PHƯỢNG TÍM NẮNG HÈ
Ca-Li phượng tím nắng hè
Hình như thiếu vắng tiếng ve bên nhà
Thanh xuân thuở ấy đã qua
Tiếng kêu réo rắt âm ba vọng về
Buồn thôi nhẹ vuốt tóc thề
Trời xanh nắng lụa hồn quê mãi còn
Bô-Sa khác với Sài Gòn
Nhớ thời tuổi ngọc lối mòn Nguyễn Du
Lá me tua tủa gió thu
Nửa đêm về sáng mịt mù hơi sương
Lọc cọc thổ mộ trên đường
Hí vang vó ngựa hồn vương vấn sầu
Trời làm tháng bảy mưa ngâu
Đành thôi lỗi hẹn dạ sầu đau thương
Giặc vào chạy loạn tha phương
Không lời từ tạ đoạn trường ra khơi
Trầm luân là số kiếp người
Xôn xao nỗi nhớ tơi bời niềm thương
Vườn ai hoa sứ ngát hương
Công viên bóng ngã con đường me cao
Đáy hồ lồng bóng trăng sao
Phút giây hồi tưởng, mà nao cõi lòng!
Xác xao tiếc nuối mênh mông
Thời gian thắm thoát chờ trông ngày về
Dòng đời chìm nổi nhiêu khê
Bao mùa lá đỗ lời thề chưa tan
Mấy mùa hoa nở, hoa tàn
Còn nguyên mộng ước riêng mang trong lòng
Sài Gòn xưa rợp phượng hồng
Ca-Li phượng nở rực trong nắng vàng
Buồn thương loan tỏa không gian
Mơ về cố thổ dạ càng nhớ nhung
Dẫu nay xa cách ngàn trùng
Tình nhà nợ nước sầu chung nỗi sầu!
DƯ THỊ DIỄM BUỒN
Email: dtdbuon@hotmail.com
Thơ Họa:
HÈ NHỚ
Phượng hồng khoe sắc gọi Hè
Nắng vàng rực rỡ kêu ve trước nhà
Tình xưa nay đã đi qua
Dáng xưa theo điệu Rhumba thoáng về
Trách ai đã lỗi câu thề
Đưa chân lạc lối tinh quê đâu còn
Tìm đâu cung bậc Sài Gòn
Hàng me rợp bóng đường mòn phiêu du
Trời buồn sắp chuyển sang Thu
Mây giăng xuống thấp đỉnh mù khói sương
Nhớ em nhớ cả con đường
Em đi để lại tình vương điệu sầu
Thềm nhà trắng đóa hoa ngâu
Càng khơi thêm lớn nõi sầu nhớ thương
Mây chiều trôi khắp bốn phương
Đời em con gái dặm trường xa khơi
Riêng anh trôi giạt phận người
Giấc hồ phiêu lãng rối bời nhớ thương
Mong tìm lại chút dư hương
Vàng tươi của đóa hải đường thanh cao
Lung linh trăng chiếu ngàn sao
Buồn nhìn đêm sáng nao nao tấc lòng
Tơ trời xa vắng quạnh mong
Bồi hồi thương nhớ xa trông lối về
Cách chia ngàn dặm sơn khê
Sương khuya nhuộm ánh trăng thề nhẹ tan
Chờ em liễu rũ hoa tàn
Chờ em buồn nhớ nặng mang tấc lòng
Nắng ban mai tỏa ánh hồng
Hướng dương rạng rỡ sáng trong hoa vàng
Vô thường cát bụi trần gian
Duyên mình cũng kết nụ càng gấm nhung
Nhớ em xa cách muôn trùng
Phương trời ly biệt nhưng chung cõi sầu./.
Toronto 06/4/2022
Nguyên Trần
*Riêng tặng nữ sĩ thinh sắc tài hoa Dư Thị Diễm Buồn.
PHƯỢNG TÍM
Chiều chiều đứng đợi bên hè
Vào đêm rả rich tiếng ve quanh nhà
Bốn mùa luân chuyển trải qua
Biển Đông vỗ sóng vi ba dội về
Đợi nay đã mấy trăng thề?
Đợi nay mong ở tình quê sống còn
Nơi mô hay ở sài gòn
Chán chi là chán-gót mòn phiêu du
Đau nhừ khoảng khắc vì:Thu
Giữa trưa Tháng Tám hỏa mù thay sương
Búa liềm gậy gộc xuống đường
Khiến cho Hà Nội quyện vương giọt sầu..!
Kéo theo Tháng Chín trời ngâu
Cả Trung,Nam Bắc tủi sầu tang thương
Bố một nẻo mẹ đơn phương
Cái con sống giữa đêm trường mù khơi
Ôi sao số phận con người
Kẻ đi người ở rối bời cảm thương
Đầu ghềnh nghi ngút khói hương
Tiễn đưa hồn phách thiên đường thời cao.
Sống nay biết sẽ ra sao?
Với oan khiên ấy nao nao tấc lòng
Quê xa vời vợi ngó mông…
Nương theo lá đổ ngõi trông nhạn về
Ngất cao ngũ lĩnh sơn khê
Mài gương phục quốc lời thề nào tan
Nắng nghiêng là đổ thu tàn
Bao mong ngóng ấy em mang hận lòng
Môi thâm tím,má nhạt hồng
Đôi bờ cách trở lạc trong da vàng
Sao đây thu ngắn thời gian?
Tưởng chừng quên được-hóa càng mềm nhung
Sóng lòng dồn đổ trùng trùng
Canh khuya trăn trở tình chung gối sầu..!
Thái Huy
4/18/22
HƯƠNG XƯA
Huế tàn xuân chuyển giao hè
Phượng hồng hóng ửng lời ve rộn đà
Nắng bừng gió chuyển mùa qua
Bài ca hạ nhớ thuở nao thoảng về
Đâu rồi câu ước hẹn thề
Hay đêm trăng sánh sông quê nỏ còn
Một thời ướp mộng vàng son
Bao ngày áo trắng dẫm mòn lối thu
Nào đêm Nguyệt Lão quầng lu
Hay khi lốc bão sẫm mù khói sương
Thương đôi guốc mộc dặm đường
Đơm tình dệt thảm từng vương vấn sầu
Cũng từng lau giọt bờ ngâu
Cũng từng nếm trãi gam màu yêu thương
Xuân nao chiến sự ngàn phương
Nào câu giã biệt dặm dài trùng khơi
Ấy lúc lạc giữa dòng người
Lèn bom lách đạn bời bời tang thương
Còn đâu Thành Nội ngập hương
Hay chiều Thiên Mụ bậc đường thấp cao
Đâu Văn Lâu tối đầy sao
Hay chiều Thương Bạc nao nao tấc lòng
Sương nhòa quyện sắc mênh mông
Tim đà bắt nhịp đồng chung hẹn thề
Lời trao đính tạc sơn khê
Non tàn biển cạn nào hề vỡ tan
Bao xuân vãn lắm đông tàn
Dẫu rằng Nguyệt rủ nào than trách lòng
Huế xưa phượng ủ tim hồng
Ca - Li giờ phượng hằn trong dạ vàng
Vần thơ điểm nét thời gian
Thương hoài tuổi ngọc ngà tràn lụa nhung
Dầu "chừ" cách biệt muôn trùng
Tình xưa nghĩa gán hằn chung gam sầu!!!
Mai Vân- VTT
7/2022
Tho* ve^` Phuong Ti'm cu?a chi. DTDB va` ca'c ba`i thi ho.a dde^`u ra^'t la` tuye^.t vo*`i, ca'm o*n ca'c anh chi. cho thu*o*?ng thu*'c tho* hay.
Trả lờiXóaMGiang
Cảm ơn anh MINH GIANG đã ghé đọc.
XóaKính chúc Anh an vui,sức khỏe,hạnh phúc.
HƯƠNG XƯA
Trả lờiXóaHuế tàn xuân chuyển giao hè
Phượng hồng hóng ửng lời ve rộn đà
Nắng bừng gió chuyển mùa qua
Bài ca hạ nhớ thuở nao thoảng về
Đâu rồi câu ước hẹn thề
Hay đêm trăng sánh sông quê nỏ còn
Một thời ướp mộng vàng son
Bao ngày áo trắng dẫm mòn lối thu
Nào đêm Nguyệt Lão quầng lu
Hay khi lốc bão sẫm mù khói sương
Thương đôi guốc mộc dặm đường
Đơm tình dệt thảm từng vương vấn sầu
Cũng từng lau giọt bờ ngâu
Cũng từng nếm trãi gam màu yêu thương
Xuân nao chiến sự ngàn phương
Nào câu giã biệt dặm dài trùng khơi
Ấy lúc lạc giữa dòng người
Lèn bom lách đạn bời bời tang thương
Còn đâu Thành Nội ngập hương
Hay chiều Thiên Mụ bậc đường thấp cao
Đâu Văn Lâu tối đầy sao
Hay chiều Thương Bạc nao nao tấc lòng
Sương nhòa quyện sắc mênh mông
Tim đà bắt nhịp đồng chung hẹn thề
Lời trao đính tạc sơn khê
Non tàn biển cạn nào hề vỡ tan
Bao xuân vãn lắm đông tàn
Dẫu rằng Nguyệt rủ nào than trách lòng
Huế xưa phượng ủ tim hồng
Ca - Li giờ phượng hằn trong dạ vàng
Vần thơ điểm nét thời gian
Thương hoài tuổi ngọc ngà tràn lụa nhung
Dầu "chừ" cách biệt muôn trùng
Tình xưa nghĩa gán hằn chung gam sầu!!!
Mai Vân- VTT, 7/2022.
Cảm ơn anh Mai Vân-VTT đã họa thơ.
XóaEm xin phép đưa bài họa lên trang bài đăng.