Thứ Sáu, 11 tháng 12, 2020

MỘT CHÚT BUỒN TÊNH….-Thơ Trịnh Cơ và Thơ Họa


MỘT CHÚT  BUỒN TÊNH….

 

Trên quãng đường đời tôi rớt sau

Tự dưng lạc lõng ngẩn ngơ  sầu

Không theo kịp nữa, nên dừng bước

Hụt hẫng bơ phờ chịu cảnh đau

 

Đứng lặng nhìn  người thoáng vội mau

Chiều Đông mưa nhẹ cảnh phai mầu

Đường xưa chung ngõ quên bờ mắt

Như thế từ nay hết dãi dầu

 

Đêm trường thao thức trọn canh thâu

Nhớ cuộc tình xưa dưới góc cầu

Hình ảnh thân yêu người huyễn mộng

Bây giờ  khuất bóng …chắc dài lâu !

 

Thôi thì đã chọn cứ riêng đi

Tôi vẫn im rơ, biết nói gì

Thơ thẩn vài câu, lời giã biệt.

Ta buồn ở lại...khúc chia ly.

 

    Paris  8 - 12 – 2020

TRỊNH CƠ

 

Thơ Họa:

 

THOÁNG BUỒN BẾN ĐỢI

 

Tưởng rằng đi trước hoá rời sau

Đâu biết người mang ẩn ức sầu

Nửa mảnh trăng thề đành cất giữ

Bỏ vô hành lý trọn niềm đau

 

Chia tay vừa đó đã qua mau

Đông trắng hoàng hôn, khói bạc mầu

Kỷ niệm chứa đầy đôi mắt lệ

Từ đây nắng lửa với mưa dầu

 

Ngày dài thương nhớ đến đêm thâu

Chuỗi hạt tương tư đếm nguyện cầu

Người gọi trùng dương về thủ thỉ

Hỏi thầm tái ngộ đợi bao lâu

 

Bờ xưa bến cũ buổi người đi

Chưa một lần thay đổi nỗi gì

Sắc áo sông mưa phai ước hẹn

Còi tàu chợt nhắc phút từ ly...

 

     Hawthorne  8 - 12 – 2020

CAO MỴ NHÂN

 

HÃY LẠC QUAN

 

Tiếp tục trao vần chớ trước sau

Đời không thơ sẽ phải vương sầu

Xướng hoà tâm sự thôi buồn khổ

Thi phú trải lòng hết đớn đau

 

Thế sự thăng trầm vốn rất mau

Vàng thu chưa ngắm đã thay mầu

Mong cầm vạt nắng dường không tưởng

Muốn níu thời gian chẳng dễ dầu

 

Ơi người, thức trắng cả đêm thâu

Nguyệt cũng buồn theo tắm bóng cầu

Chữ trải tâm tình, tình sẽ đọng

Thơ tràn nhung nhớ, nhớ bền lâu

 

Giờ còn hơi ấm ủ thơ đi

Bộc lộ tâm tư thảy những gì

Dầu chỉ vài dòng ru luyến nhớ

Hay là dăm khúc nhạc từ ly

 

 Phương Hoa

DEC 10th 2020

 

SẦU ĐÔNG

 

Nhặt bóng âm thầm ngó trước sau

Đầu xanh mấy chốc trở âu sầu

Màu sương điểm bạc đành xin khép

Tứ khổ bên lòng gánh nỗi đau

 

Lặng lẽ nhìn đời vụt thoáng mau

Làn mưa trắng xoá phủ hoa mầu

Lang tháng ký ức say hoài niệm

Mắt vẩn vơ trao cảnh héo rầu

 

Đồng hồ tí tách gỏ đêm thâu

Tưởng nhớ người xưa gặp cuối cầu

Áo lụa bay mềm chiều lộng gió

Lời thề ấp ủ sống bền lâu

 

Tình duyên hết nợ rẽ đường đi

Số phận đôi ta nghĩa lý gì

Thế vẫn u hoài đeo đẳng mãi

Đông về lại hát khúc phân ly

 

     Minh Thuý Thành Nội

Tháng 12/10/ 2020

 

KHÚC BIỆT LY

 

Sâu lòng trót hẹn với ngày sau

Mãi khói sương giăng trắng nẻo sầu

Tứ cố vô thân mòn mỏi bước

Lối về xa ngái…lặng thầm đau

 

Vô thường ngọn gió thoáng qua mau

Ngoảnh lại xuân huy bạc phếch mầu

Ngó những tàn phai về ngợp mắt

Đèn khuya bấc lụn đợi khô dầu

 

Chốn cũ trông vời bóng nguyệt thâu

Dòng suông mải miết nước trôi cầu

Quê hương rất thực,mà như mộng

Ước hẹn trùng phùng khắc khoải lâu

 

Nếu mãi quê người lạc lõng đi

An bài định mệnh,chẳng mong gì

Trời ơi,một cõi sầu vô tận

Điệp tấu riêng lòng khúc biệt ly !

 

Lý Đức Quỳnh

  11/12/2020


KHÔNG HẸN

 

Sao khéo rủ nhau trước với sau

Vườn thơ trang điểm một chữ sầu

Không theo không hẳn là không kịp

Mà vì không muốn chuyện khổ đau

 

Đường đời vùn vụt cứ qua mau

Xuân thu bay biến Đông trắng màu

Ngõ xưa vườn hạnh người năm cũ

Liệu có vuông tròn cảnh biển dâu

 

Biết mấy canh trường những đêm thâu

Bên sông nước chảy tâm vẫn cầu

Cánh chim phiêu bạt chân trời lạ

Ngày trở về xin đừng quá lâu

 

Đã chẳng hẹn nhau chung đường đi

Tự biết mình ta cuối xuân thì

Gót chân đã mỏi đời phai sắc

Không muốn cũng đành cảnh biệt ly

 

Chung Văn

 

ĐƯỜNG ĐỜI

 

Đường đời khúc khuỷu phải theo sau

Thiên hạ tranh giành nỗi thảm sầu

Nếu lỡ sai lầm nên hối hận

Mà sao tội lỗi mới buồn đau

 

Nhìn ai chỉ một thoáng qua mau

Mái tóc hoa râm sớm bạc màu

Đôi bạn ngày xưa chung một lối

Cố nhân nay nắng dãi mưa dầu !

 

Năm canh thao thức trắng đêm thâu

Tình bạn còn đây mấy nhịp cầu...

Sánh bước bên nhau lo cách trở

Kề vai khắn khít nhớ bền lâu...

 

Tâm tư gởi lại lặng thầm đi

Giấu kín riêng mình " họ "  biết gì

Khắc khoải đa đoan tình thắm thiết

Chạnh lòng tư lự khúc từ ly...!

 

Mai Xuân Thanh

Ngày 10/12/2020


LẠC HỶ CƯỜI ĐI…

 

Đọc Xuôi :

Đời duyên trước tới hoặc về sau,

Khổ luỵ nào ai được tránh sầu !

Tơi tả sinh nhân thuyền dập sóng,

Võ vàng sinh tử cảnh buồn đau !

 

Nương dâu bãi biển gió đưa mau,

Thế sự trần duyên loạn sắc mầu.

Sương khói lạnh cay tê rát mặt,

Nhục vinh buồn nắng dãi mưa dầu !

 

Canh dài mộng nguyệt hỏi đêm thâu ?

Nhớ luyến gì trăng mọc dưới cầu.

Danh vị hỡi kìa xem ảo ảnh,

Tuổi đời đâu biết có bao lâu ?

 

Duyên trần cuộc sống cứ mà đi,

Tịnh trí an nhiên chẳng ngại gì !

Phiền luỵ quẳng đi cười hỷ lạc…

Số phần đâu tránh chẳng phân ly ! 

 

Đọc Ngược :

Ly phân chẳng tránh đâu phần số,

Lạc hỷ cười đi quẳng luỵ phiền.

Gì ngại… chẳng nhiên an tịnh trí ?

Đi mà cứ sống cuộc trần duyên.

 

Lâu bao… có biết đâu đời tuổi,

Ảnh ảo xem kìa hỡi vị danh !

Cầu dưới mọc trăng gì luyến nhớ ?

Thâu đêm hỏi nguyệt mộng dài canh.

 

Dầu mưa dãi nắng buồn vinh nhục,

Mặt rát tê cay lạnh khói sương !

Mầu sắc loạn duyên trần sự thế,

Mau đưa gió biển bãi dâu nương.

 

Đau buồn cảnh tử sinh vàng võ,

Sóng dập thuyền nhân sinh tả tơi.

Sầu tránh được ai nào luỵ khổ…

Sau về hoặc tới trước duyên đời !

 

Liêu Xuyên


NIỀM RIÊNG

 

Đò đời lỡ chuyến đã về sau

Thơ thẩn chiều đông một thoáng sầu

Chân bước ngập ngừng bao nỗi xót

Còn gì chăng nữa? một niềm đau

 

Thời gian thắm thoát đã qua mau

Vẫn mãi trong tôi đậm sắc mầu

Nhớ lối quê hương ngày khốn khổ

Và cơn nắng dãi với mưa dầu

 

Từng đêm thức trắng với canh thâu

Đối bóng đèn khuya khấn nguyện cầu

Mong đợi ngày mai về chốn cũ

Núi sông ngăn cách đã từ lâu

 

Thôi đành cuối mặt bước chân đi

Lệ mặn bờ môi biết nói gì

Biết có còn không ngày trở lại

Ngậm ngùi nuối tiếc cuộc từ ly...!

 

  Bạc Liêu/12/12/2020

Hồng Vân

 

NỖI LÒNG XA XỨ

 

Cuộc đời khiêm tốn mãi về sau

Lửng thửng mây trôi đến dặm sầu.

Sớm thức chiều mơ trong giấc mộng

Thái dương trong sáng thả buồn đau.

 

Khách vội lạnh lùng cứ bước mau

Cây đông  giá lạnh chẳng còn màu

Rồi suy xóm cũ ai còn mất!

Quên dáng thời gian lắm dãi dầu.

 

Thong thả tranh đời ngắm thuận thâu

Lời thơ ghi chép nửa vòng cầu

Thương về dĩ vãng đầy yêu mến

Thầm nhủ ngày về đã vắng lâu....

 

Duyên nợ ân tình đã bước đi...

Anh mang gánh nhớ chẳng hơn gì!

Đem trời hy vọng tình sông núi

Nào ngỡ non chờ, vẫn biệt ly.

 

Đặng Xuân Linh

   12-12-2020


MUỘN MÀNG

 

Bởi biết rằng ta kẻ đến sau

Cho nên lòng dẫu nhuốm âu sầu

Cũng không dám trách ai hờ hững

Đành giữ riêng mình một nỗi đau

 

Tình cảm dễ nào chỉ thoáng mau

Trong tim, vết cắt khó phai màu

Xin đưa kỷ niệm vào câu hát

Mai mốt ru con điệu ví dầu...

 

Một lần, xin thức suốt đêm thâu

Mai sau nào dám lại van cầu

Nhìn nhau, hình bóng in trong mắt

Cất giữ theo mình mãi thật lâu

 

Đường đời một bóng bước chân đi

Cố giữ tâm an chẳng nghĩ gì

Số phận an bài người mỗi ngã

Song hành, đối diện, lại phân ly.

 

  Sông Thu

( 13/12/2020 )


4 nhận xét :

  1. Xướng họa hay quá!

    http://chuaadida.com/Images/News/chuaadida_full_gio-mua-ve.jpg

    Trả lờiXóa
  2. Thơ XH hay và buồn. Mùa đông là mùa gợi nhớ cũng là mong sum vầy. MN ghé thăm anh Quỳnh và chúc an mạnh đến anh cùng các anh chị thơ.

    Trả lờiXóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!