Thứ Hai, 7 tháng 12, 2020

LẤY CHỒNG XA XỨ -Thơ Bích Trân và Thơ Họa


LẤY CHỒNG XA XỨ

 

Vĩnh biệt quê làng chốn rẫy bưng

Đường bay quốc tế khó mong dừng

Nhìn trời xứ lạ phi cơ lượn

Nhớ mái tranh nghèo nước mắt rưng

Thấp thoáng màu lam trùng điệp núi

Xa xa sắc biếc bạt ngàn rừng

Từ nay phụ mẫu ai chăm sóc

Chén thuốc chung trà vắng trẻ dưng

Bích Trân

 

Thơ Họa:

 

THOÁT NGHÈO

 

Tềnh toàng mái lá quạnh ngoài bưng

Nghèo khổ quanh năm muốn được dừng

Dẫu biết thân đời quê lạ tủi

Cũng đành dặm khách lệ sầu rưng

Ruộng đồng bỏ lại miền sông nước

Cây cỏ mang theo bóng núi rừng

Lạc lõng sang giàu nơi rộn phố

Cha già,mẹ yếu cậy người dưng

Lý Đức Quỳnh

  6/12/2020


THEO CHỒNG...

 

Theo chồng tạm biệt chốn nương bưng

Cất cánh đường mây chẳng nghỉ dừng

Xuất cảnh, phi cơ, tai vút vút

Rời quê ruộng rẫy mắt rưng rưng...!

Dòm qua cửa sổ trùng trùng núi

Ngó dưới từng mây lớp lớp rừng

Phụ mẫu giờ đây ai phụng dưỡng

Tách trà chén thuốc biết ai dưng...?

Mai Xuân Thanh

Ngày 06/12/2020

 

BÂNG KHUÂNG

 

Thương nhớ em mà giữ kín bưng

Vấn vương hình bóng mãi không dừng

Sợi mây nhẹ cuốn lan hương tỏa

Giọt nắng buồn vương rót lệ rưng

Bóng sắc trần gian mơ ánh nguyệt

Tinh hoa dương thế mộng hoa rừng

Cho dù chia cách đường đôi ngả

Lỡ gặp lại nhau chớ dửng dưng./.

       Toronto 6/12/2020

Nguyên Trần

 

LẤY CHỒNG XA

 

Rồi em từ giã chốn đồng bưng

Để đến phương xa...biệt núi rừng

Từ đấy theo chồng bên xứ lạ

Và đây lập nghiệp cạnh người dưng

Nhiều khi nhớ mẹ lòng chua xót

Lắm lúc thương cha lệ đẫm rưng

Chạnh nghĩ dòng đời do số phận

Chỉ là chỗ tạm một nơi dừng

Songquang

20201206

 

MƯỜI HAI BẾN NƯỚC

 

Em là con gái ruộng đồng bưng

Thời thế xem ra khó thể dừng

Tấc ruộng khôn nuôi toàn quyến thuộc

Gạo châu củi quế mắt buồn rưng

Đường xa xứ lạ thôi đành chịu

Cất bước ra đi biệt xóm rừng

Gạt lệ theo chồng về đất mới

Mẹ cha nhờ vả đám người dưng

Chung Văn


THEO CHỒNG

 

Giã biệt quê nhà với ruộng bưng

Ra đi bịn rịn muốn chân dừng

Nương dâu bỏ lại đau lòng thắt

Bãi mía buông rời buốt lệ rưng

Cửa sổ nhìn ngang mờ rặng núi

Phi cơ ngó xuống đậm cây rừng

Từ đây mẹ sống mình đơn độc

Xứ lạ theo chồng tủi bỗng dưng

    Minh Thuý Thành Nội

Tháng 12/6/2020

 

LẤY CHỒNG HÀN

 

Rời mảnh xui đời kín tựa bưng

Nhờ quê mở cửa khách du dừng

Nhiều lần gặp gỡ thưa trình mẹ

Một sớm liên hoan giã biệt rừng

Qua bến hàng không lòng chộn rộn

Về phòng định phận mắt rưng rưng

Giờ đây Hàn cõi nên nhà mới

Phụ mẫu cần gì dâu sẽ dưng.

Trần Như Tùng

 

CÓ CHỒNG XỨ LẠ

 

Quê hương em chốn rẩy đồng bưng,

Nay sống xa xôi mệt chẳng dừng.

Nhớ quá nhà xưa mi lệ đổ,

Thương hoài cha mẹ mắt rưng rưng.

Xóm giềng ngôn ngữ reo bờ suối,

Phu phụ lời trao thoảng gió rừng.

Đã trót lấy chồng qua xứ lạ,

Cam đành thân phận kẻ người dưng.

HỒ NGUYỄN

 (08-12-2020)


6 nhận xét :

  1. Cháu qua thăm, thưởng thơ và chúc chú thứ Hai an lành.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Meocon đã ghé thăm.
      Chúc cháu nhiều vui.

      Xóa
  2. Xướng họa hay, DVD thưởng thức!
    DVD chúc anh và gia quyến NOEL 2020 ấm áp!
    :)

    https://i.imgur.com/RdCpISd.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn DVD.
      Chúc bạn và gia đình đón Lễ Giáng Sinh an lành.

      Xóa
  3. MN ghé thăm anh đọc thơ XH hay,lúc này hơi bận nên MN ít vào blog. Chúc anh luôn an yên nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn MN.
      Chúc bạn an vui và công việc hanh thông.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!