THẤM BUỒN
Hàng cây nhìn dáng núi xanh xanh,
Chân muốn bước đi..dạ chẳng đành.
Mây trắng lẳng lơ thơ thẩn bóng,
Lá đờ quờ quạng ngổn ngang cành.
Buồn thương nón phất dòng xuôi ngược,
Thông cảm người đi bến vắng tanh.
Chiều xuống nhạt dần đêm hạ sụp,
Một mình thao thức suốt năm canh?
HỒ NGUYỄN
(12-4-2021)
Thơ Họa:
CẢNH MÙA XUÂN.
Hoa nở tưng bừng lá biếc xanh,
Mùa xuân cảnh đẹp bỏ sao đành.
Vài nàng bạch thố luồn trong bụi,
Mấy chị hoàng oanh hót dưới cành.
Lúc nắng dong chơi vui thỏa thích,
Khi mưa núp lại lạnh buồn tanh.
Chuông chiều vọng tới lòng thanh thản,
Gió mát trăng vàng, điểm trống canh.
Mỹ Ngọc.
Apr.13/2021.
ĐIỆU BUỒN
Màu trời vương nhẹ sắc mây xanh
Em đã bỏ đi sao nỡ đành
Gió rít não nề xuyên bụi trúc
Nắng hôn nhè nhẹ lướt cây cành
Xuân về mang tới hoa sầu rũ
Đông đến gởi theo tuyết lạnh tanh
Hiu quạnh cuộc đời thêm tẻ nhạt
Một mình thờ thẩn suốt thâu canh./.
Toronto 13/4/2021
Nguyên Trần
TRẦM MẶC
Bồng bềnh trôi nổi giữa trời xanh
Mây tản đi đâu, núi cũng đành
Lặng lẽ ngàn năm cùng tuế nguyệt
Quạnh hiu trọn kiếp với cây cành
Vầng trăng lúc khuyết khi tròn vạnh
Khí hậu khi nồng lúc lạnh tanh
Trầm mặc muôn đời hình với bóng
Dãi dầu mưa nắng, mệt cầm canh.
Sông Thu
( 14/04/2021 )
ĐẾN TUỔI SẦU
Nhớ thuở ban đầu tóc còn xanh
Ngày xưa luyến ái lãng sao đành
Còn đâu nghịch ngợm qua ngày tháng
Đã mất chơi xuân lá rộ cành
Cảnh cũ hương hoa còn có đó
Bông tản rũ cánh sạch mùi tanh
Đêm nay lạnh lẽo sầu nhân thế
Một giấc chiêm bao nặng trở canh
Trần Đông Thành
RA ĐI
Quyến luyến quay nhìn rặng núi xanh,
Ngẩn ngơ mỗi phút,dạ không đành...
Chiều đi lặng lẽ chim về tổ,
Gió vẫy đìu hiu lá rũ cành
Chợ vãn đầu làng,đê vắng ngắt,
Đồng trơ gốc rạ, cảnh buồn tanh.
Đưa tay gạt lệ,trời mau tối...
Đúng hẹn lên đường,trước trống canh!
Thanh Hoà
BUỒN THẢM
Sóng vỗ êm đềm biển ngát xanh,
Thuyền con vượt bể dạ khôn đành.
Nhưng thôi gió chuyển thơ hờn mộng,
Mà khổ thân tàn lá rụng cành !
Chia biệt em sầu đêm quạnh quẽ,
Tái tê ta sống kiếp buồn tanh !
Hỡi ơi sự thế đầy tang tóc…
Nhiều lúc thêm rầu lệ suốt canh !
Liêu Xuyên
ÁM ẢNH
Tóc trắng đêm dài nhớ mắt xanh
Người thương,đẹp quá! Phải cam đành…
Nụ hoa mới nở ngời như mộng
Cơn bão tràn qua nát cội cành
Di chứng ngày sau niềm hoảng loạn
Lưu đời thuở nọ vị hôi tanh
Muốn quên,ám ảnh,nào quên được
Thổn thức tim hoài rộn trống canh
Lý Đức Quỳnh
14/4/2021
RAU QUẢ ĐÀ LẠT
Đà Lạt vườn rau bắp cải xanh
Trời mưa tầm tã, bước sao đành...
Cam, bơ bổ dưỡng nhiều vô số
Khế, ổi ngọt ngon lắm trĩu cành
Gió lạnh lên đồi đường quạnh vắng
Mưa dầm xuống dốc phố buồn tanh
Bâng khuâng bóng xế thân già cả
Thấp thỏm đêm tàn tiếng trống canh
Mai Xuân Thanh
April 13, 2021
HOÀI NHỚ
Đào nở vệ đường phủ tím xanh
Dạo nhìn cảnh sắc khó đi đành.
Ảnh tràn tia mộng, cây in bóng
Nhánh đính ngàn thơ, lá trỗ cành.
Hồi tưởng bờ sông nay vắng lặng...
Cảm thông đất khách chốn buồn tanh.
Gió chiều mây chuyển vương đồi núi...
Khơi nhớ quê nhà, lúc trở canh.
Đặng Xuân Linh
15-04-2021
MÙA ĐÔNG
Bầu trời ảm đạm khuất màu xanh
Cảnh vật đìu hiu cũng phải đành
Nhớ lại khi xưa cây rợp bóng
Nay sao giá buốt xác xơ cành
Đông qua, đông lại, rồi đông đến
U uẩn kiếp người cố bám tanh !
Tạo hoá an bài nhiều ẩn chứa
Nhơn sanh nghĩ thấm, thức năm canh !...
Yên Hà
15/4/2021
QUÊ NGHÈO
Sóng vỗ rì rào, bóng biển xanh
Dừng chân du khách bước không đành
Trăng treo, gió thổi vờn mây nước
Chiều xuống, mưa bay, quyện lá cành
Tấp nập thuyền ghe đầy cá nặng
Bộn bề chày lưới, vọng hơi tanh
Quê nhà mẹ đợi...nồi cơm dẻo
Rau quả thơm lừng ngọt bát canh...!
Bạc Liêu/15/4/2021
Hồng Vân
BAO CANH ,
Đồi thông tràn ngập sắc màu xanh
Thương lắm nỡ nào giã biệt đành ,
Năm tháng nắng mưa bồi sõi đá
Bốn mùa sương gió đắp cây cành...
Bâng khuâng ánh mắt tìm hoan hỉ
Sầu rũ con tim gói lạnh tanh
Tình lỡ nhịp rồi hoài luyến tiếc
Dạ lòng nhói buốt biết bao canh !
PHƯỢNG HỒNG
DUYÊN THƠ
Thuở đó duyên tình mới chớm xanh
Giận hờn muốn cắt...dạ không đành
Niềm thương phiêu dạt hoài năm tháng
Nỗi nhớ lưu đày mãi khắc canh
Kẻ ở chờ mong như ngóng bậu
Người đi lưu luyến tựa xa cành
Đời ngăn sao được tình thơ bút
Trang giấy xin đừng bỏ lạnh tanh
Songquang
TRANH CHIỀU
Dốc lộ bên sườn dãy núi xanh
Đường khung cảnh tuyệt ngoảnh sao đành
Hoa vàng nở đẹp luồn cây cỏ
Bướm trắng vờn xinh đậu nụ cành
Khói ảo trông nhìn chiều quạnh vắng
Tranh mờ cảm nhận nét buồn tanh
Xuân còn níu kéo say trời hạ
Vọng tiếng chuông Chùa điểm mấy canh
Minh Thuý(Thành Nội)
Tháng 4/15/2021
BẠCH MÃ HOÀNG HÔN
Bạch-Mã chiều thu màu thẩm xanh,
Mây trôi lơ lững biết sao đành.
Hoàng hôn dần xuống bao ngăn cách,
Bóng tối vươn lên ngập lá cành.
Thương xót người đi trong nỗi nhớ,
Buồn đau kẻ ở kiếp lành tanh!
Ca-Li thầm nhớ về bên ấy,
Thoáng nhẹ tâm-tư biết mấy canh?
HS, April 16-2021
ĐẪM DẤU LỆ SẦU
Mây hồng tỏa rạng khoảng vườn xanh
Bướm ghé sao hoa lại nỡ đành
Hờ hững nghiêng đài cho rối ngụy
Lửng lơ khép cánh để chao cành
Lòng đau cung nhớ bao nồng ấm
Dạ xót vệt sầu bỗng lạnh tanh
Não nuột hồn thơ tràn dấu lệ
Đêm ngồi cắn bút đến tàn canh
Phương Hoa
APR 16th 2021
HÃY ĐUỔI BUỒN ĐI
Vui vầy bàn luận viết thơ xanh
Ai chậm chân vô tiếc cũng đành
Ý đẹp lung linh hoa thắm xới
Lời hay ngan ngát quả treo cành
Tình người gom sức tìm thơm thảo
Nghĩa bạn trao nhau đuổi hắc tanh
Nghe nói tiếng cười mười thuốc bổ
Xua buồn ta ngủ trọn ba canh.
Trần Như Tùng
HÃY RŨ BUỒN ĐỂ VUI SỐNG
Buồn bã làm chi cảnh lạnh tanh
Làm cho mất ngủ suốt tàn canh
Mây bay hãy nghĩ rằng mây đẹp
Lá vẫy mừng rằng lá vẫn xanh
Sầu suốt sao bằng cười một tiếng
Tháng , năm ngắn lắm bỏ sao đành
Người ơi , hãy nhớ vườn xuân héo
Thiên hạ không ai muốn tiếp cành
Chung Văn
4/18/2021
BUỒN TÊNH
Nhìn dãy núi xa màu thẫm xanh
Quê xưa nhớ lắm bỏ sao đành
Chim bay ngàn dặm tìm nhà tổ
Kẻ đến chân mây kiếm cội cành
Thế giới nhiễu nhương người sợ hãi
Cửa nhà quạnh vắng phố buồn tanh
Trông vời chốn cũ lòng xao xuyến
Tiếng mõ vang rền suốt mấy canh !
THIÊN LÝ
BUỒN THẤM…
Ngày mới quen nhau tình rất xanh
Xa nhau một chút cũng không đành…
Líu lo quấn quít chim liền cánh
Xào xạc đong đưa lá sát cành
Đến độ vây quanh ghen bực bội
Để rồi lối xóm cảm tanh tanh
Thì ra đôi trẻ nhìn hai hướng…
Khiến Thấm Buồn theo nhịp trống canh.
Thái Huy
18/4/21
TRẦM TƯ ….
Dáng trời cao đẹp với trong xanh
Nhớ lúc chia ly chuyện khó đành
Chim thẫn thờ bay dài một bóng
Liễu chơ vơ thả xuống đôi cành
Đường đời tranh bước sao hăm hở
Nếp sống hương thừa lại lạnh tanh
Ngày hết buồn tênh rồi ngẫm nghĩ
Đêm về lại thức giấc thâu canh ...
TẠ VƯƠNG KIM
Đọc xướng họa vui buồn chộn rộn cùng thơ. Cảm ơn các tác giả và chủ nhà cho thưởng thức !
Trả lờiXóaCảm ơn bác LVG đã ghé thăm.
XóaKính chúc bác an vui,sức khỏe.