CÓ LẼ
Sài Gòn yêu,bươm bướm vàng đến mộng
Bóng trăng mờ thơ thẩn hóa thành câm
Hoa ngát thơm trong vườn rào kín cổng
Phố phường đông xa lạ giấu quanh lòng
Đêm ước trộm giữa bao dòng tấp nập
Cuối hết mong,bất chợt lóe tình cờ
Như bất chợt trong một thoáng câu thơ
Tưởng quên rồi bỗng mới ngời lóng lánh
Dẫu Sài Gòn không sương mờ nhân ảnh
Có lẽ nhà cao–phố rộng–đường dài
Bên này mộng không thấu nhìn bên kia mộng
Nên em đi,anh đi,quanh quẩn cứ quay vòng
Dẫu soi đêm lặng lẽ giữa hoang không
Vẫn là trăng xoay vòng đời tròn khuyết
Nên em ơi,nếu mai mình quen biết
Cùng tình nhân,non nước hẹn hò nhau !
Lý Đức Quỳnh _ Sài Gòn,hạ 1984
*Quỳnh làm thơ như viết nhật ký.Nhưng không miêu tả sự kiện,chỉ ghi lại những hiệu ứng tâm lý.Bài thơ trên quỳnh viết vào những tháng ngày mới đến tìm kiếm cơ hội "an cư lạc nghiệp" trên đất Sài Gòn.Tuy bước chân lạc lõng,nhưng vẫn còn giữ lại được niềm tin .Về sau càng đi vào bế tắc,tâm trạng cũng biến động theo chiều hướng tiêu cực.Và,dù không muốn cũng phải đến lúc nói lời từ biệt thành phố đã từng kỳ vọng.
Kính chúc quý Anh Chị sức khỏe !
Thơ Cảm Tác:
SÀI GÒN LUYẾN NHỚ
(cảm tác với “CÓ LẼ” của LĐQ)
Cứ tưởng về em hoài trong giấc mộng
Sàigòn ơi, tiếng nói vắng nên câm
Nhớ xưa kia phố xá đã âm thầm
Dấu ấn trong ta những chiều hanh nóng...
Nhớ buổi Xuân về thị thành tấp nập
Ta duổi rong khu Chợ Đũi, Bàn Cờ
Trong yên bình sáng tác mấy câu thơ
Và cứ tưởng như hồng trần lấp lánh
Cứ đi hoang giữa cuộc đời ranh mãnh
Xung quanh đây toàn đất rộng phố dài
Cảnh xa hoa hoang đường và huyễn mộng
Ta quen đi giữa cuộc sống lòng vòng
Và cứ thế lăn mình giữa hư không
Đêm có xuống trăng khi tròn khi khuyết
Nàng ơi, mấy năm rồi anh muốn biết
Đến khi nào ta mới sống bên nhau...?
Paris, 7 Août 2022
TRỊNH CƠ
TÔI VỚI SAIGON 1984.
1984 - Hỏi ai mơ ? Ai mộng ?
Chính là tôi, hét toáng nỗi buồn câm
Tôi đứng trước những dinh cơ trống cổng
Đợi bình minh đỏ cháy xót xa lòng
Sao thế nhỉ, người vẫn đi dồn dập
Vẫn chẳng quan tâm đến những mầu cờ
Vẫn rất nhiều thi sĩ gọi nàng thơ
Giữa ngữ ngôn hoang đường thần thánh
Tôi vẫn uống ly cà phê đối ảnh
Bên lề đường " Công Lý " nhớ nhung hoài
Ngó sân bay, tôi thẫn thờ huyễn mộng
Nửa địa cầu mong ước, đợi chờ ai
1984 - tất cả có thành không
Với tôi, 9 năm , mặt trời sáng khuyết
Phải đốt cháy thêm niềm tin, khí tiết
Cho Saigon bất diệt tuổi tên xưa...
Utah 6 - 8 – 2022
CAO MỴ NHÂN
EM SÀI GÒN
Em Sài gòn sao mà quá mơ mộng
Khiến cho đây đeo đẳng mối tình câm
Khiến cho đây vội vàng trong cuộc sống
Khiến cho đây tan nát cõi tơ lòng.
Em sài gòn luôn rộn ràng tấp nập
Khiến cho đây chẳng ngại phất cao cờ
Khiến cho đây mê mẩn với tên Thi
Khiến chi đây đời trai không thể lánh…
Em Sài gòn với muôn vàn dư ảnh
Khiến cho đây theo sát dấu chân dài
Khiến cho đây như lạc vào cõi mộng
Khiến cho đây như con vụ quay vòng…
Em sài gòn nay hỏi còn nhớ không?
Em sài gòn cùng ta đêm trăng khuyết
Em sài gòn cùng ta xưa khó biết…
Em sài gòn,nay ta lạc xa nhau!
Thái Huy
8/6/22
HAI ĐƯỜNG THẲNG
vùng đất lạ cho ta nhiều huyễn mộng
Phố xá lên đèn cây cỏ im câm
Những ngôi nhà tường cao đóng cổng
Như trái tim vô cảm… có buốt lòng
Người qua lại, xe giăng… mây xuống thấp
Bước chân ngơ lạ lẫm cả màu cờ
Dáng anh chàng “ngọng nghịu đứng làm thơ (*)
Mong nhặt vội những hạt mơ sáng/lánh
Trong ký ức một thời còn lưu ảnh
Ngôi trường xưa Hưng Đạo phố cao dài
Có chở hết một thời đầy hoa mộng
Trái đất xoay… mình ngăn cách nửa vòng
Lòng hỏi lòng hay khẽ hỏi hư không
Sông có khúc như trăng tròn rồi khuyết?
Tình là mơ có cần lời ly biệt?!
Hay cứ là 2 đường thẳng song nhau
Kiều Mộng Hà
Aug06th2022
(*) Lấy ý câu thơ của Đỗ Trung Quân
MỐI TÌNH ĐẦU
Từ Hà Nội của một thời hoa mộng
Vào Sài Gòn ôm một mối tình câm
Lòng xao xuyến nhìn bóng hồng qua cổng
Mối tình đầu còn yêu trộm nhớ thầm
Sáng Chủ Nhật từng hồi chuông rộn rã
Gọi con chiên thức dậy tới Nhà Thờ
Các ngả đường giữa dòng người xa lạ
Hàng cây xanh bóng mát cảnh nên thơ
Chim ríu rít nắng bình minh lấp lánh
Em mười sáu thướt tha vạt áo dài
Chân guốc mộc gót son mềm mỏng mảnh
Tóc huyền bay phơ phất phủ bờ vai
Anh nhút nhát và ngây ngô chưa biết
Viết thư tình... để ngày tháng qua mau
Rồi ân hận... vào những đêm trăng khuyết
Lại trách mình để lỡ mối tình đầu!
HỒ CÔNG TÂM
SÀI GÒN ƠI !
Sài Gòn ơi ! Em có nằm ảo mộng ?
Để bây giờ tượng đá vẫn buồn câm !
Tôi đã thấy những nhà lầu cao cổng
Nghe xót xa chất ngất cả cõi lòng
Sài Gòn ơi ! Sao em chưa tỉnh mộng ?
Vẫn còn đây rợp bóng một màu cờ
Đã tước đi hình bóng của tuổi thơ
Những ánh mắt hồn nhiên cười lóng lánh
Sài Gòn ơi ! Còn đây bao dư ảnh
Của ngày nao óng ánh suốt năm dài
Tôi nhìn em mà thèm thuồng ước mộng
Ngủ không yên thả giấc điệp vòng vòng
Sài Gòn ơi ! Em có biết hay không ?
Trăng đã bao lần tròn rồi lại khuyết
Thế mà kể từ khi mình giã biệt
Là tình em , ta hết được gần nhau !
Songquang
20220806
LẠC NHAU
Ấp ủ buồng tim một thời đơm mộng
Trên tường in bóng chỉ thấy lặng câm
Giọt mưa tí tách ngập đầy trước cổng
Giá lạnh niềm riêng giấu mãi trong lòng!
Lạ lẫm nơi nầy mong sớm hoà nhập
Dường như khó thể sắp lại ván cờ
Bất chợt nghe hồn trỗi dậy nguồn thơ
Đem vần chia sẻ ngàn sao lấp lánh
Dặn lòng phương ấy chỉ là ảo ảnh
Thao thức mơ hồ giấc chẳng tròn canh
U sầu đêm vắng âm thầm chở mộng
Tủi phận buồn hiu bởi thắt thêm vòng
Réo gọi ơi nàng có hiểu gì không?
Vai gầy thỏ thẻ bên vầng nguyệt khuyết
Chiều qua đợi mãi người đâu chả biết?
Chắc mẩm chung đường ai để lạc nhau?
Như Thu
08/06/2022
SÀI GÒN CỦA ANH
Sài Gòn anh thương phố phường mơ mộng
Gặp em rồi không dám nói lặng câm
Bỡ ngỡ quá, sao em xinh quyến rủ
Để ai về vương vấn tận đáy lòng
Em về đêm giữa dòng người dồn dập
Thay áo hoa rực rỡ sáng bóng cờ…
Ánh sao trời như thẹn ngủ đó em
Anh mới đến thôi miên không thể lánh
Em nhớ không, ngày thay tên đổi ảnh
Bao nhiêu người thương xót bỏ chạy dài
Thời vàng son em yêu..đều ngăn cấm
Phải đi xa, rừng núi biển hãi hùng !..
Sài Gòn của anh toả sáng khoảng không
Giữa dòng đời như trăng tròn rồi khuyết
Vẫn nhớ mãi chỗ vắng đêm hò hẹn
Mong em về ôm ấp sát bên nhau !…
Yên Hà
7/8/2022
SÀI GÒN CỦA TÔI
Sài Gòn của tôi một thời hoa mộng
Sài Gòn đổi tên, mình khóc lặng câm
Sài Gòn giao thời e dè khép cổng
Sài Gòn mất mà nghe hụt hẫng lòng...
"Từ Dũ" bà bầu ra vào nầm nập
Đổi danh xưng Xưởng Đẻ, trở cờ?
Sài Gòn nơi cắt rốn của ngày thơ
Đành đoạn, bao người tìm đường xa lánh
Sài Gòn cơn bát nháo là hư ảnh
Đường hàng me thẳng tắp chạy dài
Tôi lang thang như người trong du mộng
Không em, điểm hò hẹn bước bao vòng...
Sài Gòn xưa ai còn nhớ hay không?
Sài Gòn lúc tôi đi ngày trăng khuyết
Sài Gòn mãi trong tim, người có biết?
Sài Gòn ngày về, mình gọi tên nhau!
DUY ANH
HỌA SĨ
Anh vẽ gì, vẽ Sài Gòn hoa mộng
Trải trên khung tranh thành phố lặng câm
Khi xưa những vòm hoa cao trước cổng
Đan vào nhau những ước vọng trong lòng
Anh vẽ lại gì khu phố Bàn Cờ
Trên những ô vuông đèn sao lấp lánh
Anh vẽ chăng những quán hàng nhộn nhịp
Vẽ lòng em cảm nhận những vần thơ
Anh vẽ thành đô sắc màu khung ảnh
Vẽ bước ta đi trên những đường dài
Anh đang vẽ những điều gì trong mộng
Tiếng những thân quen phố xá lượn vòng
Căn nhà nhỏ anh nhìn giữa khoảng không
Trong quán vắng bạn đi, vầng trăng khuyết
Anh vẽ những huy hoàng xưa anh biết
Bức tranh Sài Gòn dựng lại cùng nhau.
Lê Mỹ Hoàn
8/6/2022
PHẢI CHI
Ngày xưa mới gặp liên giao kết mộng,
Liếc mắt nhìn không dám nói..như câm.
Hết tối sáng ngày em yên kín cổng,
Khiến nghe nhức nhối mãi trong lòng.
Đường bên phố xá giao nhau tấp nập,
Thấy ngại ngùng sanh khó lắm cuộc cờ.
Mắt thắm mi ngài nhớ quá tuổi thơ,
Giờ tưởng lại thẩn thờ như trốn lánh.
Hình bóng đó vẫn còn như ảo ảnh,
Chất chồng lên một suối mảnh còn dài.
Bao năm rồi ngủ đắm say cỏi mộng,
Nhớ nhớ thương thương trông ngóng lòng vòng.
Lặng lẽ tình hoài vọng cuối như không,
Tính thầm lại xót xa trông trăng khuyết.
Phải chi xưa chẳng hề ta quen biết,
Không khổ đau giờ dễ níu tình nhau.
HỒ NGUYỄN
(07-8-2022)
TÌNH NHƯ BÓNG MÂY
Là em đó anh thầm yêu một thủa
Phút tình cờ xao xuyến đứng lặng câm
Vẻ trầm mặc bức tranh buồn ảm đạm
Bóng chiều rơi ủ rũ buốt se lòng
Là Huế đó dạo chơi bên hồ Tịnh
Tóc em hong gió trải mắt ơ hờ
Anh đứng lại nhìn bèo trôi hoa dạt
Mắt liếc nàng khe khẻ đọc câu thơ
Từ dạo ấy bờ thành xây lối mộng
Phút chờ trông mòn mõi thấy như dài
Ai thấp thoáng ngỡ y hình bóng cũ
Dậy tương tư chữ nhớ mãi quay vòng
Bao mùa đến trăng tròn rồi lại khuyết
Ngó sương mù lãng đãng giữa hư không
Em mất dạng lòng ta buồn biết mấy
Giấc mơ về tay nắm bóng kề nhau
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 8/13/2022
Xin có bài cảm hứng từ bài thơ CÓ LẼ của thi hữu Lý Đức Quỳnh:
Trả lờiXóa...
MỐI TÌNH ĐẦU
Từ Hà Nội của một thời hoa mộng
Vào Sài Gòn ôm một mối tình câm
Lòng xao xuyến nhìn bóng hồng qua cổng
Mối tình đầu còn yêu trộm nhớ thầm
Sáng Chủ Nhật từng hồi chuông rộn rã
Gọi con chiên thức dậy tới Nhà Thờ
Các ngả đường giữa dòng người xa lạ
Hàng cây xanh bóng mát cảnh nên thơ
Chim ríu rít nắng bình minh lấp lánh
Em mười sáu thướt tha vạt áo dài
Chân guốc mộc gót son mềm mỏng mảnh
Tóc huyền bay phơ phất phủ bờ vai
Anh nhút nhát và ngây ngô chưa biết
Viết thư tình... để ngày tháng qua mau
Rồi ân hận... vào những đêm trăng khuyết
Lại trách mình để lỡ mối tình đầu!
HỒ CÔNG TÂM
Cảm ơn anh HCT đã có tặng thơ cảm tác.
XóaEm xin phép đưa lên trang bài đăng.