HẬN SÀI GÒN
Hận nước chưa nguôi tuổi đã già
Sài Gòn nỗi nhớ khó phôi pha
Câu thơ vận khổ chua men rượu
Khúc nhạc cung ai nhạt vị trà
Đất khách ngậm ngùi thân viễn xứ
Quê người mòn mỏi kiếp vong gia
"Quốc thù vị báo đầu tiên bạch
Kỷ độ Long Tuyền đới nguyệt ma"* .
LHN
*thơ Đặng Dung
Thơ Họa:
VIỆT NAM ƠI!
Đò xưa bến cũ gốc đa già,
Thương quá đất lành máu lệ pha
Nước mắt đong đầy bên tách rượu,
Mồ hôi nhễ nhại kế chung trà
Nhân dân mến mộ người yêu nước,
Muôn kiếp hận thù kẻ phá gia.
Tổ quốc… cầu xin Trời Phật độ
Mong sao Quỷ Đỏ sớm ra ma.
Texas, November 10th 2022
HỒ CÔNG TÂM
SÀI GÒN NỖI HẬN
(Đảo vận)
Lìa quê nay tuổi đã về già,
Nhớ nước đòi phen mắt lệ pha !
Đất Mẹ lửa binh rầu thảm xứ,
Sài Gòn nỗi hận nát tan gia !
Rượu sầu tử sĩ đau hồn phách,
Thơ cảm trường sa rũ xác ma !
Hòn ngọc viễn đông ơi đó hỡi…
Xin chờ vận mới đổi chung trà !
Liêu Xuyên
THƯƠNG QUÁ SÀI GÒN
Ra đi so tuổi cũng đâu già
Bỏ lại Sài gòn bị giặc pha…
Nguyên khoảng thời gian sờn áo trận
Nửa đời lữ thứ nhạt hương trà
Hỏi còn chi nhỉ thân vong bản
Đau chứ phải không kẻ thất gia
Sao vẫn còn mê trăng với cuội?
Với ta chẳng khác cái thây ma!
Thái Huy
11/1/22
SÀI GÒN THƯƠNG ĐAU
Sài Gòn năm cũ chẳng hề già
Tên mất từ lâu máu lệ pha
Hồn Việt thương đau men chếnh choáng
Lòng người vương vấn vị hương trà
Thời gian đã xóa mờ nhân ảnh
Thế hệ lưu truyền mãi vọng gia
Non nước vẫn còn cùng đất tổ
Nghìn thu lịch sử sống chay ma...
Hải Rừng
11/11/2022
ẨN ỨC
(hoạ 4 vần)
Bỏ nước bao năm chợt thấy già
Đi từ cái thuở mãi xông pha
Mua vui vật vã bên chung rượu
Ai oán mỉên man cạnh chén trà
Cơ khổ mang thân người đất khách
U hoài số phận kẻ quê xa
Thù nhà nợ nước còn vương hận
Cũng biết mai nầy sẽ hóa …… ma !
TRỊNH CƠ
NHỚ SÀI GÒN
Ra tù cải tạo, trẻ trung già
Thất thủ Sài Gòn, quốc phá pha
Chiến hữu tan hàng say chén rượu
Bạn bè gãy súng nghiện phê trà
Lên tàu tị nạn thê nhi hộ
Xuất cảnh tạm dung đất khách gia
Nợ nước thương hoài bao nghĩa địa
Tình nhà nhớ mãi mấy mồ ma…!
Mai Xuân Thanh
Oct. 11, 2022
CÁI LÃO GIÀ TUI
Thậm tệ chi tui cái lão già
Ao tù nước đục mãi đem pha
Gạo men tẩm ủ nào ngon rượu
Lửa bếp đun sôi cũng dở trà
Bởi trí cùn đành ly hảo sự
Vì tài kém phải nhốt hàn gia
Thay trời gọi gió,người ta giỏi
Tui sống nợ đời,chết nợ ma !
Lý Đức Quỳnh
17/11/2022
THẮT THẺO
Mấy mươi năm lão vẫn chưa già,
Hận tủi in ngầm khó chóng pha.
Dạ nén sầu cay bên chén rượu,
Tim vùi đau đớn cạnh ly trà.
Ngày ngày thắt thẻo xa thôn xóm,
Tháng tháng thăng trầm mất quốc gia.
Nguyện hứa đáo đầu thiên địa chuyển,
Dẹp tan đất nước chẳng còn ma.
HỒ NGUYỄN
(17-11-2022)
SẦU VONG QUỐC
Mênh mang tình nước há sao già?
Đứng trước gương nhìn tóc muối pha
Giải muộn cùng câu thơ tiếng nhạc
Tìm quên với chén rượu chung trà
Ngậm ngùi đất khách ngày vong quốc
Khắc khoải quê người buổi bại gia
Bán dạ kê thanh sầu bất giải
Bao giờ quét sạch hết quần ma?
Không Tên
KHÔNG ĐỀ
Vận nước nổi trôi hận tuổi già
Thù nhà chưa trả khó phôi pha
Chén cơm hàm lỗ đâu chan muối
Ngụm nước tân toan tưởng vị trà
"Nhớ nước đau lòng con quốc quốc
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia"*
Ẩm tuyền, tư chủng nào đâu tá**
Hà thời hưng vận diệt đồ ma.
Kiến Hào
* thơ bà Huyện Thanh Quan
**(Ẩm tuyền tư nguyên, thực quả tư chủng)
CHỬI XÉO
Khó mà cải hoán mấy ông già
Tiếng nói Hà thành vẫn chẳng pha
Chửi đổng khề khà nồng tửu lượng
Gật gù nói xéo phả mùi trà:
“Trà này chát xít không vừa nước
Rượu ấy đắng cay tổ bại gia!”
Bịt miệng thì ta đành xỏ ngọt
Miễn sao cho hết lũ tinh ma.
Đỗ Quang Vinh
20-11-2022
TRÂU GIÀ GẶM CỎ NON
Cực khổ mấy ba ở tuổi già
Xênh xang áo mới tó xông pha
Gái tơ môi đỏ mời “ngài” đến
Lảo bá tay run hớp tách trà
Lén vợ kêu viber rỏng rảnh
Trốn nhà gọi mấy ả quần “gia”
Một giờ tẩm quất nằm phè phởn
Lịt bịt tình tang tưởng thấy ma
Trần Đông Thành
Em Lý Đức Quỳnh thân mến,
Trả lờiXóaNghe Nhạc Thương Quá Sai Gòn của Lê Hữu Nghĩa qua những lời của Toàn Như Khiến anh nhớ bài thơ cũ ''Sài Gòn Còn Mãi Trong Tôi'' mà anh đã phổ nhạc hơn 6 năm về trước.Cho anh gửi em xem thơ và nghe nhạc nếu được, em cứ post cho mọi ngường củng thưởng thức:
https://www.youtube.com/watch?v=MTzPrVrM5Rc&list=UULFM9UB1futDvIeFIqXLc0pAA&index=17
và dưới đây là bài thơ:
SÀI GÒN CÓN MÃI TRONG TÔI
Sài gòn nhớ quá em ơi!
Lối xưa lá đổ nắng rơi vai mềm
Bên em anh khẽ gọi tên
Nghe thầm âu yếm qua rèm mắt nai
Sài gon nhớ quá Em ơi
Vỉa hè còn rộn guốc cười khua vang!
Có còn nắng hạ chói chang
Tung tăng lạc bước mộng vàng rong chơi.
Sài gòn nhớ quá Em ơi
Công viên ghế đá tiên cười môi trao
Trao môi nồng ấm hôn đầu
Để gieo thương nhớ để sầu lên ngôi.
Sài gòn nhớ quá Em ơi!
Xa nơi phố cũ cuộc đời lênh đênh
Xa Em từ thuở chênh vênh
Vàng phai ngọc nát dập dềnh biển khơi
Thương Em từ thuở nồng môi
Xa Em từ thuở đổi dời bể dâu
Xa Em mang nặng khối sầu
Cành khô lá úa gục đầu tiếc thương.
Xa Em biền biệt viễn phương
Xa Em càng nhớ Quê Hương một thời
Sài Gòn mãi mãi trong tôi
Quê Hương yêu dấu từng hơi thở này.
Quê Hương bao nỗi hao gầy
Còn ta một thuở mộng đầy… bay xa
Ra đi mãi nhớ quê nhà
Sai gòn muôn thuở mặn mà dấu yêu…/
Tha Nhân
Cảm ơn anh THA NHÂN đã chép cho thưởng thức bài thơ hay SÀI GÒN CÒN MÃI TRONG TÔI.
XóaBản nhạc không mở được Quỳnh ơi!
Trả lờiXóaDạ,đường link youtube dán vào ô cmt của blog không mở được.
XóaAnh cho biết tên bản nhạc,ca sĩ trình bày và nhạc sĩ sáng tác em sẽ tìm.