
Đức Hạnh
03 10 2019
TÂM ĐẮC CÙNG TRĂNG
Sân thượng ta chờ trăng ghé chơi
Đêm nay rực rỡ dáng tươi ngời
Một li rượu nhạt hùng thi nổi
Hai quả me gầy thiện ý khơi
Chạm cốc mời Hằng cao thượng cảnh
Nâng thơ tặng Thỏ vấn vương lời
Chén quê bên Nguyệt mình tâm đắc
Đời được bao lần tửu hữu ơi !
Trần Như Tùng
TRẦN THẾ ƠI
Gió chở cô Hằng xuống hạ chơi
Dương gian lắm thứ để khoe người
Kia vò tửu đắng ,mềm môi thắm
Nọ tách trà xanh ,chát biển khơi
Rượu uống liên hồi ,say líu lưỡi
Đàn gieo tới tấp lả lơi lời
Dân gian nếp cũ gìn năm tháng
Dấu ấn bao đời trần thế ơi !
PHƯỢNG HỒNG
MỜI RƯỢU ĐÊM TRĂNG
Trăng Thu vằng vặc sáng ngời ngời
Mời rượu Quỳnh Tương bạn ghé chơi
!
Giọt đắng vài chung đời khoái chí
Men cay vài ngụm mộng trùng khơi
Vay trăng hát vọng buông ngàn ý
Mượn nguyệt ca vang thả vạn lời
Ngất ngưỡng đêm tình quên tục lụy
Ta cùng cạn chén...cố tri ơi !
Songquang
20191003
TRỌN CHÉN TÌNH THÂM
Rượu nồng nâng cốc cạnh nhau chơi,
Bạn hữu chung vui nghĩa rạng ngời.
Thi hứng xướng câu tung ý vẹn,
Tình dâng gởi bạn trọn niềm khơi.
Nguyệt lung linh chiếu xa lòe
sáng,
Rượu thắm lâng lâng cận trọn lời.
Sống có thủy chung lòng giữ trọng,
Dài lâu chẳng đổi dạ người ơi!
HỒ NGUYỄN
(03-10-2019)
Xin góp họa:
Trả lờiXóaTỬU SẦU !
(4 vận,đảo vận)
Chẳng khóc,...mà sao ứa lệ rơi
Đắng lòng lữ khách,tủi hoa ngời ?
Quỳnh bông hận gió vầy hương thả
Sen đóa hờn trăng lạnh bóng khơi(!)
Chén tỉnh ngả lòng vui khởi ý
Ly say nghiêng quán nghẹn trao lời(?)
Bung biêng giời đất hồn xiêu vẹo
Xô hạt bụi người lõa cuộc chơi!
02-9-2019
Nguyễn Huy Khôi
Xin góp bài họa
Trả lờiXóaVỌNG NGUYỆT
Cô Hằng rủ bạn nối vòng chơi
Quý hữu hòa lưu tỏ rạng ngời
Trỗi tứ đùa trăng hồn chẳng vợi
Gieo từ hỏi Cuội nghĩa còn khơi
Tình xưa thấm đượm nàng thơ hỡi !
Cảnh cũ tươi nhuần đất Mẹ ơi !
Mãi vọng từng đêm lòng phấn khởi
Hoài mơ ả Nguyệt nói bao lời..!
Đức Hạnh
03 10 2019
Cảm ơn anh ĐỨC HẠNH.
XóaEm xin đưa bài họa lên trang.