Thứ Tư, 7 tháng 4, 2021

ĐÂY LỜI GIÃ BIỆT -Thơ Trịnh Cơ và Thơ Họa


ĐÂY LỜI GIÃ BIỆT

 

Biếng nhác vì buồn… đã chán thơ

Xả thân xướng họa tới bây giờ

Diễn đàn có lúc như hoang loạn

Danh sách đôi lần thấy ngẩn ngơ

Tên tuổi… kẻ thù luôn gạt bỏ

Nghệ danh… người tốt khoái giăng tơ :

“Sao mà cứ bám theo chân hạc,

Vì lý do gì…  vậy Trịnh Cơ ?”

 

Thôi thì nghỉ việc, thế là xong

Ngồi rú cô đơn tại lãnh phòng

Ta tránh né tranh hùng Hắc Bạch

Tớ tìm về sống cạnh dòng sông

Thi ca xướng họa đâu màng nữa

Âm nhạc tiêu dao mới toại lòng.

Thôi nhé, vẫy tay chào các bạn

Bây giờ đây…có kể như không !

Paris, 05 Avr. 2021

     TRỊNH CƠ

 

Thơ Họa:

 

GỞI QUÝ HỮU

 

Biết người chán ngán từ lâu thơ

Theo đuổi văn chương đến tận giờ

Khách lạ phá làng đang luẩn quẩn

Người thân dựng xóm ngó ngu ngơ

Xướng hoà tưởng đã trơ chân tóc

Thù tạc xem ra dứt mối tơ

Trách cứ làm chi tuồng giảo hoạt

Tay che trời, hại bạn sa cơ...

 

Dù chưa hưu, cũng nghỉ cho xong

Thanh thản ngâm nga ở thính phòng

Sương phủ mịt mù mờ chữ nghĩa

Khói tan thấp thoáng rạng non sông

Dòng thơ trấm bổng làm yên dạ

Giàn nhạc chơi vơi lại ấm lòng

 Bạn vẫn luôn luôn là  quý hữu

Nói chi điều sắc sắc, không không ...

Los Angeles 5 - 4 – 2021

     CAO MỴ NHÂN

 

RỒI SẼ RA SAO NGÀY SAU ?

 

Buồn chán đâu nào bởi ở thơ

Tri âm khó gặp gỡ xưa giờ

Sắc thanh đồng điệu,còn sai nhịp

Chuẩn mực nhất thời,cũng rối tơ

Thảng thốt mây hờn ru gió tủi

Bàng hoàng mắt ngẩn gọi môi ngơ

Vầng trăng tĩnh tịch soi tròn,khuyết

Tự ủi an lòng buổi thất cơ

 

Ngoảnh mặt,quay lưng ngỡ đã xong

Trời riêng ngự trị chốn cô phòng

Sao quên? Ký ức là nhân thế

Chạnh nhớ! Tâm hồn của núi sông

Lẽ sống,cây đời vươn giữa trí

Mầm xuân,hạt giống ủ trong lòng

Buông xuôi,bỏ mặc cho hoàn cảnh

Là chấp nhận về lại số không !

Lý Đức Quỳnh

     6/4/2021


TRAO ĐỔI CÙNG ANH TRỊNH CƠ

 

Giận người, sao lại bỏ luôn thơ ?

Ôm mãi ưu tư tự bấy giờ

Đã biết cuộc đời khôn toại nguyện

Thì sao tâm trạng lại sầu ngơ ?

Đường trần đã vượt bao gai góc

Cõi thế nề chi lắm mối tơ

Đang bước thong dong thì đứng lại

Như thế là sao, anh Trịnh Cơ ?

 

Nghỉ việc, sự đời đâu đã xong

Suốt ngày cô độc ở thư phòng

Đàn ngân nốt thả theo làn gió

Mắt dõi mây chìm xuống đáy sông

Tâm sự cùng ai ngày nhạt nắng

Sẻ chia đâu kẻ buổi se lòng

Có người bầu bạn dù trên giấy

Có phải cuộc đời đỡ tẻ không ?

  Sông Thu

( 07/04/2021 )

 

CỚ SAO?

 

Buồn vui gói trọn gửi vào thơ

Thức trọn canh khuya...hỏi mấy giờ

Chữ nghĩa quay cuồng lòng ngớ ngẩn

Văn chương hóc búa dạ sầu ngơ

Khi thương bạn hữu hòa  khúc nhạc

Lúc nhớ trị âm dạo tiếng tơ

Chẳng lẽ còn vương hoài dĩ vãng 

Cớ sao ngắn ngẫm Hỡi huynh Cơ?

 

Buông bỏ sự đời thế cũng xong

Mình ta hiu quạnh chốn cô phòng

Oai phong rồi cũng ra bèo bọt

Uy vũ...thôi đành, trả bến sông

Rượu đắng chưa vơi niềm tủi hận

Men cay chẳng dứt nỗi đau lòng

Âm thầm nhịp thở cô đơn bóng

Lặng lẽ đêm buồn ai biết không?

    Bạc Liêu/7/4/2021

Hồng Vân

 

THÔNG CẢM ANH TRỊNH CƠ

 

Anh Cơ trọng tuổi, nghỉ chơi thơ

Thông báo lần hai đó đến giờ...

Xướng họa vui chung, mình mệt mỏi

Gieo vần xứng hợp kẻ ngu ngơ

Đàn anh gác bút, câu từ giã

Tiểu đệ nuôi tằm kén nhả tơ

Tới lúc hồi hưu thôi chọn chữ

Đường thi thực, luận đối, anh Cơ... ?

 

Tự tại an nhiên, thế cũng xong

Tham thiền nhập định tại cô phòng

Di cư định phận đây bờ cõi

Lạc nghiệp yên thân đó bến sông

Cặp đối Thơ Đường không trọn ý

Đôi vần xướng họa chẳng xiu lòng

Vẫy tay giã biệt chào thi hữu

Buông xã từ nay mới "sắc không"...

Mai Xuân Thanh

 April 06, 2021

 

ĐẠI BÀNG SẦU CHI.! .  

          -/-

Đại Bàng gãy cánh, hận nên thơ

Viết lách đôi câu đặng giết giờ

Lở vận bút cùn, đâu sắc bén

Thất thời thân liệt, mãi lơ ngơ

Đã đành lở hẹn câu non nước

Thôi phải trọn thề chuyện tóc tơ

Xướng họa đôi câu cùng bạn hữu

Quên sầu đeo đẳng mỗi chiều cơ.

                  -/-

Ngồi buồn quạnh quẽ, thế sao xong.!

Thiếu vắng chat mail, lạnh lẽo phòng

Đã mất nhau rồi, nơi cố quận

Còn chi đâu nữa, chốn bờ sông

Câu thơ xướng họa cho an dạ

Khúc nhạc đệm đưa lại thỏa lòng

Chuyến cuối tàu đời chưa cặp bến

Sầu chi cuộc thế, có như không!

Thanh Trương


CẠN THƠ

 

Khói nhện giăng mù tới cõi thơ

Đà lâu chán nản thiết chi giờ

Đò xưa vắng bạn hồn thu ngẩn

Bến cũ thưa người ý hạ ngơ

Có phải làn mây còn trắng lụa

Hay là ánh nắng hết hồng tơ

Hoàng hôn nhuộm cảnh sầu nhân thế

Phú cạn văn cùn tệ vậy cơ

 

Xua phiền xếp bút quẳng lìa xong

Khép kín tâm tư ẩn dật phòng

Trở lại ôm hình soi bóng nước

Quay về ủ bóng ngắm bờ sông

Đường thi gởi mộng thêm sầu não

Lục bát trao xuân chỉ héo lòng

Đã hết duyên thì thôi giã biệt

An lành giấc điệp luyện “ Tam Không “

     Minh Thuý Thành Nội

Tháng 4/6/2021

 

CẢM TÁC VỀ BÀI THƠ

  " ĐÂY LỜI GIÃ BIỆT "

 

" Thôi nhé vẫy tay chào các bạn

Bây giờ đây ...có kể như không "

Sân chơi vắng bạn nghe như thiếu

Bạn về sống cạnh bên dòng sông

Xướng - Họa Trịnh Cơ đà ở ẩn

Chập chờn kẻ sĩ vắng đò đông

Tiêu dao ngày tháng nguồn vui mới

Tiếng nhạc âm thanh bạn thỏa lòng ...

 

Ta là kẻ mới tân tòng

Qua sông một chuyến đò đông

Thấy bạn mi thanh mục tú

Thơ mới làm quen vài dòng

 

Duyên thơ chẳng được như nguyện

Chúc bạn lên đường thành công

Biết đâu trên làn sóng điện

Được nghe bạn hát bên sông

 

" Sông Tương nước chảy lờ đờ

Thì ta lội xuống để mà rửa chân

Sông Tương nước chảy trong veo

Thì ta lội xuống giặt lèo mũ ta ...."

 

Nhìn trời cười lớn ...ha...ha ...!

Chung Văn

 

THỜI GIAN QUA

 

Nghe người tuyên bố chẳng làm thơ

Quá đỗi ngạc nhiên suốt nửa giờ

Có lẽ ai đùa nên giả bộ

Hay là bạn dỗi mới làm ngơ

Ngũ ngôn hoà ý xinh màu mực

Tứ tuyệt gieo vần mượt mối tơ

Con chữ loanh quanh đòi món nợ

Bao giờ quay gót hỡi chàng Cơ?

 

Thấu hiểu tâm tình chuyện kể xong

Hân hoan từ biệt khắp thư phòng

Rửa tay đặt bút vào ngăn tủ

Gác kiếm neo thuyền nghỉ mé sông

Lắm bữa ôm đàn nghe mát ruột

Nhiều đêm dỗ giấc lại vui lòng

Bồi hồi mơ tưởng thời gian ấy

Dõi mắt quanh mình khoảng trống không!

 Như Thu

04/07/2021

 

THI HỮU QUAY VỀ CÓ ĐƯỢC KHÔNG?

 

Hải Ưng mỏi cánh chán làm thơ,

Xướng họa đang vui trước tới giờ.

Bạn hữu kính yêu luôn quấn quýt,

Tao nhân hiếu khách chẳng làm ngơ.

Túi thi, lá rụng, vầng trăng tỏ

Bầu rượu, hoa tàn, sợi nắng tơ.

Văn phú lừng danh vang dội khắp,

Bỗng người bỏ hết mọi duyên cơ.

 

Bỏ hết duyên tình thế cũng xong

Người đi ở ẩn, khép u phòng,

Ngày đêm thanh thản cùng trăng nước,

Năm tháng vui buồn với suối sông.

Nhạc có chim rừng vui vẻ dạ,

Thơ trong hoa núi thỏa thuê lòng.

Tao đàn thiếu một buồn nguyên mhóm,

Thi hữu quay về có được không?

Mỹ Ngọc.

Apr.7/2021.

 

CỚ CHI GIÃ BIỆT

 

Cớ chi giã biệt chán mần thơ ?

Xướng họa cùng vui trước tới giờ.

Thi hữu xôn xao còn muốn tiếp,

Thi đàn rộn rã  lại làm ngơ !

Còn bay ong bướm luôn ươm mật,

Đến thác con tằm vẫn vướng tơ.

Sông cạn đá mòn hoài khắng khít,

Cớ gì buông bỏ hả  ngài CƠ ?!

 

Bộ tưởng bỏ ngang thế đã xong,

Có vui chăng khi chốn cô phòng ?

Yên thân sao nở lìa thi tứ,

Nặng nợ đành quên hết núi sông ?

Trong nhạc có thơ hòa vạn ý,

Trong thơ có nhạc thỏa muôn lòng.

Dỗi hờn chi nữa ... Ngài CƠ hỡi !...

"SẮC" đã có rồi , sao lại "KHÔNG" ?!!!

Đỗ Chiêu Đức

 04-07-2021

 

XƯỚNG HOẠ MÀ CHƠI

 

Bác ơi sao lại chán mầu thơ ?

Hồn bút còn reo mãi đến giờ.

Chữ nghĩa là duyên nên đượm thắm,

Văn chương còn nợ dễ làm ngơ ?!

Tao nhân mặc khách rành thân liễu,

Trí thức anh hoa rõ mối tơ.

Nào có xá chi phường hoãng loạn…

Và người xảo trá đợi thời cơ !

 

Nghỉ việc mà chi, thế chẳng xong,

Cô đơn buồn chán giữa thư phòng !

Tuổi già thi phú vui tâm trí,

Chén rượu văn chương ấm cõi lòng.

Danh lợi tựa bóng mây lướt gió,

Vàng son như bọt nước trôi sông !

Bút thơ ngẫu hứng xin mời bạn…

Xướng hoạ mà chơi có được không ?

Liêu Xuyên

 (Georgia)

 

XIN ĐỪNG GIÃ BIỆT

 

Vì vui tình bạn cũng vì thơ

Nhập chốn văn chương đến tận giờ

Hội hữu bốn phương không xét nét

Hòa đồng đôi lúc luống ngẩn ngơ

Khuất nguyên thái độ nên chăng tá

Văn tập Li Tao (*) gỡ mối tơ :

Nước đục rửa chân thôi cũng được,

Nước trong giải mũ giặt thời cơ.

 

Hồ thỉ tang bồng kể đã xong

Một mình đối bóng giữa cô phòng

Mặc cho thế sự vần xoay chuyển

Thây kệ tuồng đời xoáy vẩn sông

Bè bạn cảm thông  khuây phận hạc

Tấm tình tri kỷ thắm đôi lòng.

Còn thơ với rượu say lòng bậu

Xin nhắc nhở nhau chớ để không !

 07 April. 2021

UYÊN QUANG

(*)_Ly tao là tác phẩm của Khuất Nguyên,là bài thơ lãng mạn-trữ tình-tự thuật đầu tiên và lớn nhất trong lịch sử văn học Trung Quốc.

 

BUỒN NHƯ MÂY KHÓI

 

Còn lắm khách chờ mến điệu thơ

Hồn mơ vẫn thấm đến bây giờ.

Thi nhân luôn giữ tình không nhạt

Bằng trắc vẫn bền nghĩa chẳng ngơ.

Chi cớ mây trôi, lìa quãng nguyệt

Sao đành gió thoảng, lỏng đường tơ.

Từ lâu thân thiết người trong hội

Giờ nghĩ xa lìa, gác bút cơ.

 

Tâm tưởng văn đàn thế chẳng xong?!

Cứ hoài chữ vẽ giữa riêng phòng...

Bao nhiêu nuối tiếc người thi phú

Đã lắm tầm mơ tiếng nhạc lòng.

Đất nước tỏ bày chung vạn ý

Trang thơ xướng hoạ khắp non sông.

Buồn chi buông bỏ trời thanh thản

Trí có muôn lời, bỏ uổng không.!!

Đặng Xuân Linh

    08-04-2021


ĐÂU CÓ BUỒN NÀO

 

Đâu có buồn nào, để chán thơ

Sự đời phiền muộn từ bao giờ

Hơi đâu mà giận, tâm không ổn

Nghĩ thấm đâu bằng tháng ấy..ngơ !

Leo núi, băn sông còn chịu nổi

Sá gì chút xíu mối đường tơ

Xung quanh thơ - bạn, cùng bày tỏ

Chút mộng hải hồ, gắng bạn..Cơ !!...

 

Thế sự cõi đời muốn chẳng xong

Vươn lên tranh đấu biết đề phòng

Mạc vận anh hùng nên ra mặt

Chặn đám gian tà phá núi sông

Nối tiếp cháu con đang nợ nước

Vững tâm bền chí chớ sẽ lòng

Bạn hiền thơ họa, chưa quen biết

Hy vọng nước nhà, có phải không ?...

Yên Hà

    Atlanta, 8/4/2021

 

SAO LẠI BỎ THI ĐÀN?

 

Buồn chi đến nỗi chán văn thơ?

Thơ đã bén duyên thuở bấy giờ,

Bấy giờ múa bút từng tha thiết

Bây giờ xướng họa lại làm ngơ?

Xướng họa thi ca thêm bạn hữu,

Trao đổi tâm tình gỡ mối tơ.

Trinh Cơ anh bảo anh buồn quá,

Chắc chắn buồn không phải động cơ!

 

Nghỉ việc, này anh, chẳng phải xong!

Tuổi già lú lẫn phải đề phòng.

Dao năng liếc ắt dao năng sắc,

Trí nghỉ ngơi như cạn đáy sông.

Bệnh tật vào thăm mình lại khổ,

Vợ con thấy vậy cũng đau lòng.

Thi đàn vắng tiếng chim oanh hót,

Anh Trịnh ơi! Anh có biết không?

Đỗ Quang Vinh

 

ĐÂY LỜI GIÃ BIỆT

Đừng Mong Tránh Khỏi Thơ

 

Bao lần em cũng muốn thôi thơ

Quá tốn thời gian lãng phí giờ

Lắm lúc vô tình không hữu ý

Nhiều khi vui ghẹo chỉ vu vơ

Người thương hỉ xả cùng thi họa

Khách giận đôi co nát mối tơ

Giữa chốn chợ đời ai tránh khỏi

Thì thôi gồng gánh có sao cơ

 

 

Chín bỏ lành mười vạn sự xong

Còn hơn hờn giận giam trong phòng

Sầu riêng mình bán đem ra chợ

Khổ quả ai mua đổ xuống sông?

Âm nhạc đã yêu đừng trái ý

Thi ca khó chạy dối chi lòng

Nghỉ chơi vài bữa rồi quay lại

Thi phú cùng vui có sướng không?

Chu Hà

 

SAO VẬY ĐẠI HUYNH?

 

Tiếc quá đại huynh giã biệt thơ

Lòng buồn đệ biết tính sao giờ

Anh em tình nghĩa lòng thờ thẩn

Bằng hữu tâm giao dạ ngác ngơ

Nghiệp dĩ văn chương nào thõa chí

Nợ duyên tằm gửi phải vương tơ

Tao Đàn nay mất thêm người nữa

Nghĩ lại mà buồn thương lắm cơ!

 

Cái nợ văn chương khó trả xong

Quạnh hiu trống vắng dậy thư phòng

Tiêu dao một thuở bên bờ trúc

Thanh thản bao thời cạnh nhánh sông

Say ngắm mây trời trôi lãng đãng

Thoáng nhìn hoa nở dậy hương lòng

Ô nầy! Huynh Trịnh xin xem lại

Từ giã bạn bè có nhớ không?

Toronto 8/4/2021

   Nguyên Trần


BUỒN VUI TUỔI GIÀ

 

Xướng họa đông đầy, vội chán thơ ?

Nửa chừng bỏ cuộc mới bây giờ !

Đàn anh trọng tuổi mà vui vẻ

Lớp trẻ chung tình cũng ngác ngơ

Nghiệp dĩ thi đàn đây lưu bút

Duyên may hình ảnh đó vương tơ

Nghỉ hưu thong thả vườn thơ thẩn

Sức khỏe nguyên nhân đó động cơ...?

 

Gác bút nghiên mà nghỉ chẳng xong

Cao niên đức trọng đóng thư phòng

Gừng cay nguồn gốc cây già cỗi

Người giỏi nguyên nhân lý luận thông

Xướng họa anh em chưa hội ngộ

Tình thơ tỷ muội vẫn chờ mong

Giải khuây trở lại thi đàn nhé...!

Từ giã tao nhân có nhớ không...?

Mai Xuân Thanh

 April 08, 2021

 

HÃY XÓA BUỒN PHIỀN

 

Buồn buồn thân hữu chuyển trao thơ,

Xướng họa vui nhau trước đến giờ.

Bằng trắc đôi khi sai ..xóa sửa,

Đối câu lắm lúc lệch..làm ngơ.

Thi âm vốn dĩ do tâm nối,

Văn tứ nguyên từ bởi kết tơ.

Thắm thía ẩn sầu thương thoáng hiện,

Cảm thông tình nghĩa với Huynh Cơ.

 

Đời vốn ưu phiền khó phủi xong,

Luôn vây ẩn hiện khắp quanh phòng.

Khối buồn lắm lúc hờn cây cối,

Nỗi khổ đôi khi trách núi sông.

Bận rộn thói tình nghe xót dạ,

Lu bu nhân thế nhói đau lòng.

Thôi thôi hãy bỏ qua phiền muộn,

Cứ sống an nhàn … tất cả KHÔNG!

HỒ NGUYỄN

  (08-4-2021)


ĐỐT LỬA YÊU THUƠNG

 

ĐỐT lửa yêu thuơng với ý thơ

ĐỐT mau kẻo muộn chẳng còn giờ

ĐỐT đời đạp sóng lòng thanh thản

ĐỐT kiếp lênh đênh dạ ngẩn ngơ

ĐỐT chuyện tình đi vào ngã rẽ

ĐỐT người ấy nỡ dứt đường tơ

ĐỐT xong nhìn lại cười nhân thế

ĐỐT cháy đời nhau khoái thế cơ

 

GÁC mấy năm trường mãi chửa xong

GÁC rồi viết lại để trong phòng

GÁC cho thật kỹ trên cành trúc

GÁC dấu qua loa dưới cội thông

GÁC mối tình xưa còn ngóng đợi

GÁC duyên nợ cũ vẫn chờ mong

GÁC tay lên trán nằm suy nghĩ*

GÁC hết vần thơ có dễ không

Nông gia hai lúa

   New Jersey

* Trích ý từ câu nói của Charles Descartes:"Je pense, donc je suis". Người Mỹ dịch là:" I think, therefore I am". Còn hai lúa diễn Nôm sang tiếng Ta là:" Tui còn suy nghĩ nên tui vưỡn còn sống ( để mần thơ chế giễu cuộc đời cho dzui) 


VUI VỚI VẦN THƠ

1.

Sao đành sớm vội nản vần thơ

Viễn ảnh cùng tham dự đến giờ

Lúc cảm thần suy rồi sẽ loại

Khi bàn thế lạc thảy đều ngơ

Không hờn bọn bướm sai vườn cũ

Chẳng trách loài ong diễu cuộc hờ

Hạc cưỡi đâu bằng phương xử lý

Tâm bền bỉ chọn khéo thời cơ

2.

Cơ dàn cuộc sống chả là xong

Thủ kỹ cùng phương thế dự phòng

Bão chướng tranh hùng đâu tại hổ

Sông hiền phán lệnh chẳng từ long

Hòa giao chính trực vun bồi não 

Xướng họa đồng vui thỏa mãn lòng

Ngợ giữ thư nhàn nơi khoảng vắng

E đành lạc ngưỡng khó chờ mong.

Mai Thắng

  210410

 

HÃY SUY NGHĨ KỸ

 

Lòng buồn nên bạn nghỉ mần thơ,

Xướng họa từ lâu đến tận giờ.

Tứ tuyệt, ngũ ngôn đành gạt bỏ,

Thất ngôn, lục bát cũng làm ngơ.

An nhiên, tự tại không tìm chữ,

Nhẹ nhỏm, thảnh thơi khỏi vướng tơ.

Cái nghiệp thi văn đâu dễ dứt,

Hãy suy nghĩ kỹ, hỡi anh Cơ!!!

 

Nghỉ việc mần thơ, có thật xong?

Ngày đêm đơn độc giữa tư phòng.

Quê Cha nghèo khổ còn rầu dạ,

Đất Mẹ đau thương vẫn xót lòng.

Thi hữu chân thành đang đợi bạn,

Giao tình tốt đẹp bỗng trôi sông.

Vì phường giảo hoạt đành từ giã,

Có đáng cho ta phải bỏ không???

Minh Nguyên

April 10, 2021


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!