TRỒNG THƠ
Đêm qua lên núi trồng thơ
Hái cành lan trắng ngồi mơ trăng vàng
Môi hôn cứ ngỡ thiên đàng
Ngờ đâu em cũng bẽ bàng như ta
Gió đâu gió lộng chiều tà
Hoàng hôn khoác áo Cà Sa ngang trời
Liệu mai trong cõi ta ngồi
Sóng xô triều dạt có trôi hình hài ?
Tay ôm nắm cỏ sương hàn
Chút hương tình muộn cũng tàn hôm qua
Hạt dư âm nở xót xa
Khúc đêm nguyệt quế còn ta với mình.
Lắng hồn vào cõi vô biên
Màn khuya tĩnh mịch Đỗ Quyên gọi sầu
Sương đêm ướt ngọn cỏ khâu
Mây trôi nước chảy qua cầu gió bay !
Hảo Mặc Nhiên
Thơ Họa:
HẠT SẦU
Hạt sầu hồn ủ mầm thơ
Trên đồng cỏ úa ươm mơ hoa vàng
Bừng hương sực nức địa đàng
Không em,tiên cảnh cũng bàng hoàng ta
Sương chi sương đẫm tịch tà
Hay dòng dư lệ hằng sa lưng trời
Hoang vu ngợp bóng thinh ngồi
Trông vời sóng nước cuồng trôi dấu hài
Tuyết rơi trắng đỉnh đông hàn
Lạc nhau dưới lũng hạ tàn,thu qua
Góp nồng hương giữ xôi xa
Phai phôi tuế nguyệt đùa ta,trêu mình
Trời quan san gió ngoại biên
Bồi hồi trăng gọi sầu quyên giục sầu
Rách tình chân thật,vá khâu
Thầm mong được dối qua cầu áo bay…
Lý Đức Quỳnh
7/12/2020
BÊN CẦU ÁO BAY...!
Tạ Ơn, lên núi nhặt thơ
Nhớ ai áo trắng nằm mơ hoa vàng
Yêu em ước mộng địa đàng
Bên nhau khắn khít khăn quàng đôi ta
Gió vi vu thổi ác tà
Dà Lam phơi áo cà sa ngắm trời
Hẹn mai ta chọn chỗ ngồi
Đường chung lối mộng dạo chơi gót hài
Bạn ơi lạnh lẽo cơ hàn
Lỡ duyên tủi phận trăng tàn đêm qua
Đường đời thiên lý dặm xa
Cô đơn gảy súng xót ta một mình
Sống còn đành phải vượt biên
Băng rừng lội suối nghe quyên giọng sầu
Đường kim mũi chỉ vá khâu
Khăn rằn gió lạnh bên cầu áo bay...
Mai Xuân Thanh
Ngày 11/12/2020
GIEO THƠ
Ngồi bên bàn viết gieo thơ
Trồng theo ngay thẳng mà mơ nắng vàng
Vuốt ve uốn nắn hàng đàng
Hoa còn thăm thẳm chưa bàng bạc ta.
Nắng đâu nắng hỡi dương tà
Chiều buông ngà tựa màu sa lưng trời
Nghĩ hoài dưới mái ngơi ngồi
Nước triều có tới hồn trôi... lẫn hài?...
Sương đông bao phủ cảnh hàn
Ôm lòng hương cũ đã tàn thu qua.
Phóng tầm đồi núi xa xa
Hồn thơ lạc mất bỏ ta ngẩn mình...
Ngóng tìm theo bóng ngoài biên
Lòng dường tịch mịch triền miên nhịp sầu.
Nàng thơ lạc cách chỉnh khâu
Không trì sửa đổi lặng cầu vận bay.
Đặng Xuân Linh
13-12-2020
ƯƠM THƠ ...
Hôm qua sương phủ hồn thơ
Đất trời trãi mộng trăng mơ nhạt vàng
Màn đêm mắc võng địa đàng
Ầu ơ như có tiếng chàng gọi ta
Đêm Thu bóng ngã dương tà
Cỏ cây chết lặng mình ta giữa trời
Hồn thơ một góc chơi vơi
Bóng đêm phủ xuống buông rơi gót hài
Bỗng dưng lại nhớ sông Hàn
Những chiều tắt nắng thu tàn lướt qua
Sang sông đón chuyến phà xa
Hỡi người sao nỡ bỏ ta một mình ?!
Ầu ơ ... con nước tràn biên
Khuyên kêu Sáo gọi triền miên u sầu
Lỡ thương như chỉ kim khâu
Như cau bổ miếng với trầu hương bay !
Tuyết Phan
13-12-2020
GIEO THƠ…
Ta gieo nhụỵ thắm thành thơ,
Ngồi trông lá biếc mà mơ hoa vàng.
Vườn xưa từng chốn địa đàng,
Em vui tay hái lá bàng trêu ta.
Chiều thu gió mộng dương tà,
Áo em phơ phất mây sa lưng trời.
Ta bâng khuâng ngó em ngồi,
Bóng thu chừng cũng dần trôi gót hài.
Đêm về lạnh cỏ úa hàn,
Ta nghe thổn thức trăng tàn đêm qua.
Chừng em giọt lệ bay xa,
Ru hồn lảng đảng buồn ta một mình !
Hỡi ôi thiên biến vạn biên,
Con thuyền định mệnh thuyền quyên chuốc sầu,
Ta rách lòng chẳng muốn khâu…
Cho đời trôi giữa bóng cầu mây bay !
Liêu Xuyên
Cháu qua thưởng thơ và chúc chú cuối tuần an lành.
Trả lờiXóaCảm ơn meocon.
XóaChúc cháu luôn có nhiều niềm vui và công việc thuận lợi.
MN ghé thăm anh Quỳnh và cảm ơn bài họa tuyệt vời. MN sẽ lưu lại kỉ niệm, chúc anh luôn an yên.
Trả lờiXóaCùng với thơ để tìm niềm vui chung.
XóaChúc MN an lành.