VUA HÙNG KÉN RỂ…
Thấy con gái đã ngoài 30, vua Hùng vội vàng tổ chức kén rể.
Một hôm có 2 chàng trai đến cầu hôn. Một người đến từ miền núi, tài giỏi phi thường. Chàng vẫy tay về phía đông, phía đông rừng thành đồi trọc; chàng vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên hàng dãy biệt thự không phép trong rừng đặc dụng... Người ta gọi chàng là Sơn Tinh.
Một người đến từ miền biển, tài giỏi không kém: chàng hô mưa gọi gió, hút cát, xả thải... Chàng chỉ tay về miền trung là cá chết trắng bờ, chàng phẩy tay về phía nam là hàng triệu mét khối chất thải bị nhận chìm, chàng liếc mắt một cái là tàu cá ngoài khơi bị chìm hàng loạt... Người ta gọi chàng là Thủy Tinh.
Thấy cả 2 đều tài giỏi, vua cha băn khoăn lắm. Vua Hùng nói: - Hai người đều vừa ý ta, nhưng ta chỉ có một người con gái. Ngày mai, nếu ai đem đồ sính lễ đến trước thì ta sẽ gả con gái cho. Sính lễ gồm: một trăm ván cơm nếp, hai trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Hôm sau Sơn Tinh mang lễ đến trước và đón Mỵ Nương về trong tâm trạng vô cùng hồi hộp. Thủy Tinh thua cuộc nên rất cay cú, điên cuồng xả lũ hồ thủy điện tấn công Sơn Tinh.
Thấy Mỵ Nương lo lắng, Sơn Tinh chấn an:
- Nàng yên tâm. Thủy Tinh xả lũ thì chỉ chết bà con nông dân thôi, chứ mình ở kinh thành sợ chó gì?
- Chàng đừng chủ quan, Thủy Tinh là người tài giỏi, chắc hắn không để ta yên.
- Xời, thằng đó thì tài cán gì, nó giở trò lừa cha con nàng thôi.
- Là sao? Hôm trước rõ ràng hắn phẩy tay một cái là cá chết, tàu chìm hàng loạt cơ mà?
- Cá chết là do nhà máy thép nó thải độc. Còn tàu cá chìm là do bọn tàu lạ nó đâm. Hắn trông coi biển mà bất tài vô dụng nên mới xảy ra cơ sự đó.
- Nhưng còn tàu chiến, máy bay, súng ống của hắn đang diễu võ dương oai ầm ầm ngoài Biển Đông kia kìa, chàng đối phó với hắn thế nào đây?
- Khà khà! Nàng ngây thơ quá. Đó là nước lạ vào vùng biển của hắn tập trận bắn đạn thật, hắn còn phải đang "quan ngại" thấy bà nữa là. Tàu ngầm vài Ký Lô của hắn cũng phải vào nơi trú ẩn an toàn rồi. Phen này thằng Thủy Tinh sắp sửa không còn tí nước mà tắm, chứ tuổi gì mà đòi đánh ta?
- Trời ơi, tất cả là hắn phét lác thế thôi hả?
- Ừ, thời buổi này làm đếch gì có cái gì là thật. Thuốc chữa ung thư còn giả nữa là.
- Hả? Thế sính lễ voi chín ngà, gà chín cựa... của chàng cũng là giả sao?
- Hè hè. Bây giờ voi 2 ngà đang sống mà còn bị chúng nó đè ra bẻ, thì lấy đâu ra voi 9 ngà? Ta lấy 9 cái ngà dính keo 502 đấy. Gà, ngựa... cũng đều làm vậy cả. Nhưng mà ta cấm nàng không được gọi đó là hàng giả, chỉ là hàng “kém chất lượng” thôi.
- Thế còn tình yêu của chàng dành cho em, nó là thứ duy nhất còn lại trên đời này là thật, phải không chàng?
- Tình yêu ý hả? Làm gì có mà thật với giả? Chẳng qua là bố nàng làm to thì ta mới đến hỏi cưới nàng thôi. Chả giấu gì nàng, ta trông coi rừng, liên quan nhiều đến củi khô và củi tươi, mà cái lò tôn thì đang cháy hừng hực, nên muốn kiếm chỗ trú ẩn...
- Trời ơi.... huhuhu
Kể từ đó, Mỵ Nương không bao giờ coi chồng, bố mẹ chồng, anh em chồng... là người nhà.
MAI QUANG HIỂN
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!