Thứ Bảy, 22 tháng 1, 2022

HOA TRONG GƯƠNG -Thơ Kiều Mộng Hà và Thơ Họa

(Ảnh Thư pháp: Kiều Mộng Hà)

HOA TRONG GƯƠNG

 

Một chút nắng cho ngày đông ấm áp

Một chút buồn cho mắt gợi nhớ nhung

Trang giấy cũ tên ai từng viết nháp

Cọ có gầy trong nét bút... ngập ngừng!!!


Nắng trải nhẹ bên hiên đời cửa hẹp

Chiều quạnh hiu trên nhánh trúc liu khiu

Như một thuở tình chưa mơ đã khép

Đôi môi khờ cất giấu mãi lời yêu

 

Trời gom nắng, thềm rêu cời cỏ xám

Gió vật vờ xao xác cánh hoa trang

Lòng muốn gửi dăm nỗi buồn bụi bám

Gửi về đâu ? Sầu phủ kín dung nhan

 

Hoàng hôn thả lá vàng loang ngõ vắng

Hoa tịch nhan bừng rộ nở chiều đông

Nhạn lạc bạn vút nhanh... trời chạng vạng

Bóng tà huy hấp hối xoá vầng hồng

 

Mây theo gió một đời chưa hụt hẫng

Oằn vai cong cõng mãi những ăn năn

Tình lỡ nhịp xem như là duyên/phận

Hoa trong gương nhìn sóng nước đùa trăng

Kiều Mộng Hà

  Jan 18th2021


Thơ Họa:

 

THOÁNG HƯƠNG XƯA

 

Một lần vui  khi nhìn em e ấp

Một tình buồn gợi đôi mắt đen nhung

Một dấu ấn từng ghi trên giấy nháp

Trôi  mất cả những nhớ thương ngại ngùng

 

 Giọt nắng xuyên qua tình đời nhỏ hẹp

Gió mai về trên cửa sổ lêu khêu

Hoàng hôn đâu sao lòng tuồng như khép

Mắt môi ai thờ thẫn nhớ người yêu…

 

Trời nắng sớm xuyên màn sương trắng  xám

Gió về vui khơi động cả thôn trang

Bụi thời gian đang nhởn nhơ bay bám

Đã vô tình đang phủ kiếp hồng  nhan 

 

 Bóng chiều đang lặng lờ trên sông vắng

Gió lạnh căm thoang thoảng giữa trời đông

Lòng rét mướt lê chân… thân loạng choạng

Thuyền ai kia lơ lửng dưới mây hồng…

 

Mây gió đuổi theo một đời ngớ ngẩn

Có bao giờ trổ dịp tính đa năng

Theo số kiếp đời mình luôn lẻ bóng

Đành tìm vui thơ thẩn giữa đêm trăng….

Paris, 26/01/2022

     TRỊNH CƠ


GƯƠNG VÀ TRĂNG

 

Nay có nắng lòng soi thơ êm ả

Bởi tấm tình muôn dặm quả nhớ nhung

Dòng thơ cũ đã cùng ngâm khe khẽ

Bút lâu mòn đành vẽ nét ngập ngừng.

 

Mây xanh trắng nơi lưng chừng thu hẹp

Lạnh mênh mông cánh nhạn nép cành khiu

Như gọi bạn giữa khung chiều sắp khép

Cảnh mơ màng lá ép giữ duyên yêu.

 

Trời hừng sáng thềm thêu thơ rạng rỡ

Làng gió phơ làm tan vỡ bông trang

Tâm buông bỏ cho nhẹ nhàng tâm sự

Cứ hoài về quê cũ lối mơ màng.

 

Lá vàng úa chiều rơi tràn khắp lối

Khóm trúc xinh- thân, phiến gởi chiều đông

Chim gọi bạn lạnh sương tìm ẩn lối

Nắng về đồi làm gối, đắp tia hồng.

 

Gió lòn lỏi thời không gì cản trở

Tình nắng mưa cứ trăn trở hoài chăng

Gương soi đời chỉ thăng trầm ảo ảnh

Rọi đến trần, huyền diệu cảnh đêm trăng.

Đặng Xuân Linh


2 nhận xét :

  1. Cảm ơn thi đệ cho thưởng thức một bài thơ rất "tâm trạng". Khi ta nhin vào gương thì chỉ thấy ảnh ảo thôi. cái gì trong gương cũng vậy kể cả là HOA !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bác LVG đã ghé đọc và ghi cảm nhận.
      Kính chúc Bác thường an.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!