Về Quê
Về trước làng ta một quý
nương
Dáng người thon gọn ,tóc pha
sương
Áo len,quần lĩnh,giày nhung
tiá
Mày nguyệt,môi tim,má phấn
hường
Cách đứng,cách đi,dân tỉnh
thị
Lời ăn,tiếng nói,vẻ văn chương
Gái trai,già trẻ,nhìn nhau
hỏi
Phải nữ nhân đây khách lạc
đường*
Ngô Đình Chương
*mượn ý một bài thơ Trung hoa
Bài Họa:
Về Lại Nhà Xưa
Soi chiều quý phái dáng nương
nương
Nắng óng tơ vàng quyện tóc sương
Sóng mắt như hồ thu dợn biếc
Làn môi tựa phách ngọc hoe hường
Phong tư diệu hảo tàng kinh các
Cốt cách sâu đằm ẩn điển chương
Lạ lẫm người quê nhìn dáo dác
Nhà xưa lộng khói tỏa nghiêm đường
Lý Đức Quỳnh
Người Đâu Đã Gặp Trên Đường?
Xa rồi hình ảnh quí cô nương
Bỏ lại ân tình lạnh gió sương
Còn nhớ một thời đeo gác tía
Đã quên nhiều thuở hẹn vườn hường
Thân ta nào thích thơ và phú
Bản tánh ơ thờ văn với chương
Dừng bước giang hồ xong tự hỏi
Đâu người gặp gỡ ở bên đường ?
Paris 12 Avril 2018
TRỊNH CƠ
Trở Về Quê Gặp Lại Người Xưa
Khách lạ từ đâu lỡ độ đường?
Bãi dâu thấp thoáng bóng tàm nương
Cây đa bến cũ buông tay nải
Tri kỷ hồng nhan áp má hường
Mừng tủi mắt nhìn nhòa ánh lệ
Ngậm ngùi tay nắm nhạt màu sương
Hoa niên thuở nọ về đâu tá
Xót nỗi lòng nhau sóng thủy Chương
Yên Nhiên
Chú thích:
tàm nương: người đàn bà nuôi tằm
thủy Chương: nước sông Chương
Vui Thú Điền Viên
Thôi về ruộng rẩy với bờ nương
Chán cảnh phồn hoa lắm má hường
Xe cộ khói mù tuôn khắp phố
Bộ hành chân rão lấn trên đường
Ngày say sông nước câu tròn buổi
Đêm học Thánh Hiền đọc mấy chương
Vui thú điền viên trăng với gió
Tay bưng trà nóng ướp hơi sương
SongQuang
Đoán Người
Thấp thoáng quê mình
dáng mỹ nương
Thanh nhàn chân bước ngắm trời sương
Mặt hoa da phấn xinh môi đỏ
Áo lụa khăn tơ thắm má hường
Đoán vậy ...người về từ phố tỉnh
Nhận rằng cô nói kiểu khoa chương
Dân làng nhốn nháo lời thăm hỏi
Đứng ngẩn trông theo bóng khuất đường
Minh Thuý
Tháng 4_2018
Trà Tiễn
Ngã lãng vô tình phải tựa nương
Tháng ngày quen thói uống trà sương
Se môi vị lạt hương lùa khói
Nóng má mầu phai sắc điểm hường
Sông núi chưa vin câu huyễn sự
Trời mây đã níu vách giai chương
Từ đây nhật nguyệt e tương cố
Nam bắc chia xa mấy ngả đường ...
CAO MỴ NHÂN
Nhà Xưa Vườn Cũ
Đô hội ngán rồi nhớ ruộng nương,
Về đây rũ áo kiếp phong sương.
Vui vầy làng xóm bên con trẻ,
Chán ngấy ngựa xe cạnh má hường.
Vườn cũ chiều chiều vun mấy liếp,
Sách xưa tối tối đọc vài chương.
Căn nhà kỷ niệm bao thương mến,
Sướng khổ sẻ chia với bạn đường.
Mailoc
Bình An Tuổi Hạc
Thất thập về quê cũ náu nương
Không gian mờ mịt khói pha sương
Đã quên chuyện cũ duyên tươi thắm
Thôi nhớ ngày xưa nghĩa phấn hường
Tháng tháng ấm lòng bên chữ nghĩa
Ngày ngày đối mặt với văn chương
Bạn bè vẫn tới lui thù tạc
Cái thú điền viên xóa bụi đường./.
Toronto 12/4/2018
Nguyên Trần
Người Đâu Đã Gặp Trên Đường?
Xa rồi hình ảnh quí cô nương
Bỏ lại ân tình lạnh gió sương
Còn nhớ một thời đeo gác tía
Đã quên nhiều thuở hẹn vườn hường
Thân ta nào thích thơ và phú
Bản tánh ơ thờ văn với chương
Dừng bước giang hồ xong tự hỏi
Đâu người gặp gỡ ở bên đường ?
Paris 12 Avril 2018
TRỊNH CƠ
Trời Đất Oán
Kìa xem đau đớn một cô nương,
Mặt mũi đìu hiu tóc ngã sương.
Ngồi khóc tang thương trời đất oán,
Sầu dâng hoen ố má môi hường !
Nhà tan khổ luỵ đời xuân nữ,
Nước mất hờn than kiếp mỹ chương !
Giặc đỏ kéo về gieo thảm khốc…
Chồng vừa tử chiến chết bên đường !
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
Tình Quê Dáng Thị
Hững hờ bên dậu một cô nương
Sáng sớm tinh mơ tóc đẫm sương
Áo gụ quần thâm môi đỏ tía
Mày ngài mặt phượng
nước da hường
Bút treo bên túi phê vài nết
Sách nắm trên tay đọc mấy chương
Nửa thị nửa quê càng dễ mến
Tạo nên lạc cảnh chốn thiên đường
Tú Rớt Trần Đình Thư
Hồi Hương
Đồi thông thấp thoáng bóng cô nương
Ẩn hiện tỏ mờ giữa lớp sương
Phơ phất tung bay tà áo lụa
Lửng lơ buông thả giải khăn hường
Dáng đi thách thức tài danh họa
Giọng nói gợi khêu áng mỹ chương
Thảo dã quê nhà thường vắng vẻ
Ngẩn ngơ,chúng hỏi :khách nhầm đường?
Thanh Hòa
Trở Về Quê Gặp Lại Người Xưa
Khách lạ từ đâu lỡ độ đường?
Bãi dâu thấp thoáng bóng tàm nương
Cây đa bến cũ buông tay nải
Tri kỷ hồng nhan áp má hường
Mừng tủi mắt nhìn nhòa ánh lệ
Ngậm ngùi tay nắm nhạt màu sương
Hoa niên thuở nọ về đâu tá
Xót nỗi lòng nhau sóng thủy Chương
Yên Nhiên
Chú thích:
tàm nương: người đàn bà nuôi tằm
thủy Chương: nước sông Chương
Vui Thú Điền Viên
Thôi về ruộng rẩy với bờ nương
Chán cảnh phồn hoa lắm má hường
Xe cộ khói mù tuôn khắp phố
Bộ hành chân rão lấn trên đường
Ngày say sông nước câu tròn buổi
Đêm học Thánh Hiền đọc mấy chương
Vui thú điền viên trăng với gió
Tay bưng trà nóng ướp hơi sương
SongQuang
Hai bài thơ hay quá !
Trả lờiXóaChúc bạn mãi an vui trong ngày mới .
Cảm ơn NT,chúc bạn luôn an vui !
Xóa