MỘT TRỜI NHỚ THƯƠNG
Một đàn én chao nghiêng trong nắng
Một cánh chim ngơ ngẩn lối về
Một dòng sông nhỏ ven đê
Một vầng trăng tỏ chiều quê dạt dào
Trời vào xuân thắm màu hoa cỏ
Trời chuyển Hạ phượng đỏ trên cành
Trời Thu giọt nắng mong manh
Trời đông giá lạnh hoa cành xác xơ
Nhớ biết mấy ngây thơ thuở đó
Nhớ con đường qua ngõ nhà ai?
Nhớ làn tóc xõa bờ vai
Nhớ câu thề hẹn những ngày xa xưa
Thương những buổi sớm mưa chiều nắng
Thương biết bao áo trắng sân trường
Thương dòng sông nhỏ quê hương
Thương tình thầy, bạn, mái trường mến yêu...!
Bạc Liêu/13/4/2021
Hồng Vân
Thơ Họa:
MỘT CHIỀU LẠC BƯỚC
Một lối nhỏ trong rừng loang nắng
Một bóng người thờ thẫn quay về
Một con đường dưới chân đê
Một lời than nhỏ " buồn ghê, ối dào ! "
Chiều nhạt nắng phai màu ngọn cỏ
Chiều dần tô ráng đỏ cây cành
Chiều buông màn tím mỏng manh
Chiều lay lắt gió lá cành lơ xơ
Lạc lõng đứng lơ ngơ mãi đó
Lạc chân vào lối ngõ vườn ai
Lạc lòng mơ được tựa vai
Lạc trong cõi mộng của ngày hẹn xưa
Bước tìm nhau bao mùa mưa nắng
Bước lang thang trên quãng đường trường
Bước đi tìm lại cố hương
Bước vô định khắp phố phường dấu yêu
Sông Thu
( 13/04/2021 )
VÙNG TRỜI MƠ ƯỚC
Vùng đất Mẹ chiều nghiêng bóng nắng
Vùng quê Cha tỉnh lặng đường về
Vùng vườn ruộng giáp bờ đê
Vùng mùa lúa chín hương quê ngọt ngào
Trời Xuân mát tươi màu cây cỏ
Trời Hạ nồng hoa đỏ sai cành
Trời Thu nắng nhạt mỏng manh
Trời Đông lạnh lẽo lá nhành tiêu xơ
Mơ thuở yên bình thơ mộng trước
Mơ giờ tan học bước theo ai
Mơ nhìn mái tóc xoã vai
Mơ đêm hò hẹn của ngày thề xưa
Ước những lúc chiều mưa ngắm biển
Ước hẹn nhau phút tiễn phi trường
Ước thôi đất khách tha hương
Ước sầu ly biệt sẽ nhường thương yêu.
Songquang
20210413
GỢI GIẤC MƠ XƯA
Gợi nhớ bâng khuâng chiều tắt nắng
Gợi thương cảnh cũ ngẩn quay về
Gợi say đồng ruộng lối đê
Gợi yêu hàng trúc đường quê bóng đồi
Giấc ngủ từng say ngồi vạt cỏ
Giấc vui hái Phượng đỏ trên cành
Giấc lo xác rụng mỏng manh
Giấc buồn chỉ thấy các nhành khô trơ
Mơ mãi vùng trời thơ phía trước
Mơ giàn giấy tím bước nhìn ai
Mơ làn tóc mượt buông vai
Mơ người con gái của ngày từng đưa
Xưa vẫn chờ em mưa lối vắng
Xưa mê áo lụa trắng bông hường
Xưa vườn Dạ Lý ngát hương
Xưa về thao thức đêm trường biết yêu
Minh Thuý ( Thành Nội)
Tháng 4/14/2021
MỘT ĐỜI SƯƠNG GIÓ
Một ngọn núi còn say uống nắng
Một làn mây ngớ ngẩn trôi về
Một con cò trắng ngoài đê
Một bờ vắng lặng sông quê sóng dào
Đời chân chất xanh màu lá cỏ
Đời thoáng vui lựu đỏ bung cành
Đời nông dân,phận mỏng manh
Đời thường đắng tựa trái cành mướp xơ
Sương khói chẳng vì thơ hẹn đó
Sương lam sầu lạnh ngõ hồn ai
Sương dầm khuya sớm nhừ vai
Sương giăng trắng mộng ươm ngày rất xưa
Gió vào đời,dầm mưa dãi nắng
Gió tâm tư,mắt trắng đêm trường
Gió nào còn đọng dư hương ?
Gió ơi,gởi giấc miên trường chờ yêu !
Lý Đức Quỳnh
14/2021
MỘT TRỜI NHỚ THƯƠNG
Một cô gái đi trong chiều nắng
Một cơn mưa ngăn cản đường về
Một dòng suối ngập tràn đê
Một đêm lạc lõng đồi quê sóng dào
Trời xập tối buông màn cây cỏ
Trời đầy sao trên những lá cành
Trời lùa cơn gió mỏng manh
Trời đem đôi trẻ ngồi canh đàn cừu
Nhớ ấm lòng đêm sao buổi đó
Nhớ mênh mang nào biết nhớ ai ?
Nhớ mình ngủ gục bên vai
Nhớ sao là nhớ cái ngày diễm xưa
Thương chàng trẻ chăn cừu mưa nắng
Thương những ai chẳng được đến trường
Thương người làm ruộng thôn hương
Thương bao kẻ khó lại thương nỗi mình ...!
Chung Văn
4/14/2021
NHỚ MỘT CHIỀU XUÂN
Nhớ em viễn xứ buồn mưa nắng
Nhớ bạn hiền thơ thẩn chưa về
Nhớ con sông cạn bờ đê
Nhớ ai buôn bán miền quê dồi dào
Một sáng xuân mai đào bông cỏ
Một mùa hè phượng đỏ trăm cành
Một đêm thu ấm chiếu manh
Một chiều đông lạnh thị thành tiêu xơ...
Chiều tím ngắt hoang sơ phía trước
Chiều xuống hoàng hôn bước với ai ?
Chiều nhìn mái tóc ngang vai
Chiều yêu hò hẹn những ngày thuở xưa
Xuân bến nước Thu Bồn ấm nắng
Xuân sinh viên áo trắng qua trường
Xuân về tìm bạn cố hương
Xuân mơ hạnh phúc vô thường vẫn yêu...!
Mai Xuân Thanh
April 14, 2021
KHUNG TRỜI MÙA HẠ
Khung trời nhớ hoa cười trước cổng
Khung trời xưa suối mộng em về
Khung trời phượng vĩ ngời đê
Khung lòng rộn rã cảnh quê dồi dào
Trời ước vọng thuyền hoa cập bến
Trời ngát hương yêu mến hoa cành
Trời phơi áo lụa mỏng manh
Trời thôi bão tố kẻo cành phượng xơ…
Mùa hạ nhớ trường xưa bạn cũ
Mùa chia tay ấp ủ tình ai !
Mùa thương giọt nắng trên vai
Mùa yêu nụ nở tháng ngày chẳng xưa
Hạ mãi nhớ lòng dâng biển nhớ
Hạ cài hoa một thuở chung trường
Hạ trang nhật ký ngát hương
Hạ thương hạ mến ngôi trường thân yêu…
Đức Hạnh
16 04 2021
MỘT TRỜI NHỚ THƯƠNG
Một đàn bướm lượn bay ngoài nắng,
Một thoáng hương cau,quyện ngõ về
Một bày trẻ rỡn trên đê
Một nàng tát nước ruộng quê tràn dào
Trời mưa đất thấm, tươi cây cỏ
Trời nắng mầu tô, đậm lá cành
Trời trong,mây trắng mỏng manh
Trời yên gió lặng bên mành bện xơ...
Nhớ ngầy ngật tuổi thơ,ngày đó...
Nhớ khôn cùng hồng đỏ nhà ai
Nhớ nụ cười ,nhớ đôi vai,
Nhớ tay sen ngó,hoa cài tóc xưa...
Thương những chiều nương đồi,dãi nắng,
Thương buổi trưa hoa gạo nhuộm đường.
Thương hàng bưởi ngọt đưa hương
Thương người bạn nhỏ,canh trường thầm yêu!
Thanh Hoà
MỘT TRỜI NHỚ THƯƠNG ,
Một lần đếm hoa rơi trong nắng
Một nỗi buồn nhè nhẹ chợt về
Một vùng lau lách bờ đê
Một hồi chuông đổ như mưa hạt dào
Trời trong xanh sáng loài cây cỏ
Trời bão tố lốc xoáy oằn cành
Trời man mác sắc long lanh
Trời tô điểm lại bao vành héo xơ
Nhớ thắm thiết khung trời dạo đó
Nhớ bao chiều chờ ngóng trông ai
Nhớ em chở nắng trên vai
Nhớ bờ môi thắm của ngày xuân xưa
Thương những lúc mệt nhoài trong nắng
Thương tối về chuẩn bị bài trường
Thương đêm thao thức chờ hương
Thương mùa phượng nở thắm trường thân yêu !
PHƯỢNG HỒNG
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!