Thứ Ba, 3 tháng 11, 2020

TRÁCH CHỊ HẰNG -Thơ Người Sông Cửu và Thơ Họa


TRÁCH CHỊ HẰNG

 

Bão lụt miền Trung chị Nguyệt ơi !

Mà trăng vẫn sáng đẹp trên trời

Vô tình,ghẹo kẻ nơi trần thế

Hữu ý,nhắc người chốn viễn khơi

Xót lắm nước tràn dâng chốn chốn

Thương nhiều đất sụp xuống nơi nơi

Hằng Nga có thấu hay chăng nhỉ ?

Lại vẫn ung dung mỉm miệng cười  !

Người Sông Cửu

   (Mùa bão lụt rằm tháng 9/al)

 

Thơ Họa:

 

HỎI CHỊ HẰNG

 

Trăng tròn sáng quá chị Hằng ơi !

Có thấu dân kêu tiếng dậy trời ?

Cửa đóng then cài vui nguyệt điện

Bão tràn lũ quét khổ trùng khơi

Sông dâng nước ngập trôi ngàn nẻo

Núi lở người vùi chết khắp nơi

Vũ trụ sinh ra từ hạt cát

Sống chung sao nỡ thỏa riêng cười ?!

Lý Đức Quỳnh

  3/11/2020


TRÁCH CHỊ HẰNG

 

Miền Trung tội lắm hỡi ai ơi !

Cửa nát nhà tan khổ thấu trời

Núi lở đè người sâu  xuống đất

Triều dâng cuốn xác tuốt ra khơi

Nàng Trăng cứ vẫn soi ngàn nội

Ả Nguyệt luôn còn chiếu mọi nơi

Bất kể vô tình hay hữu ý

Trong cơn bão lụt nỡ nào cười !

Thanh Song Kim Phú

  CA Nov/3rd/2020


XIN ĐỪNG VÔ CẢM

 

Lá lành đùm rách nhé ai ơi

Dân chúng miền Trung khổ quá trời !

Bão chất chồng tăng gây thảm cảnh

Nước mênh mông ngập tạo trùng khơi

Đất chuồi sụp lở vùi bao chỗ

Người đói rã rời gục khắp nơi

Kẻ chốn an vui nên cứu giúp

Đừng vô cảm ngó, mỉm môi cười !

  Sông Thu

( 03/11/2020 )

 

TRẬN MƯA CƯỜI .

 

Từ lâu Nguyệt Lão hát à ơi

Trên giải sông Trăng ở cuối trời

Thương cảm Cuội khờ ngồi lấp lửng

Hờn căm Hằng ngố ngó tràn khơi

Quảng Hàn, trần thế xa muôn nẻo

Bạch Thố, ông Tơ khuất một nơi

Đã khiến cô Nga rơi xuống nước

Làm tung dòng lũ , vỡ mưa cười ...

Utah  3 - 11 – 2020

CAO MỴ NHÂN

 

TỘI VỚI TRỜI

 

Miền Trung bão tố chị Hằng ơi !

Hà cớ vì sao lại vẫn cười

Sướng ích chi đâu tươi đầu núi

Vẽ vui gì chớ đẹp trùng khơi

Nước tràn ,đói khổ kêu bao chốn

Đất sụp,lầm than khóc mọi nơi

Nguyệt hãy thương đời đừng cợt nhả

Kẻo mang nặng tội với ông Trời

Songquang

 

HỎI CHỊ HẰNG

 

Đọc Xuôi :         

Trung miền lụt hỡi chị Hằng ơi !

Nước ngập nhà trôi khổ thấu trời !

Cùng khốn chúng dân sầu lớp lớp,

Tái tê đồng lúa chết khơi khơi !

Rung hờn gió buốt đầy muôn lối,

Chất ngất niềm đau khắp chốn nơi !

Cung Quảng hỏi Nga, nàng có biết…?

Chung lòng lệ khóc thảm môi cười !

 

Đọc Ngược :

Cười môi thảm… khóc lệ lòng chung,

Biết có nàng Nga, hỏi Quảng Cung.

Nơi chốn khắp đau niềm chất ngất,

Lối muôn đầy buốt gió hờn rung !

Khơi khơi chết lúa, đồng tê tái,

Lớp lớp sầu dân chúng khốn cùng !

Trời thấu khổ, trôi nhà ngập nước…

Ơi Hằng, chị hỡi lụt miền Trung !

Liêu Xuyên

 

TRĂNG SOI LŨ LỤT

 

Luông tuồng nước lũ chị Hằng ơi!

Vầng nguyệt lung linh vẫn sáng trời

Thảm cảnh thê lương tầy núi ngọn

Niềm đau thảm khốc vượt trùng khơi

Màn trời chiếu đất thôi đành thế,

Manh áo lon cơm thiếu lắm nơi!

Bầu bí chung giàn,bào dạ xót,

Tương thân,sao thể hé môi cười ?

Thanh Hoà.

 

DÁM NÀO CƯỜI

-/-

Thiên tai quá lắm, thế gian ơi

Ánh Nguyệt âm u khắp khoảng trời

Bão táp lũ về, tràn đất mẹ

Mưa sa gió giật, phủ trùng khơi

Lá lành lá rách, đùm chung lối

Bữa đói bữa no, đợ khắp nơi

Chị Nguyệt trăng rằm đâu sáng tỏ

Khuôn vàng quê nội dám nào cười…

Người Nay

 

MIỀN TRUNG ƠI !

 

Đêm thu buồn lắm kiếp đời ơi!

Mấy lá vàng rơi tưởng hướng trời.

Nhìn ảnh thương buồn trang thác lở

Ngắm trăng đau xót nhắc tâm khơi

Ngậm ngùi tan nát quê hương đó...

Lẳng lặng nghĩ về xứ bạn tôi

Chị Nguyệt vui, lo...ai có thấu?

Tư tâm khó tả, nói chi cười.

Đặng Xuân Linh

  04-11-2020


LIỆU ,

 

Khổ ải vô vàn cõi tạm ơi !

Con người khát vọng ,khấn cầu trời

Hòa bình ổn định lo đời sống

Sóng gió đảo chao dạt biển khơi

Bão tố vẫy vùng vùi đất Mẹ

Thiên tai tới tấp dập bao nơi

Đêm rằm chiếu sáng muôn hoa lá

Liệu ánh bình minh nở nụ cười !

PHƯỢNG HỒNG

 

THƯƠNG VỀ MIỀN TRUNG

 

Miền Trung bão lụt quá Hằng ơi !

Mà ánh trăng thanh vẫn đẹp trời !

Cố ý chọc người đau dưới thế ?

Vô tâm ghẹo kẻ khổ ngoài khơi !

Nhà hư cửa nát bay tung chốn

Của mất người trôi dạt khắp nơi !

Cung Quảng gương Nga soi có thấu ?

Hay nàng thơ thẩn hé môi cười

Mai Xuân Thanh

Ngày 04/11/2020

 

ĐAU XÓT MIỀN TRUNG

 

Miền trung nước Việt khổ người ơi!

Đau xót nhìn qua thảm thấu trời.

Chị Nguyệt nỡ nào ngơ ngẩn ngóng,

Hằng Nga sao lại thẩn thờ khơi.

Đất bùn sụp đổ vùi bao chốn,

Bão sóng cuồng xua hủy khắp nơi.

Cầu nguyện quê hương mau phục sức,

An vui mừng đón tiếng vui cười.

HỒ NGUYỄN

 (04-11-2020)

 

LỜI NÀNG NGUYỆT

 

Trăng thấy ồn ào những tiếng ơi

Bão dông tàn phá một phương trời

Con người bị nước vây vong lối

Của cải theo nhà gửi lộng khơi

Vất vả đói no đà lắm dấu

Chập chờn sinh tử hiện bao nơi

Nguyệt nghe u uất tâm can nguyệt

Mới đó thường vang rộn tiếng cười

Trần Như Tùng


3 nhận xét :

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!