THƯƠNG NGƯỜI NHỚ NƯỚC
Đọc Xuôi :
Sa trường gục súng lạnh nhoà thơ,
Máu lệ đời vương gió mịt mờ.
Tha thiết nỗi buồn đau khổ mộng,
Đắng cay tình hận tủi sầu mơ !
Ca hờn nhạc ẩn hồn xao xuyến,
Nước nhớ người trông dạ ngẩn ngơ !
Hoa rụng héo lòng ôi luỵ cảm…
Ngà say trí rũ liễu rời tơ !
Đọc Ngược :
Tơ rời liễu rũ trí say ngà,
Cảm luỵ ôi lòng héo rụng hoa.
Ngơ ngẩn dạ trông người nhớ nước,
Xuyến xao hồn ẩn nhạc hờn ca.
Mơ sầu tủi hận tình cay đắng,
Mộng khổ đau buồn nỗi thiết tha.
Mờ mịt gió vương đời lệ máu,
Thơ nhoà lạnh súng gục trường sa !
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
Thơ Họa:
TIỄN KẺ SANG TẦN
Tráng sĩ ngợi khen ngón ngọc ngà
Giai nhân che nửa mặt hồn hoa
Kinh Kha một thuở sang sông Dịch
Thái Tử tiếc gì một kiếp ca
Hành thích không thành người bị giết
Bàn tay dâng tiễn xót thương sa
Trầm trầm tiếng địch bay trên sóng
Khóc bạn đầu rơi hận khó tha
Chung Văn
CÁI NGHIỆP ?!
Biển vắng buồn tênh ngộp ý thơ
Mây mù che Nguyệt phủ sương mờ
Cùng đường biệt xứ Sài Gòn mộng
Mạt lộ ly hương Phú Quốc mơ
Nhớ nước nhiều chiều đầu ngớ ngẩn
Thương nhà lắm tối óc .......... lơ ngơ
"Gót hồng sỏi đá" mình ên bước
Cái nghiệp con tằm phải nhả tơ ?!
Tím
Dec/09/2020
TRĂNG CHIẾN TRƯỜNG
Chiến trường bàng bạc ánh trăng thơ
Lấm tấm sương rơi phủ nhạt mờ
Đầu gối ba lô chìm ý mộng
Miệng thầm câu hát thả hôn mơ
Thương người vợ trẻ môi hờn dỗi
Nhớ lũ em nghèo mắt ngác ngơ
Biết đến bao giờ ngưng lửa đạn
Đường về quê cũ nguyệt buông tơ
Sông Thu
NỐI ĐƯỜNG TƠ
Chiến tranh chấm dứt, thả hồn thơ...
Súng gảy còn đâu, gió bụi mờ !
Tình cảm thương thầm bao tối mộng... !
Người yêu nhớ trộm mấy đêm mơ
Cố nhân kỷ niệm còn ngây ngất
Bạn gái ngày xưa bối rối ngơ
Đôi lứa tương phùng qui một mối
Say men gặp gỡ nối đường tơ...!
Mai Xuân Thanh
Ngày 08/12/2020
ĐƯỜNG VỀ.....
Gác bút biên thuỳ lạnh áng thơ
Đường về quê Mẹ tít xa mờ
Mong ngày sum hợp như cơn mộng
Ước buổi đoàn viên tựa giấc mơ
Cũng bởi lòng mềm nên lẩn thẩn
Vì chưng dạ rối mới ngu ngơ
Từ đây trên nẻo đường phiêu lãng
Vương vấn cùng ai chuyện tóc tơ
Songquang
THÔI ĐÀNH....
Chiến cuộc chưa tan đã thấy ngà...
Cậy nhờ men rượu để buông tha
Cuộc đời thất thế nhiều câu oán
Lẽ sống xu thời lắm tiếng ca
Câu mộng nghiêng mời khi gió thả
Giấc mơ ngã gọi lúc trăng sa
Thôi đành...lặng lẽ tìm quên lãng...
Yên nghỉ cho lòng được phủ hoa
Songquang
20201210
MƠ NGÀY VỀ
Ngọn bút rơi buồn những áng thơ
Quê hương vạn lý bóng xa mờ
Nhiều hôm khắc khoải vùi cơn mộng
Lắm buổi âm thầm ủ giấc mơ
Hụt hẫng non sông lòng héo muộn
Ưu phiền đất nước dạ sầu ngơ
Bao giờ trở lại thăm đồng cũ
Ruộng lúa phơi vàng chiếu nắng tơ
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 12/10/2020
MỘNG TỪ THỨC
Trời đông gác lạnh họa bài thơ
Cố quận mù xa vạn dặm mờ
Một giọt máu đào tình đỏ thắm
Nghìn ao nước lã nhạt nhoà mơ
Tha hương vẫn mộng làm Từ Thức
Đất nẹ tìm về biệt Giáng Thư (*)
Khắp nẻo còn đâu đường lối cũ
Thôi đành tự nhủ vuốt râu trừ.
Uyên Quang
Dec.10,2020
(*) Giáng Thư tức Giáng Hương.
ĐÀN RỐI ĐƯỜNG TƠ.
Một phần thương nhớ cũng thành thơ
Biển gọi sương bay lẫn khói mờ
Ướm hỏi thi nhân sầu đất mẹ
Hay buồn tráng sĩ lặng hồn mơ
Từ đi buổi ấy nhìn xa xót
Trở lại hôm nay ngó ngác ngơ
Vẫn một non sông mà cách biệt
Đàn lòng chùng lệ rối đường tơ...
Utah 11 - 12 – 2020
CAO MỴ NHÂN
VỌNG VỀ ÂM XƯA
Lâu rồi biếng nhác thả hồn thơ
Kỷ niệm xa xôi đã xóa mờ
Sức vóc tiêu hao vì ảo mộng
Tâm thần sa sút bởi huyền mơ
Đêm nghe tiếng nhạc lòng thơ thẩn
Ngày thấy tình người dạ ngất ngơ
Chiến trận ngày xưa vang vọng mãi
Cung trầm tấu khúc…dứt đường tơ !
Paris, 11/12/2020
TRỊNH CƠ
TÌNH NHÀ NỢ NƯỚC.
Áo trận lên đường quẩy túi thơ,
Sa trường khói súng tận xa mờ.
Làm trai nợ nước thời ly loạn,
Tạm gác tình nhà thủa mộng mơ.
Chiến địa hung tàn say chiến thắng,
Hậu cần thong thả lại ngu ngơ.
Thương về phụ mẫu bày thê tử,
Mái ấm lam chiều vạt khói tơ.
Mỹ Ngọc.
Dec. 11/2020.
XÓ ĐỜI
Xó đời lặng lẽ bạn cùng thơ
Vùi lấp yêu thương dưới bụi mờ
Mượn lý mà buông từng cổ mộng
Xua lòng thôi níu những hoài mơ
Bưng tai cố giữ niềm thanh thản
Bịt mắt mong rời nỗi ngác ngơ
Trở giấc chiêm bao sầu trỗi dậy
Khơi bùng ẩn ức rối tằm tơ…
Lý Đức Quỳnh
11/12/2020
HẬN CHIẾN TRANH
Lời than chinh phụ đã vào thơ
Chiến sĩ hành quân giữa bụi mờ
Nhớ lúc tay giương nòng súng lạnh
Là khi mắt thấy ánh trăng mơ
Kẻ vong người tật luôn đeo nặng
Nỗi nhớ niềm sầu chẳng thể ngơ
Cái bọn ngồi trên đều đáng chém
Xóm làng bao chốn nát duyên tơ.
Trần Như Tùng
TÂM TRẠNG LÍNH
Đêm nao lặng lẽ dưới trăng ngà
Lính tráng qua làng gặp ruộng hoa
Sắc thắm cho lòng bừng sực tỉnh
Hương nồng khiến dạ cứ thầm ca
Gắng nâng cao gót đời gian khổ
Chợt nhớ về nàng dáng thướt tha
Một đám mây đen che mặt Nguyệt
Đông hàn lạnh lẽo đẫm sương sa.
Trần Như Tùng
VỌNG QUÊ HƯƠNG
Bờ biển buồn pha cát độn thơ.
Mây che mặt nguyệt chiếu lờ mờ.
Đoạn đời ly xứ trang thay đổi
Lối mộng xa tình nước lạ mơ.
Hoài Quốc tâm tư giăng chất ngất
Thương quê dạ huống khó làm ngơ
Tha hương muôn dặm không thân quyến.
Tằm nhả chỉ mành khéo cuộn tơ
Đặng Xuân Linh
12-12-2020
THƯƠNG NGƯỜI NHỚ NƯỚC
Sức yếu, tuổi già cạn ý thơ,
Quê hương năm tháng đã xa mờ.
Thương người xót dạ trong cơn mộng,
Nhớ nước đau lòng giữa giấc mơ.
Thuở truớc tai thông, tâm sáng suốt,
Bây giờ mắt kém, trí ngu ngơ.
Những ngày còn lại bên con cháu,
Chẳng muốn thân này vướng tóc tơ.
Minh Nguyên
14 /12/2020
VỌNG CỐ HƯƠNG
Phương Bắc đông về, đêm thẩn thơ
Núi sông ngăn cách, tuyết sương mờ
Đường xa cảnh nhớ, niềm hoài tưởng
Lối vắng ngày buồn nỗi vọng mơ
Thuyền đợi, biển trông, người nỡ vội
Bến chờ, bờ ngóng, kẻ đành ngơ
Thương hoài, dạ lắng sâu cung nhạc
Vương vấn, lòng chùn lạnh phiếm tơ...
(Đọc ngược)
Tơ phiếm lạnh chùn, lòng vấn vương
Nhạc cung sâu lắng dạ hoài thương
Ngơ đành, kẻ ngóng bờ, chờ bến
Vội nỡ, người trông biển, đợi thuyền
Mơ vọng, nỗi buồn, ngày vắng lối
Tưởng hoài, niềm nhớ, cảnh xa đường
Mờ sương tuyết... cách ngăn sông núi
Thơ thẩn...đêm về đông bắc phương...!
Bạc Liêu/16/12/2020
Hồng Vân
MT sang thăm anh .Đọc thơ xướng họa thật hay. Cuối tuần nhiều niềm vui , sk , bình an anh nhé
Trả lờiXóaRất vui có MT ghé thăm.
XóaChúc em cuối tuần sức khỏe,an lành hạnh phúc.