THIÊN THAI
Lưu Nguyễn ngày xưa lạc động tiên,
Bồng bềnh trong gió thoảng hương
duyên.
Nhạc trời réo rắt trong hoa lá,
Sỏi đá reo vui dưới mạn thuyền
Trong vắt âm ba lay khóm trúc,
Lờ mờ sương khói phủ đào nguyên.
Thiên Thai khách lạ quên trần thế,
Ngơ ngẩn hồn ai chốn ngọc tuyền.
Ngọc tuyền ngơ ngác Bướm trần gian
Chốn đấy Hoa Xuân cũng ngỡ ngàng.
Tiên-tục tình duyên say nhịp
phách,
Ái ân ngày tháng đắm cung đàn.
Tiếng quyên bất chợt, lòng xao xuyến,
Làng cũ bồi hồi dạ xốn xang.
Từ giã, người về , quê lạ hoắc,
Động xưa tìm lại, cảnh hoang tàn.
Mailoc 4-14-18
Bài Họa:
LƯU NGUYỄN
Cảnh đẹp mơ màng,lạc lối tiên
Phiêu bồng Lưu Nguyễn gặp lương
duyên
Kỳ hoa rực rỡ chen bờ suối
Dị thảo đềm êm trải mé thuyền
Vút bổng âm hòa reo lũng núi
U trầm khói lãng tỏa nguồn nguyên
Nghê thường ngọc nữ yêu kiều đón
Chuốc khách đê mê chén tửu tuyền
Tửu tuyền chếnh choáng mộng nhân
gian
Ấp ủ bồng lai,cũng ngợ ngàng
Phách tục say sưa trời nhạc vũ
Hồn tiên chấp chới đỉnh thơ đàn
Thiên thai khởi ý sầu tơ lụa
Cõi thế nghe lòng nhớ xự xang
Dứt áo,tìm quê,nhà chẳng gặp
Đào nguyên trở lại…lá hoa tàn
Lý Đức Quỳnh
CHUYỆN TỪ THỨC
Chuyện xưa...Từ Thức tới non tiên.
Theo mái chèo đưa lướt lướt thuyền.
Cập đảo Thần Phù vang nhã nhạc.
Men đường sơn địa hiện Đào Nguyên.
Giáng Tiên gặp lại...( khi đưa áo...)
Nguyệt lão tơ se đã định duyên.
Tình Thiếp nghĩa Chàng bao ấm áp
Trăm năm hạnh phúc tưởng chu tuyền.
Chu tuyền tiên giới lánh nhân gian.
Chẳng có điều chi để vướng ngàng..
Sớm ngắm biển khơi tung bọt sóng.
Chiều nghe rừng trúc trỗi cung đàn.
Bỗng đâu quốc gọi âm thê thiết.
Lặng nhớ Cầm buông giọt sế xang..
Trở lại quê xưa...đời đã đổi...
Quay về Bồng đảo cuộc vui tàn./.
Trúc Lệ Trần Lệ Khánh.
21-4-2018.
THIÊN THAI
Non xanh nước biếc cõi thần tiên,
Trong gió thoảng đưa giọng hữu duyên.
Núi biếc chim xanh bay dẫn lối,
Nước trôi hoa rụng đẩy đưa thuyền.
Yên hà lẫn khuất mờ nhân thế,
Sương khói mơ màng phủ thảo nguyên.
Có phải Thiên Thai đà lạc bước,
Thỏa lòng Lưu Nguyễn chốn cam tuyền.
Cam tuyền say đắm khách nhân gian,
Tiên tục đã thôi ngỡ với ngàng.
Ân ái thêm nồng nguyền kết tóc,
Nghĩa tình dần nhạt lở cung đàn.
Lòng quê khoắc khoải quy hồi cố,
Chén tiễn não nề cống xự xang.
Đâu biết nhân gian đà mấy kiếp,
Trở về cửa động cảnh phai tàn !
Đỗ Chiêu Đức
TỪ THỨC
Từ Thức, đền hoa được Giáng Tiên
Đất trời kết tóc quả kỳ duyên
Từ quan trí đã quên bờ thực
Rời thế tâm đang ngập mớn thuyền
Vân cẩm Thần Phù giăng ngũ sắc
Động đào Tiên Nữ dệt huyền nguyên
Quỳnh Hư lạc lối bây giờ đã ...
Chẳng lẽ là đây giấc mộng tuyền
Mộng tuyền xa hẳn chốn nhân gian
Sớm tối vui say chẳng ngó ngàng
Nào nhớ tình xưa cùng khuê các
Đã quên nghĩa cũ với tao đàn
Bỗng dưng da diết làn quan họ
Đâu ngỡ bồi hồi điệu cống xang
Hội ngộ tưởng mong đà ... tứ kỷ
Nồng duyên đã hết cánh sen tàn.
Phan Tự Trí
ĐỘNG THIÊN THAI
Ngày xưa Lưu Nguyễn gặp thiên tiên,
Bèo nước tương phùng chắp mối duyên.
Tuyệt diệu ân tình tươi ngọc động,
Ngất ngây duyên nợ đẹp hoa thuyền !
Cung đàn réo rắt vui trời mộng,
Nhạc điệu dặt dìu toả khí nguyên !
Người ngọc thiết tha trăng chiếu sáng…
Xiêm y kiều diễm chốn sơn tuyền !
Sơn tuyền ngọc động giữa không gian,
Lưu luyến mà quên chẳng ngó ngàng…
Cảnh mái nhà xưa vui bếp lửa,
Tình thôn xóm cũ rộn tơ đàn !
Thương bờ ruộng lúa tràn sương khói,
Nhớ lũ mục đồng hát xự xang !
Từ biệt quay về quê, vỡ mộng…
Thiên Thai trở lại cũng điêu tàn !
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
THẦN TIÊN ẢO MỘNG
Cành đào tươi thắm đẹp hoa tiên
Từng ý thơ xuân kết phước duyên
Thơ đã như mây dồn đỉnh núi
Hồn còn gọi gió vỗ khoang thuyền
Làm sao không nghĩ nơi hoang đảo
Mà lại tưởng lầm chốn ảo nguyên
Hỏi phải thiên thai hay viễn xứ
Đành thôi vãn cảnh ở sơn tuyền
Sơn tuyền hiu quạnh giữa không gian
Thầm trách tri âm chẳng ngó ngàng
Hoa nở mừng vui khoe cánh mộng
Trúc ngâm trầm bổng rối tơ đàn
Hân hoan trống lệnh chờ nghe phách
Vương vấn nhị hồ đợi tấu xang
Nước vẫn bâng khuâng sầu tuế nguyệt
Thần tiên mộng mị chẳng phai tàn ...
Hawthorne Apr 22 - 2018
CAO MỴ NHÂN
CHUYỆN TỪ THỨC
Chuyện xưa...Từ Thức tới non tiên.
Theo mái chèo đưa lướt lướt thuyền.
Cập đảo Thần Phù vang nhã nhạc.
Men đường sơn địa hiện Đào Nguyên.
Giáng Tiên gặp lại...( khi đưa áo...)
Nguyệt lão tơ se đã định duyên.
Tình Thiếp nghĩa Chàng bao ấm áp
Trăm năm hạnh phúc tưởng chu tuyền.
Chu tuyền tiên giới lánh nhân gian.
Chẳng có điều chi để vướng ngàng..
Sớm ngắm biển khơi tung bọt sóng.
Chiều nghe rừng trúc trỗi cung đàn.
Bỗng đâu quốc gọi âm thê thiết.
Lặng nhớ Cầm buông giọt sế xang..
Trở lại quê xưa...đời đã đổi...
Quay về Bồng đảo cuộc vui tàn./.
Trúc Lệ Trần Lệ Khánh.
21-4-2018.
THIÊN THAI
Non xanh nước biếc cõi thần tiên,
Trong gió thoảng đưa giọng hữu duyên.
Núi biếc chim xanh bay dẫn lối,
Nước trôi hoa rụng đẩy đưa thuyền.
Yên hà lẫn khuất mờ nhân thế,
Sương khói mơ màng phủ thảo nguyên.
Có phải Thiên Thai đà lạc bước,
Thỏa lòng Lưu Nguyễn chốn cam tuyền.
Cam tuyền say đắm khách nhân gian,
Tiên tục đã thôi ngỡ với ngàng.
Ân ái thêm nồng nguyền kết tóc,
Nghĩa tình dần nhạt lở cung đàn.
Lòng quê khoắc khoải quy hồi cố,
Chén tiễn não nề cống xự xang.
Đâu biết nhân gian đà mấy kiếp,
Trở về cửa động cảnh phai tàn !
Đỗ Chiêu Đức
TỪ THỨC
Từ Thức, đền hoa được Giáng Tiên
Đất trời kết tóc quả kỳ duyên
Từ quan trí đã quên bờ thực
Rời thế tâm đang ngập mớn thuyền
Vân cẩm Thần Phù giăng ngũ sắc
Động đào Tiên Nữ dệt huyền nguyên
Quỳnh Hư lạc lối bây giờ đã ...
Chẳng lẽ là đây giấc mộng tuyền
Mộng tuyền xa hẳn chốn nhân gian
Sớm tối vui say chẳng ngó ngàng
Nào nhớ tình xưa cùng khuê các
Đã quên nghĩa cũ với tao đàn
Bỗng dưng da diết làn quan họ
Đâu ngỡ bồi hồi điệu cống xang
Hội ngộ tưởng mong đà ... tứ kỷ
Nồng duyên đã hết cánh sen tàn.
Phan Tự Trí
ĐỘNG THIÊN THAI
Ngày xưa Lưu Nguyễn gặp thiên tiên,
Bèo nước tương phùng chắp mối duyên.
Tuyệt diệu ân tình tươi ngọc động,
Ngất ngây duyên nợ đẹp hoa thuyền !
Cung đàn réo rắt vui trời mộng,
Nhạc điệu dặt dìu toả khí nguyên !
Người ngọc thiết tha trăng chiếu sáng…
Xiêm y kiều diễm chốn sơn tuyền !
Sơn tuyền ngọc động giữa không gian,
Lưu luyến mà quên chẳng ngó ngàng…
Cảnh mái nhà xưa vui bếp lửa,
Tình thôn xóm cũ rộn tơ đàn !
Thương bờ ruộng lúa tràn sương khói,
Nhớ lũ mục đồng hát xự xang !
Từ biệt quay về quê, vỡ mộng…
Thiên Thai trở lại cũng điêu tàn !
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
THẦN TIÊN ẢO MỘNG
Cành đào tươi thắm đẹp hoa tiên
Từng ý thơ xuân kết phước duyên
Thơ đã như mây dồn đỉnh núi
Hồn còn gọi gió vỗ khoang thuyền
Làm sao không nghĩ nơi hoang đảo
Mà lại tưởng lầm chốn ảo nguyên
Hỏi phải thiên thai hay viễn xứ
Đành thôi vãn cảnh ở sơn tuyền
Sơn tuyền hiu quạnh giữa không gian
Thầm trách tri âm chẳng ngó ngàng
Hoa nở mừng vui khoe cánh mộng
Trúc ngâm trầm bổng rối tơ đàn
Hân hoan trống lệnh chờ nghe phách
Vương vấn nhị hồ đợi tấu xang
Nước vẫn bâng khuâng sầu tuế nguyệt
Thần tiên mộng mị chẳng phai tàn ...
Hawthorne Apr 22 - 2018
CAO MỴ NHÂN
Bài thơ nào cũng hay và đầy xúc cảm hết !
Trả lờiXóaThăm bạn . Chúc bạn một buổi tối an lành .
Cảm ơn NT !
XóaChúc bạn an vui !
Thơ xướng họa hay quá anh Quỳnh ơi...
Trả lờiXóahttps://i.pinimg.com/originals/06/5b/fb/065bfb5c6b965aef9671ae7468f106b0.gif
ND sang thăm anh,chúc anh đêm say nồng giấc ngủ!
Cảm ơn ND !
XóaChúc em sức khỏe !
Sáng chủ nhật, em được thả hồn theo thơ Thiên Thai thật thích !!! Em cảm ơn Anh!
Trả lờiXóaEm chúc Anh hồn thơ mãi mênh mang và cuối tuần an vui, thư thái ạ!
Cảm ơn HĐ !
XóaChúc em an lành !