HỒN ĐỖ QUYÊN
Xuân đến rồi đi nay lại xuân
Vời trông tin nhạn đã bao lần
Xuống thuyền chân bước đầm đìa lệ
Thả bóng tay buông rã rượi thân
Cửa bể lênh đênh trôi huyễn mộng
Hiên đời dang dở gánh phù trần
Thời gian trôi mãi như bào ảnh
Mây khói mịt mùng đâu cố nhân?
Yên Nhiên
Bài Họa:
THUYỀN VIỄN XỨ
Mây cuồng viễn xứ,luyến hoài xuân
Mắt nhớ mòn trông,hẹn lựa lần
Xác giữa chân trời ngơ ngẩn bóng
Hồn ngoài góc bể rã rời thân
Màng mơ khỏa xót đời liêu lữ
Mị mộng tìm nguôi kiếp trụi trần
Điệu thức lê thê buồn não nuột
Côn trùng hợp xướng khúc tình nhân…
Lý Đức Quỳnh
CÁNH CHIM VIỄN XỨ
Hơn bốn mươi năm vắng bóng xuân
Mới hay hò hẹn cũng sai lần
Hoàng quyên xa quá không quên bạn
Đỗ vũ buồn thêm khiến ẩn thân
Tị nạn đã khan lời khổ luỵ
Lưu vong còn vướng bụi phong trần
Người chờ thiên hạ tô trang sử
Khai hội thanh bình đón quý nhân ...
Hawthorne 3 - 4 - 2018
CAO MỴ NHÂN
XUÂN MẤT NƯỚC
(Thuận Nghịch Độc)
Ca lời uất nghẹn đón chào xuân.
Nhạc khóc đàn than tiếng lựa lần,
Tha thiết nỗi lòng thương mất nước,
Tái tê đời mộng tủi hờn thân.
Hoa tàn hận thảm cười đau lệ,
Cảnh khổ buồn tan nát luỵ trần !
Xa xót, đắng cay đành nhục quốc…
Pha sương trắng tóc lạnh sầu nhân !
Đọc Ngược:
Nhân sầu lạnh tóc trắng phương sa
Quốc nhục đành cay đắng xót xa
Trần lụy nát tan buồn khổ cảnh
Lệ đau cười thảm hận tàn hoa
Thân hờn tủi mộng đời tê tái
Nước mất thương lòng nỗi thiết tha
Lần lựa tiếng than đàn khóc nhạc
Xuân chào đón nghẹn uất lời ca
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
LÀM SAO QUÊN ĐƯỢC
Cả đời từng trải mấy mùa Xuân
Lui tới, tới lui biết mấy lần
Đò dọc sông dài chưa ngại bến
Người từ biển rộng mãi thương thân
Nhìn hoa thắm khiến vùi cơn mộng
Đón gió buồn quơ sạch bụi trần
Kỷ niệm ngày xưa dường mất hút
Nhưng nào quên được bóng chinh nhân.
Paris 03/04/2018
TRỊNH CƠ
THƯƠNG ĐỜI HOA MỘNG
Thương đời hoa mộng đã tàn Xuân
Ngày tháng dần trôi cứ lụn lần
Thuyền vẫn lênh đênh tìm bến đỗ
Duyên còn lận đận rối bời thân
Mơ màng gơi nhớ thời xưa củ
Tình thức sa chân vướng bụi trần
Cỏi tục loanh quanh sầu cổ độ
Tìm đâu giây phút gặp tình nhân
SongQuang
4/3/2018
CHIM VỀ
Chim về vườn cũ một chiều xuân,
Hụt hẫng buồn thương khóc mấy lần.
Đường phố ồn ào nhiều nạn xấu,
Xóm giềng nghi ngại thiếu tình thân.
Quan to bụng phệ đầy tham nhũng,
Chức sắc nhà cao phủ bụi trần.
Xin trả nước non hồn khí phách
Quật cường dân tộc tấm lòng nhân.
Mailoc
4-3-18
NGẬM NGÙI
Từ ấy ta nào biết đến xuân
Mặc mai nở, héo đã bao lần
Lạnh lùng, mắt ngỡ khô dòng lệ
Cay đắng. đời như héo xác thân
Nào có niềm vui trong cõi thế
Còn đâu lẽ sống giữa dương trần
Chìm trong nỗi nhớ từng đêm lạnh
Ta gọi tên người, ơi mỹ nhân !
Phương Hà
CÁNH CHIM VIỄN XỨ
Hơn bốn mươi năm vắng bóng xuân
Mới hay hò hẹn cũng sai lần
Hoàng quyên xa quá không quên bạn
Đỗ vũ buồn thêm khiến ẩn thân
Tị nạn đã khan lời khổ luỵ
Lưu vong còn vướng bụi phong trần
Người chờ thiên hạ tô trang sử
Khai hội thanh bình đón quý nhân ...
Hawthorne 3 - 4 - 2018
CAO MỴ NHÂN
XUÂN MẤT NƯỚC
(Thuận Nghịch Độc)
Ca lời uất nghẹn đón chào xuân.
Nhạc khóc đàn than tiếng lựa lần,
Tha thiết nỗi lòng thương mất nước,
Tái tê đời mộng tủi hờn thân.
Hoa tàn hận thảm cười đau lệ,
Cảnh khổ buồn tan nát luỵ trần !
Xa xót, đắng cay đành nhục quốc…
Pha sương trắng tóc lạnh sầu nhân !
Đọc Ngược:
Nhân sầu lạnh tóc trắng phương sa
Quốc nhục đành cay đắng xót xa
Trần lụy nát tan buồn khổ cảnh
Lệ đau cười thảm hận tàn hoa
Thân hờn tủi mộng đời tê tái
Nước mất thương lòng nỗi thiết tha
Lần lựa tiếng than đàn khóc nhạc
Xuân chào đón nghẹn uất lời ca
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
LÀM SAO QUÊN ĐƯỢC
Cả đời từng trải mấy mùa Xuân
Lui tới, tới lui biết mấy lần
Đò dọc sông dài chưa ngại bến
Người từ biển rộng mãi thương thân
Nhìn hoa thắm khiến vùi cơn mộng
Đón gió buồn quơ sạch bụi trần
Kỷ niệm ngày xưa dường mất hút
Nhưng nào quên được bóng chinh nhân.
Paris 03/04/2018
TRỊNH CƠ
THƯƠNG ĐỜI HOA MỘNG
Thương đời hoa mộng đã tàn Xuân
Ngày tháng dần trôi cứ lụn lần
Thuyền vẫn lênh đênh tìm bến đỗ
Duyên còn lận đận rối bời thân
Mơ màng gơi nhớ thời xưa củ
Tình thức sa chân vướng bụi trần
Cỏi tục loanh quanh sầu cổ độ
Tìm đâu giây phút gặp tình nhân
SongQuang
4/3/2018
CHIM VỀ
Chim về vườn cũ một chiều xuân,
Hụt hẫng buồn thương khóc mấy lần.
Đường phố ồn ào nhiều nạn xấu,
Xóm giềng nghi ngại thiếu tình thân.
Quan to bụng phệ đầy tham nhũng,
Chức sắc nhà cao phủ bụi trần.
Xin trả nước non hồn khí phách
Quật cường dân tộc tấm lòng nhân.
Mailoc
4-3-18
NGẬM NGÙI
Từ ấy ta nào biết đến xuân
Mặc mai nở, héo đã bao lần
Lạnh lùng, mắt ngỡ khô dòng lệ
Cay đắng. đời như héo xác thân
Nào có niềm vui trong cõi thế
Còn đâu lẽ sống giữa dương trần
Chìm trong nỗi nhớ từng đêm lạnh
Ta gọi tên người, ơi mỹ nhân !
Phương Hà
Nắng vàng vương trải ngập đầy sân
Trả lờiXóaAi nhớ thương ai mấy vạn lần
Mây chiều lơ lửng loang màu tím
Ngơ ngẩn trong lòng vọng cố nhân ...
HN sang thăm chia sẻ với anh .
Chúc anh buổi tri7a a lành thật vui nhé anh !
https://ngocliennguyen.files.wordpress.com/2016/01/cafe.gif
Rất vui có HN thăm và lưu thơ cảm tác.
XóaChúc em an lành !