Thứ Năm, 17 tháng 12, 2020

VĨNH BIỆT NHÀ THƠ LINH ĐÀN

Thơ Ngô Văn Giai và Phùng Trần-Trần Quế Sơn


VĨNH BIỆT NHÀ THƠ LINH ĐÀN


(Kính viếng Hương Linh Cụ Ông: Nguyễn Hữu Kiểm. Bút hiệu Linh Đàn.Sinh năm 1939. Nguyên quán Quảng Trị. Đã từ trần lúc 13 giờ 05 ngày 13/12/2020. Nhằm ngày 29 tháng 10 năm Canh Tý. Tại Việt Nam. Hường thọ: 82 tuổi.)

 

Vô cùng thương tiếc Cụ Linh Đàn,

Thi sĩ lão thành đã mãn phần.

Quyến thuộc thân bằng rơi giọt lệ,

Trời quê Quảng Trị phủ màu tang.

Tăng Ni tụng niệm cầu Tam Bảo,

Phật Pháp hộ trì đến Niết Bàn.

Đốt nén tâm hương chào tiễn biệt,

Huynh về tịnh độ cõi an nhàn.

     Virginia, Dec 15/2020

Ngô Văn Giai

  Kính Bái

 *****

TIỄN BIỆT NHÀ THƠ LINH ĐÀN

 

Nhận tin thi lão hiệu Linh Đàn

Giũ sạch phong trần biệt thế gian

Tìm cõi Tây Phương nương cửa Phật

Chọn miền Tịnh độ cưỡi mây ngàn

Gia đình thân hữu buồn thương nhớ

Mặc khách tao nhân tiếc mến than!

Thắp nén hương lòng xin khấn nguyện

Cụ mau về cảnh giới thanh nhàn.

Phùng Trần - Trần Quế Sơn

 *****

Kính mời quý Anh Chị xem thêm:

(Bài sưu tầm từ trang Văn Nghệ Quảng Trị)

Tưởng nhớ nhà thơ - nhà Hán học Linh Đàn Nguyễn Hữu Kiểm vừa qua đời trưa qua, 13.12.2020:

NHỮNG BÀI THƠ SỚM NHẤT VỀ SỰ KIỆN TRUNG QUỐC ĐÁNH CƯỚP HOÀNG SA (19.01.1974) CỦA LINH ĐÀN NGUYỄN HỮU KIỂM

Những ngày giáp tết Năm Giáp Dần 1974, trên chuyến xe đò từ Đalat đi Saigon, những người ngồi trên xe chuyền tay nhau tờ báo đăng về sự kiện mất Hoàng Sa, ai nấy đều rơm rớm nước mắt, mới biết lòng người Việt mình yêu nước như thế nào, mà hồi ấy chiến tranh ác liệt lắm, hơn 3/4 đất đai Miền Nam thuộc về quân Giải Phóng chiếm đóng thì không ai tỏ vẻ điều gì oán trách mà còn thán phục nữa là đằng khác,nhưng khi Hoàng Sa bị mất vào tay Trung Cộng thì lòng người rớm máu

Cùng một tâm trạng nên tôi sáng tác ngay trên xe một bài thơ:

NIỀM ĐAU HOÀNG SA

Từ thuở khai nguyên mãi tới giờ

Dấu chân phá thạch chẳng phai mờ

Biết bao thế hệ vì sông núi

Đổi mấy máu xương giữ cõi bờ

Hồn nước thấm sâu vào huyết quản

Lòng dân mang nặng cả tâm tư

Hoàng Sa nỡ để cho thay chủ

Nỗi nhục niềm đau kể mấy vừa

Linh Đàn

(Trên chuyến xe đò ĐaLat - Saigon gần tết Giáp Dần 1974)

 

Cùng nói lên tấm lòng thương tiếc và oán trách không giữ nổi Hoàng Sa.Về Bình Tuy ăn tết xong là về Huế, ghé lại Đà Nẵng ngồi ở bãi Tiên Sa thấy biển trời mà thương tiếc Hoàng Sa nên tôi cảm tác mấy câu thơ:

PHÚT SUY TƯ

Về Đà Nẵng với biển trời vô tận

Ngọn sóng nào là ngọn sóng của Hoàng Sa

Về Đà Nẵng với cảnh tình vô tận

Ngọn gió nào là ngọn gió của Hoàng Sa

Cho tôi phút suy tư tưởng tiếc

Một niềm đau vô tận của Sơn Hà

Linh Đàn

(Đà Nẵng, xuân 1974)

 

Sau 1975 thì theo ruộng đồng, nên cũng chẳng làm thơ, đến năm 1990, thấy trong sách học sinh có bản đồ VN đất liền và hải đảo, Hoàng Sa với cái tên rất dễ thương như một người con gái thân yêu, lâu về cùng Tổ Quốc, nên tôi có cảm tác bài thơ:

NỖI LÒNG HẢI ĐẢO

Hoàng Sa vời vợi ngóng trông về

Mười sáu năm dài ruột tái tê

Nhớ Mẹ chay vay sầu kể lể

Tiếc Con lưu lạc kéo lê thê

Bao tàu khách đến bao nong nỗi

Bấy lượn sóng xao bấy não nề

Ai có nghe chăng lời Đảo gọi

Nhắn về Đất Tổ - cả tình quê

Linh Đàn

(Bà Rịa, Canh Ngọ 1990)

 

45 năm sau lặng lẽ trôi trong não lòng thương nhớ :

"Ai có nghe chăng lời Đảo gọi"

Hoàng sa ơi sao lâu về cùng TỔ QUỐC VIỆT NAM

LINH ĐÀN

 

ẢNH: Chân dung tự họa của Linh Đàn.

Nguồn: vannghequangtri


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!