Thứ Tư, 24 tháng 8, 2022

CẢM NHẬN TỪ TÂM -Như Thu



CẢM NHẬN TỪ TÂM 

Anh Chị thương mến,

Sau khi Như Thu gửi bài viết đầu tay Hành Trình Đến Ước Mơ, trong lòng rất hồi hộp và luôn thấp thỏm đợi chờ nhưng không quá lâu, bài viết đã xuất hiện trên Việt Báo online vào ngày 05 tháng Tám, Như Thu mừng quá đỗi!
Sau đó bài viết này lại còn được trú ngụ trong ba ngôi nhà rất dễ thương đó là Lãng Phong, Đường Thi Quán và Long Hồ Vĩnh Long. Xin cảm ơn ba chủ vườn nhiều lắm nhen!
Cũng cùng ngày đó thi sĩ Hồ Nguyễn đã gây ngạc nhiên và một sự bất ngờ lớn cho Như Thu vì thi sĩ nhanh tay chép lại bài thơ Nước Mỹ Trong Tim (nằm ở cuối bài) và anh họa mở hàng tặng Như Thu.  Xin lỗi anh chị, bài thơ này có hai vần “ơ” và “hờ” đã giới hạn cho người họa khi tìm chữ, nhưng không vì thế mà ngăn cản tấm chân tình sâu đậm của quý anh chị đã dành cho Như Thu kể từ trước cho đến nay. 
Nào chúng ta bắt đầu thưởng thức nhé!

Rời bỏ nơi chôn nhau cắt rún là điều không ai muốn, tuy nhiên có nhiều lý do mà họ phải quyết định rời khỏi nơi mình đã từng sinh sống, chẳng hạn như việc làm quá bấp bênh thu nhập không ổn định, bán buôn lỗ lã, trồng trọt chăn nuôi thất bại, hoa màu ế ẩm…vì thế họ chuyển từ tỉnh này qua tỉnh khác để mưu sinh. Xa hơn nữa họ từ biệt quê hương để đi đến một chân trời vô định không biết bao giờ trở về? Sống ở xứ lạ quê người ký ức thời xưa ngỡ chừng đã quên, ngày thương đêm nhớ quê nhà khôn nguôi. Cũng chính vì lý do này mà thi sĩ Hồ Nguyễn đứng vào vị trí của họ, canh cánh bên lòng luôn GHI NHỚ những kỷ niệm để rồi ấp ủ vào tim. Tuy đã đến được bến bờ tự do thời gian trải qua khá lâu, nhưng cứ ngỡ như còn mơ 
Năm nao bỏ xứ tưởng nằm mơ,
Đôi lúc tác giả bồi hồi nghĩ lại chuyến ra đi nhiều sóng gió giữa đại dương, nhưng cũng được cưu mang giúp đỡ tận tình, quý hoá vô vàn
Đùm bọc cưu mang đến bến bờ
Cảm ơn thi sĩ đã nói thay cho những thuyền nhân ngày ấy, mọi người không thể nào quên chuyến vượt biển năm nào nhưng được tai qua nạn khỏi bình yên vô sự. 
Bềnh bồng vượt biển người nâng đỡ
Gian khó rời thuyền sống sót…ơ!
May mắn biết bao!

Chỉ cần xem tựa bài NHƯ NHIÊN thôi là đã nghe hồn lâng lâng nhẹ nhõm, an lạc và thanh thản làm sao!
Thi sĩ Trịnh Cơ hiểu rằng trong cuộc sống này luôn luôn có nhiều thử thách đơn giản hoặc phức tạp, con đường chúng ta đi không phải lúc nào cũng bằng phẳng như mặt hồ, đôi khi cũng chông chênh gập ghềnh. Trước tình huống cam go ấy tưởng chừng như phải buông xuôi bỏ cuộc, tinh thần chán nản tột cùng, nhưng đối với thi sĩ thì khác hẳn, anh đã cho chúng ta biết khi người gặp sóng to gió lớn, bão táp phong ba cũng không bao giờ lo lắng sợ hãi 
Sướng khổ phong sương nào khiếp sợ
anh vẫn bình tỉnh đương đầu hoặc làm lơ, xem mọi thứ là điều đương nhiên, nếu đã đến rồi tất cả tự sẽ đi thôi, không có gì phải bận tâm, thật dễ dàng có phải không anh chị? Như Thu phải học từ anh ở điểm này đó anh ạ!
Gian nan gió cát cứ làm lơ
Và có thêm điểm thứ hai Như Thu cũng thích học nữa đó là cách dùng chữ xen kẽ cho một bài thơ họa, nếu như khó tìm chữ đi kèm. Tác giả dùng chữ đơn sơ nhưng cũng đầy ý nghĩa, chúng ta hãy cùng đọc hai câu luận dưới đây 
Khi cần thiết phải  đần và đỡ
Lúc nhiệt thành không thờ với ơ
thật là thú vị và rất tuyệt vời phải không anh chị? Không khó khăn gì đối với thi sĩ Trịnh Cơ đâu nà! 

Chao ôi đọc đến bài họa thứ ba có tựa QUA CƠN MÊ LOẠN do nữ sĩ Cao Mỵ Nhân tặng sao mà thương quá đi! 
“Đố ai nằm ngủ không mơ?” lời của bài hát Đố Ai? tác giả Phạm Duy, đúng là vậy vì mỗi người trong chúng ta đều trải qua những giấc mơ dài hoặc ngắn, mơ nhiều đêm liên tiếp hoặc thỉnh thoảng xuất hiện giấc chiêm bao hãi hùng hay giấc mơ tuyệt vời, hạnh phúc chan hoà.  Sáng ra nhiều người có thể thuật rõ giấc mơ từ đầu đến cuối, từng chi tiết mà họ đã mơ, cũng có nhiều người họ không còn nhớ gì cả. Thật khó mà giải thích được!  
Riêng nữ sĩ Cao Mỵ Nhân đã trải qua một cơn mộng dữ sau đó chị nhớ nhiều chi tiết như đang xảy ra trước mắt: chị thấy từng đợt sóng biển dâng cao dữ dội, cuồn cuộn sóng bạc đầu xô đẩy nhau khắp bến bờ 
Đêm qua, mộng dữ gặp cơn mơ
Sóng cuốn trôi qua khắp bến bờ
Chưa hết đâu từng cơn gió mạnh thổi ào ào, thỉnh thoảng dường như nghe cả tiếng rít rợn người, bất chợt mưa tuôn xối xả dồn dập nước chảy như thác đổ!
Eo ôi sợ lắm! 
Nước chảy cuồng quay, ôi khiếp sợ
Lại còn có thêm sấm chớp liên tục, trời gầm át cả tiếng mưa tuôn 
Trời gầm mù mịt, chẳng sao lơ
Phải nhìn nhận nữ sĩ khéo léo ghê nơi, vì chị đã dùng những từ rất tuyệt cho phần diễn tả một giấc mơ kinh hoàng với nhiều hình ảnh quá ư là sống động, dẫn dắt độc giả cùng chứng kiến sự việc nên dễ dàng hoà nhập vào giấc mộng của chị đó! 
Đừng bi quan nhé chị Mỵ ơi! vì sau cơn mưa trời lại sáng thôi phải hôn nè?

Bài họa thứ tư TỐI LẠI MƠ của thi sĩ Yên Hà gửi tặng, rất vui! Như Thu đoán thi sĩ
có tâm từ ái luôn luôn hướng về những thuyền nhân vượt biển tìm tự do. Không lời nào diễn tả hết cho được vì cuộc hành trình vượt biển bất cứ của ai cũng đều gian nan, vất vả vạn bề, đong đầy nước mắt.  Những câu chuyện quá đỗi thương tâm, những ngày lênh đênh giữa đại dương bến bờ xa tít, chỉ thấy một màu ảm đạm thê lương.  Ngày đến lòng luôn khắc khoải ưu sầu, dạ mãi lo âu; đêm về mộng mị bởi chuyến vượt biển hãi hùng khó thể nào quên được! 
Khắc khoải lo âu tối lại mơ 
Anh cầu mong họ thoát cơn nguy hiểm chóng được lên đất liền, được hít thở trong bầu không khí tự do 
Mong sao dân vượt thoát lên bờ 
Khi mực nước dâng cao thật hung hãn với cường độ mạnh mẽ chính là sóng biển đang phô trương thị oai. Cũng vì lý do này thi sĩ thật khéo léo đã nhân cách hoá thật tài tình 
Sóng biển dâng tràn cơn thịnh nộ 
Để rồi tiếng khóc của trẻ thơ quá hoảng sợ kèm theo tiếng vỗ về của bà mẹ đáng thương, tiếng van xin vì đói khát…
Đàn bà con trẻ thét la ơ!
Tội nghiệp quá đi!

Anh chị ơi! chúng ta thử lắng đọng hồn mình một vài phút nha, thêm vào trí tưởng tượng rồi hình dung giữa lòng đại dương sóng biển rì rầm, gió giật từng cơn hoặc lắm khi trông mặt biển có vẻ hiền lành, nhưng không kém đôi lần tinh nghịch ranh mãnh hất cao những bọt sóng nhỏ, vui mắt ghê nơi!
Rồi cũng trên mặt biển bao la ấy vừa xuất hiện một con thuyền nhỏ bé đơn độc không màng hiểm nguy, có thể nói rằng như sợi “Chỉ mành treo chuông” trôi chầm chậm vì máy hỏng, lênh đênh ngày lại, ngày qua. Khi bình minh ló dạng hoặc màn đêm tối tăm mịt mờ, chung quanh chiếc thuyền chỉ thấy nước và nước… xin hỏi có phải là giấc mơ chăng? 
Thuyền con vượt biển chuyện như mơ
Đây là câu mở đề của bài họa VƯỢT BIỂN do nữ sĩ Mỹ Ngọc đã tặng Như Thu. Trước tình huống nghiệt ngã ấy nữ sĩ có niềm tin mãnh liệt vào đấng cao dầy đã ban phước lành che chở cho thuyền nhân tới được bến bình yên! Không gì vui mừng hơn phải hôn anh chị?
Phúc đức trời thương đến được bờ
Ngoài sóng to gió mạnh thổi liên tục bao vây chiếc thuyền đáng thương, tác giả còn muốn mọi người cũng nên chú ý những con cá mập to đùng, nguy hiểm nhất khi chúng quẫy đuôi ầm ầm tựa như nuốt chửng hay muốn lật ngã con thuyền, ghê quá! 
Cá mập hù hè luôn hoảng sợ
Nghĩ lại có lẽ phần số của mỗi người chúng ta đã được trời cao định đoạt cả rồi. Trải qua nhiều năm tháng mặc dù đã an cư lạc nghiệp nơi xứ người, nhưng mỗi khi nhớ lại không khỏi giật mình 
Thoát hiểm rùng mình lâu lại nhớ
Hỏi ai mà quên được cho dẫu thời gian xa lắc lơ!

Đọc hết cả năm bài họa trên chắc anh chị nhàm chán rồi phải không? vì chung quy toàn là những chuyện ngoài biển khơi muôn vàn khó khăn, nỗi lo lắng trùng trùng biết bao giờ thuyền mới cặp bến đây? Người hỏi thì nhiều lắm nhưng người đáp lại thì không, chẳng có một ai trả lời được, buồn quá đi! Để thay đổi không khí sầu thảm, xua tan nỗi hồi hộp kinh hoàng trên biển Đông nữ sĩ Minh Thúy đã tặng Như Thu bài họa GHI ƠN nhẹ nhàng lắm nè mọi người ơi!
Hãy xem hai câu thực bạn hiền Minh Thúy đã đối quá chuẩn anh chị có thấy không nào? 
Đất khách dang mời lòng đã mở 
Quê người đón nhận mắt nào lơ
Vô cùng thán phục và ngưỡng mộ tấm chân tình, xin có lời ca ngợi lòng nhân đạo của Hoa Kỳ luôn mở rộng vòng tay đón người tỵ nạn khắp nơi trên thế giới không riêng gì Việt Nam. 
Chưa hết đâu, nước Mỹ còn giúp cho dân nhiều cách chẳng hạn như phát thực phẩm khô và tươi hằng tuần, gửi y tá đến nhà chăm sóc bệnh nhân sau khi xuất viện, không kể giàu hay nghèo…
Tâm hồn nghĩa thắm cho nhiều cỡ 
chúng mình đâu thể nào quên được và đã nợ nước Mỹ một lời “Cám Ơn” có đồng ý với Như Thu không vậy nữ sĩ Minh Thuý ơi ời? 
thế thì 
Trong tim khắc đậm khó ơ hờ 
Đúng rồi hai ta đồng quan điểm đó bạn hiền của Như Thu!

Anh chị hãy cùng nhau đón bài họa tiếp theo ĐẤT CỦA ƯỚC MƠ do nữ sĩ Phương Hoa gửi tặng Như Thu. Nào chúng ta hãy cùng xem nhé! 
Hai câu thực đối nhau rất tuyệt vời, trước đó cũng như qua lời cảm nhận bài họa của bạn hiền Minh Thúy, Như Thu rất ngưỡng mộ nước Mỹ không phân biệt quốc gia, tôn giáo, chủng tộc …hể chính thức là người tỵ nạn thì chắc chắn sẽ được Hoa Kỳ bảo trợ và giúp đỡ tận tình hưởng nhiều phúc lợi bình đẳng như nhau. 
Tỵ nạn năm châu đều bảo trợ
Nếu như thấy một nước nhỏ bị ăn hiếp bởi nước lớn rồi tạo ra chiến tranh gieo thảm họa tang tóc cho dân lành, chẳng hạn như nước Ukraine bị anh Nga khổng lồ ôm mộng làm chủ nước Ukraine, xua quân tàn phá để xâm chiếm toàn lảnh thổ nầy.  Hoa Kỳ không nhắm mắt làm ngơ, họ đã giúp tiền bạc, vũ khí tối tân cho Ukraine bảo vệ tổ quốc. 
Về phía Nga đã bị Hoa Kỳ trừng phạt đích đáng là đóng cửa mọi chuyến giao dịch, tài chính, các hãng công nghệ… Vậy thì Nga ơi hãy từ bỏ ước vọng hão huyền đi nhé!  Như Thu xin phép dừng ở đây không bàn tiếp nữa vì thấy câu 
Chiến tranh bốn bể chẳng nhìn lơ
đúng như nữ sĩ Phương Hoa đã nhận xét.  Chao ôi Hoa Kỳ dễ thương lắm lắm!
Hãy xem tiếp hai câu kết tình cảm quá ư nồng nàn đã trao hết mức, còn nữa dù cho con ruột hay con nuôi cũng là con hết thảy
Nổi tiếng tình chân trao hết cỡ
Tương lai con ruột lẫn con hờ
Tuyệt cú mèo nữ sĩ ơi! Hoan hô nàng nhé!

Khao khát tự do hầu như tất cả mọi người đều mong đợi và cũng có thể nói rằng tự do là một quyền ai cũng được hưởng. Tuy nhiên không vì thế mà lạm dụng quá mức, đừng nghĩ tự do là muốn làm việc gì cũng được, xin nhớ là mọi thứ đều có giới hạn của nó. 
Đồng ý cùng thi sĩ Lý Đức Quỳnh tự do không đơn giản chút nào, vì thế thi sĩ nhấn mạnh ngay ở câu mở đầu xin đừng mơ để có tự do nhé! Bài họa KHÁT VỌNG TỰ DO chứng minh điều nầy khá rõ ràng 
Tự do đâu chỉ ở trong mơ
Phải trả giá thật đắt ngoài số vàng vay mượn ra, còn cả sinh mạng con người sao quá mong manh, không biết lúc nào sẽ vùi thây nơi rừng sâu núi thẳm hoặc giữa lòng đại dương cũng vì hai chữ “Tự Do” Nhưng may mắn thay đa số thuyền nhân cũng tới được bến bờ suôn sẻ và an toàn, cám ơn trời cao đã đoái hoài thương tưởng. 
Vượt sóng trùng dương tới được bờ
Giữa sự sống và cái chết của con người nằm trong gang tấc, không còn sợ hãi. Nếu như quyết định ra đi tìm tự do dù đi đường bộ hay vượt biển ai cũng hiểu là cầm bằng cái chết đang chờ đón 
Biết sẽ chết mười, luôn đáng sợ
Hay rằng sống một, vẫn đành lơ
Rừng thiêng nước độc, sóng gió bão bùng vẫn không màng.  Một chút ngậm ngùi xót xa!

Trong cuộc sống của mỗi người ai ai cũng thường có nhiều ước mơ, lắm người ước mơ điều rất nhỏ bé, giản dị cũng có kẻ mơ ước thật cao vời!  Biết là khó nhưng vẫn mơ ước hỏi ai mà ngăn cản được dù cho toại ý hoặc ước mơ chưa đến cũng không sao cả, chớ nên buồn rầu thất vọng rồi đổ thừa tại phần số đen đủi, sinh nhầm ngôi sao xấu…
Bây giờ anh chị hãy cùng Như Thu thử nhắm mắt lại rồi ước một điều gì đó, chúng ta hãy thả hồn mơ mộng…mộng mơ hình dung điều ấy đang xuất hiện, dường như nghe lòng vui khó tả đúng không nào?  Vậy thì chúng ta bắt đầu nha…
Đối với thi sĩ Song Quang người cũng có NIỀM MƠ ước, anh đã sẵn sàng cho một cuộc hành trình trên biển, may mắn thay chuyến đi bình an vô sự, chúc mừng anh đã đạt niềm mơ ước mơ vẹn tròn nhé!
Ra đi cũng bởi chỉ vì mơ
Còn nữa với anh hể thuyền cập bến bình yên thì không bao giờ quay trở lại
Ước mau vô bến đừng lui trở
Có khi nào bạn thử đi xa nhà khoảng mươi ngày hoặc nửa tháng chưa? Thời gian đầu chẳng thấy chi cả, nhưng qua đến ngày thứ tư hay thứ năm nghe lòng quay quắt nhớ chi lạ, mỗi khi màn đêm buông xuống nghe hồn trống trải quá đi, mong trời mau sáng để được về nhà 
Cách biệt quê hương lòng vẫn nhớ
Nỗi niềm gắn bó khó buông hờ!
huống hồ xa quê hương hơn mười năm hỏi sao mà chẳng nhớ?  Nỗi nhớ khôn nguôi có đúng không?  Như Thu cũng nhớ quê nhà lắm anh Song Quang ơi!

Thêm một bài họa có tựa đề CẢM ƠN NƯỚC MỸ đến từ Canada do nữ sĩ Thanh Hoà gởi tặng. Trong thời gian này chị rất ư bận rộn nhưng cũng dành thời gian họa cho Như Thu, cảm động vô vàn chị ơi!  Mới vừa đọc câu mở đầu của nữ sĩ 
Mình đà tới Mỹ, tưởng như mơ
Cách dùng chữ “Mình” của chị nghe ngọt ngào thân thương quá đỗi, tình cảm dạt dào ấm áp làm sao, khiến cho Như Thu nhận thấy hai chị em chúng mình “tuy xa mà gần” thể như cùng sống chung dưới mái nhà, vui ơi là vui!
Đọc đến câu thứ hai đặc biệt hai từ “ Đất Hứa” được viết hoa, Như Thu bèn tra trên Google được giải thích “Đất Hứa chính là nơi mà mọi thứ đều an lành, nơi mà mỗi ngày trôi qua người dân luôn được tận hưởng cuộc sống hạnh phúc, nơi mà người với người cư xử với nhau bằng sự chân tình, tôn trọng, xã hội công bằng, văn minh.” 
Như Thu nghĩ Hoa Kỳ và Canada không khác biệt vì cả hai quốc gia nầy chính là miền đất hứa, thảo nào chị mong được đến đây 
Đất Hứa hằng mong cặp bến bờ
Giấc mơ đã thành sự thật vì sau một thời gian dài sinh sống nơi xứ lạ quê người, chị cảm nghiệm ra mình được chính phủ đưa tay đón nhận đã đành mà có cả người dân giúp đỡ rất ân cần và nhiệt tâm 
Quê mới, dân tình luôn giúp đỡ
Ân nghĩa này khắc mãi trong tim khó thể nào quên 
Ơn dài nghĩa rộng...khó lòng lơ!
có luôn cả chị Thanh Hoà lẫn em Như Thu chị nhé! 

Bài họa tiếp theo ĐẾN BỜ HẠNH PHÚC do nữ sĩ Sông Thu viết tặng, xin chân thành cảm ơn chị với hai câu mở đầu chúc mừng chúng tôi đã về bến bình yên 
Mừng bạn cuối cùng đạt ước mơ
Thuyền nhân gian khổ đã lên bờ
thật dễ thương gì đâu!
Đúng rồi chị ơi! Nếu như ai đã từng lênh đênh trên biển cả, với nhiều nỗi lo âu sợ hãi không biết khi nào tới được bến bờ? thì họ sẽ thông cảm ngay. Chúng ta thường nghe nói “nghe không bằng thấy” riêng đối với Như Thu đã từng mang thân phận thuyền nhân, từng trải nghiệm sự sống và cái chết kề bên, rất sợ khi mỗi lần nhắc tới. May mắn thay chiếc thuyền của Như Thu không bị hải tặc chiếu cố 
Hung hăng cướp biển, tâm đà sợ
Hãy hình dung một chiếc thuyền nhỏ bé chật kín người lênh đênh giữa dòng đại dương trôi chầm chậm…chầm chậm trôi. Thể xác họ quá mệt mỏi vì thiếu thốn mọi bề đồng thời cả tinh thần quá tuyệt vọng nỗi chán chường mỗi ngày một tăng. Tội lắm người ơi!
Lỡ như thuyền bị tắt máy, xăng cũng không còn, lương khô cạn kiệt, chiếc la bàn lại hỏng, khiến con thuyền lạc vào hoang đảo 
Ngại giạt đảo hoang ...sao hãi quá!
Ôi thôi thật thảm làm sao!!!
Cám ơn chị đã nói thay và hiểu thấu tình hình vượt biên trên biển Đông thủa nào!

Sau một thời gian vắng tiếng đã lâu, gần đây thi sĩ Hải Rừng quay trở lại thi đàn góp bút vui xướng họa cùng chúng ta, để rồi bài họa ĐƯỜNG VỀ của anh có mặt hôm nay. 
Từ lúc thi sĩ rời xa quê làng sống nơi xứ người những tháng ngày vất vả mưu sinh, bươn chải lo cơm áo gạo tiền.  Tự dưng có một hôm anh cảm thấy lạc lõng khi đứng giữa chốn phồn hoa đô thị…
Cuộc sống dường như tất bật theo cùng năm dài tháng rộng, ngỡ rằng quá khứ thời xưa đã vùi chôn tự thủa nào! Nhưng không phải vậy vì hai tiếng quê hương đã làm anh nhớ nhung da diết: nhớ lũy tre làng, nhớ mái tranh nghèo cuối ngõ, nhớ hàng dừa xanh ngát, nhớ con đò đưa khách sang sông…nhớ ơi là nhớ! 
Phương trời vằng vặc sao buồn nhớ
Viễn xứ bôn ba quá ngặt... ơ 
Trong một đêm khuya tĩnh lặng, ánh trăng cùng cảnh vật dường như đang say ngủ, hoà quyện nỗi nhớ nhiều hơn, đã thôi thúc anh mau chóng quay về. Sau nhiều đêm đắn đo suy nghĩ cuối cùng anh quyết định trở về quê hương dấu yêu kịp thời 
Tôi hỡi dịp nào chẳng bỏ lỡ
Đường về đã quyết sống không... hờ!
Không trễ đâu, chúc mừng thi sĩ nhé! 

Cũng đều là dân tỵ nạn nhưng bài họa NƯỚC MỸ TỰ DO của thi sĩ Liêu Xuyên có ý nghĩa khác hẳn với bài xướng.  Chúng ta hãy xem sự khác biệt như thế nào nhé! Đọc hai câu mở đầu thích làm sao!
Tỵ nạn ra đi đẹp quá mơ 
H.O ngày ấy thoát đau bờ
Vào Google gõ “H.O được giải thích là tên viết tắt của Humanization Organization. 
Chương trình định cư HO được chính phủ Mỹ ưu tiên dành riêng cho những người thuộc chế độ cũ đã tham gia học tập cải tạo trong khoảng thời gian ít nhất là 3 năm sẽ sẽ được di dân sang Mỹ có tổ chức và công khai hợp pháp.”
Những gia đình đi theo chương trình H.O sẽ trực tiếp lên máy bay tới thẳng phi trường Mỹ hạnh phúc hơn những thuyền nhân rất nhiều. Đây chính là sự khác biệt đấy anh chị ơi!
Trên bước đường lưu vong nơi đất khách quê người, mọi thứ đều lạ lẫm nhất là bị trở ngại lớn về ngôn ngữ và cũng cần học hỏi thêm văn hóa, phong tục tập quán nữa. Sau một thời gian dài chúng ta đã nhập gia tùy tục và cảm thấy mọi thứ thật bình thường luôn học những cái hay của họ và loại bỏ những thói quen xấu, nghe lòng vui khó tả!
Nhìn đất tự do đầy hớn hở
Trông nền dân chủ thật ngon ơ!
Đúng rồi thi sĩ Liêu Xuyên ơi!

Cảm động làm sao vì thi sĩ Mai Xuân Thanh đã tặng Như Thu tới ba bài, đó là “LÀM ƠN CHỚ NÊN NHỚ, THỌ ƠN CHỚ NÊN QUÊN", “ĂN QUẢ NHỚ KẺ TRỒNG CÂY, UỐNG NƯỚC NHỚ NGUỒN” và CÁI GIÁ CỦA TỰ DO. Nhận thấy cả ba đều có ý tương tự giống nhau vì thế cho nên Như Thu xin nạn phép ghi cảm nhận chung nhé anh! 
Trên chuyến hành trình vượt biển Đông đi tìm miền đất hứa, ngoài việc đói khát lạnh lẽo, sóng gió tơi bời trên biển cả, thuyền nhân lại phải đương đầu với bọn hải tặc cướp biển. Đối với bọn ấy những chiếc tàu đáng thương là những món mồi ngon béo bở cho bọn hải tặc. Sau khi vơ vét tiền bạc, đồng hồ dây chuyền, nhẫn… chúng còn hãm hiếp phụ nữ, nếu ai chống đối phản kháng bị chúng đánh đập dã man rồi quăng xuống lòng đại dương mất cả nhân tính. Thương quá là thương!
Hải tặc, ác nhơn lòng thấy sợ
Đồng hương tang tóc dạ nào lơ
Từ khi được giúp đỡ từ các nước nhân đạo cho những thuyền nhân định cư lâu dài, đa số đã trở thành công dân nước ấy. Chúc mừng những công dân đã nhập quốc tịch Hoa Kỳ
Nhập tịch Hoa Kỳ ai cũng đỡ
Định cư đất khách kẻ ầu ơ
Xin cám ơn nước Mỹ rất rất nhiều! 
Cưu mang Hiệp Chủng Quốc ngon ơ!
Mặc dù là kẻ lưu vong nơi quê người nhưng lòng luôn khắc ghi
Tạm dung đất khách lòng ghi nhớ
Sau cơn mưa trời lại sáng phải không nè?

Ai rời xứ sở ra đi chắc chắn trong lòng họ luôn luôn ước ao được tới bờ BẾN TỰ DO.  Nhưng khá nhiều câu chuyện nghe kể lại rất thương tâm dù chuyến ra đi bằng đường bộ hay đường biển đều gian nan khổ cực biết là bao: bị lừa gạt đóng đủ tiền, nhưng khi đến điểm hẹn thì không có người hướng dẫn, hay bị trấn lột giữa rừng sâu; hoặc đương đầu với bọn hải tặc cướp bóc, hãm hiếp…ôi thôi thảm trạng quá kinh hoàng!!!
Tuy nhiên vì hai chữ tự do nên họ không màng nguy hiểm quyết liều ra đi
Vậy mà vẫn tính nào lo sợ
Cũng cứ liều đi chẳng ngại ơ…
Có nhiều người lợi dụng cao trào vượt biển rầm rộ đứng ra tổ chức gom góp tiền bạc của những người thật thà, bởi vì quá tin tưởng bọn bất lương, xảo quyệt cho nên họ đã vay mượn khắp nơi vì nghe lời hứa hẹn đủ mọi điều nhưng than ôi!
Tan nát gia đình còn mắc nợ
tội nghiệp quá! 
Anh chị ơi! Như Thu rất tệ mỗi khi gặp những từ lạ hay gặp lời văn khó hiểu, liền vô Google để tìm câu trả lời. Thi sĩ Thái Huy ơi! Như Thu rất vui khi học thêm được hai từ mới “tháu cáy” ở câu kết 
Biết chi tháu cáy để phòng hờ ?
Tháu cáy nghĩa là đánh lừa bằng mánh khoé, xảo trá, bịp bợm, chơi xỏ, chơi khăm…
Thật là thú vị phải hôn?

Nữ sĩ Thy Lệ Trang đến Hoa Kỳ theo diện bảo lãnh cho nên đối với chị những gì xảy ra trên biển Đông khó thể hình dung được, nhưng chị có thể đọc báo và xem hình ảnh qua mạng lưới toàn cầu. Chị đã ưu ái tặng Như Thu bài họa NHỚ MÃI, đọc hết bài thơ thấy chị may mắn hơn Như Thu rất nhiều!  Tuy nhiên chị cũng phải chờ đợi nhiều năm dài mới được đoàn tụ với thân nhân vào một buổi tối mùa đông
Một tối mùa đông đến bến bờ
Chúc mừng chị cùng gia đình nhé!
Hai câu luận rất ư tuyệt vời chị dùng chữ đối nhau thật uyển chuyển nhịp nhàng, hạnh phúc chan hoà 
Gia đình hội ngộ… vui ghê hỉ
Hạnh phúc tương phùng…thích lắm cơ!
Còn nữa làm sao quên được hình ảnh bà mẹ mở hành lý soạn ra một chiếc võng mang từ quê nhà, gợi nhớ những câu hát ầu ơ  
Chiếc võng mẹ mang từ cố lý
Cho em nhớ mãi tiếng ầu ơ!
Anh chị ơi còn nhớ nhịp võng cùng tiếng ru hời của mẹ không nào?

Lời kết:
Anh Chị thương mến,
Cám ơn anh chị đã tặng 18 bài họa quá tuyệt vời! . Ý tưởng không khác nhau nhiều, nhưng mỗi bài họa là mỗi câu chuyện quá thương tâm xảy ra trên biển Đông, chúng ta cùng chia sẻ nỗi đau tột cùng với thuyền nhân (có cả Như Thu nữa đấy!)  Bài viết khá dài, mong anh chị hoan hỷ đón nhận và xí xoá dùm nếu lời văn không mạch lạc, nhàm chán…hoặc Như Thu chủ quan viết sai ý của tác giả. Xin anh chị thông cảm cho!
Thương chúc anh chị cùng gia đình vui khỏe, hạnh phúc và thân tâm thường lạc nhé!

Như Thu
08/23/2022

*Kính mời quý Anh Chị xem thơ xướng họa:

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!