SÂN CHÙA HOA NỞ
Một làn khói biếc bay qua
Sân chùa bỗng nở đoá hoa ưu đàm
Em về, áo bạc mầu lam
Sao anh ở lại mây vàng cõi thơ
Chúng mình vốn thích mộng mơ
Hỡi anh yêu dấu, hững hờ bóng hoang
Thiền hương toả lạc mênh mang
Còn trong tay chút lửa tàn dấu yêu
Tóc em đã trắng sương chiều
Anh đưa tay đỡ khăn điều phủ vai
Đâu còn thủa đẹp mắt nai
Mi rơi lệ ngọc tưởng sai sót tình
Vẫn hiu quạnh bọc chúng mình
Khói lam tuột khỏi sắc hình chân không
Sân chùa năm tháng mông lung
Thiên thu hoa nở tuyệt cùng vô ưu...
CAO MỴ NHÂN
Thơ Họa:
HỒN LẠC
Tiếng chuông khuya gió đùa qua
Sương mai lấp lánh cùng hoa mạn đàm
Bình minh hồng nhuộm sắc lam
Người đi đã khiến thu vàng nét thơ
Từ xa cách gặp trong mơ
Tình như sóng biếc ơ hờ hồn hoang
Hương bay hướng lạc mang mang
Nao nao giữ chút đóm tàn tình yêu
Mây vờn trắng vạc nắng chiều
Sao anh nỡ để trăm điều quằn vai
Rừng xưa xơ xác dáng nai
Lệ rơi đẫm đẫm đùa sai duyên tình
Chờ ai lặng lẽ một mình
Lắt lay theo gió bóng hình có không
Hoa phơi sắc thắm linh lung
Vườn thanh buồn đến tận cùng tâm tư
Phương Hoa
NOV 13th 2020
SOI ÁNH ĐẠO VÀNG
Mưa rây hạt nắng thoảng qua
Mây lành nguyên thể nở hoa từ đàm
Huyền không phối sắc pháp lam
Ngữ ngôn soi ánh đạo vàng nên thơ
Chập chờn hồ điệp vườn mơ
Cánh xuân góp những vui hờ hồng hoang
Trầm hương ký ức đa mang
Sững sờ phế tích tro tàn lửa yêu
Tóc tơ hong xế nắng chiều
Lổ loang in bóng lụa điều quàng vai
Rừng thu khua bước chân nai
Ngõ hồn xào xạc về sai lối tình
Từng giây phút hiện sinh mình
Trong tâm đã có,ngoại hình dẫu không
Cầu vồng bảy sắc linh lung
Chân thường thể nhập vô cùng tuyệt ưu…
Lý Đức Quỳnh
14/11/2020
LỐI VỀ
Trước sân đàn bướm lượn qua
Sắc màu trang nhã nụ hoa từ đàm
Nghiêng đời soi áo tràng lam
Bước chân thanh thản nắng vàng lắng thơ
Chuông Chùa động tĩnh cõi mơ
Quay về nương tựa ơ hờ nỗi hoang
Chơi vơi đạo vị buồn mang
Lững lơ niềm tục dấu tàn lửa yêu
Mênh mông làn khói khuất chiều
Lao đao ẩn hiện đôi điều bám vai
Quay về nhặt thuở hiền nai
Nâng niu khoảng mộng đúng sai đoạn tình
Hồn đi bỏ lại bóng mình
Hương nhan thoang thoảng ảo hình sắc không
Câu kinh tiếng kệ huyền lung
Một miền bát ngát tận cùng tuyệt ưu
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 11/14/2029
TIẾNG CHUÔNG THÁNH THOÁT
Trông xa con hạc bay qua,
Dưới tầng mây bỗng nở hoa từ đàm.
Chùa vương mầu khói huyền lam,
Tiếng chuông thánh thót chiều vàng nên thơ !
Đưa người vào cõi mộng mơ,
Trần ai quên bẳng ơ hờ đêm hoang.
Một vùng bóng tối hổn mang,
Cửa trần khép mở điêu tàn đường yêu !
Trải qua dâu bể trăm chiều,
Khói trần duyên phủ tiêu điều bờ vai.
Rừng xanh mờ tỏ dấu nai,
Đời sao tránh khỏi đúng sai bao tình !
Thì thôi mình tự nhủ mình,
Cửa thiền rộng mở là hình sắc không.
Trần duyên quyến rũ linh lung…
Hãy buông bỏ dứt tận cùng khuyết ưu !
Liêu Xuyên
LÊN CHÙA LỄ PHẬT.
Lên chùa lễ Phật sớm qua,
Sen hồng thấy nở đầy hoa mặt đàm.
Núi non ủ kín khói lam,
Rừng thu từng khóm lá vàng cài thơ.
Mặt trời tỉnh giấc ngủ mơ,
Đem tia nắng sớm trải hờ rừng hoang.
Suối trong nước chảy minh mang,
Chim rừng dời tổ, đêm tàn giấc yêu.
Cửa Thiền mõ sớm chuông chiều,
Tiều phu gánh củi tiêu điều bờ vai.
Bụi hoang thấp thoáng đàn nai,
Ngân hà Chức Nữ chẳng sai hẹn tình.
Nhớ xưa chân núi bọn mình,
Hái hoa đuổi bướm soi hình cầu không.
Nơi đây chẳng vướng bụi hồng,
Hồn hoa nở ngát vô cùng ái ưu.
Mỹ Ngọc.
Nov. 15/2020.
HOA ĐÀM TRONG SƯƠNG
(Thơ Cảm tác)
Sân chùa vắng, mơ hồ sương khói
Đóa ưu đàm vừa mới triển khai
Rì rào rừng trúc gió lay
Áo lam ai đứng u hoài trần gian.
Chuyện chúng mình, miên man luống những
Anh dấu yêu hờ hững em cay
Tình yêu một thoáng mây bay
Hương yêu chút lửa trong tay còn hồng.
Tóc em trắng sương hong ngày tháng
Chiếc khăn điều loáng thoáng bờ vai.
Đâu còn thuở ấy mắt nai,
Lòng lanh lệ ngọc đắm say hương tình.
Vẫn hiu quạnh buồn tênh đất khách
Áo lam già như nhắc sắc không
Kinh chiều như lắng sóng lòng
Trong sương hoa nở cánh hổng vô ưu!
MaiLoc
11-15-2020
HOA TỪ ĐÀM
Ưu phiền rồi sẽ vượt qua
Sân chùa tìm đến ngấm hoa từ đàm
Nhũ lòng tương tạo hồng lam
Như màu áo ấy tuổi vàng tình thơ
Đời người ví một giấc mơ
Em ơi đừng sống ơ hờ cõi hoang
Ưu tư đừng mộng miên mang
Đem lòng thấu hiểu đời tàn còn yêu
Kia kìa vạt nấng cuối chiều
Của thu tuổi hạc bao điều nặng vai
Tủi thân còn phải lưng nai
Thương em nên trút sót sai cuộc tình
Tình còn trói buộc hai mình
Hãy cùng ấp ủ bóng hình sắc không
Thiền tâm kinh kệ chớ lung
Vô thường đỉnh đạt để cùng ái ưu...
Hải Rừng
16/11/2020
ĐÊM NGHE TIẾNG CHUÔNG CHÙA
Đêm tàn chuông mõ thoảng qua
Lắng lòng rung cảm mầm hoa Từ Đàm
Cửa Thiền đạm bạc áo lam
Ngoài hiên lấp lánh trăng vàng nên thơ
Đường trần lắm mộng nhiều mơ
Người trong cõi thế ơ hờ hồn hoang
Để rồi tội lỗi đa mang
Tìm đâu giây phút Xuân tàn thuở yêu ?
Giờ đây đến tuổi xế chiều
Luyến lưu cũng chỉ trăm điều nặng vai
Còn chi ngày trước tơ nai
Đã từng bỏ lỡ sót sai đường tình
Đạo vàng rọi thấu tim mình
Bỏ buông sân hận bóng hình sắc không
Tâm hiền chớ khá lay lung
Lời kinh tiếng kệ sâu cùng tối ưu
Songquang
20201115
(Mùng một tháng 10 âm lịch)
CHÂN NHƯ ƯU ĐÀM
Thời gian thoáng chốc trôi qua
Thiền môn mở rộng bóng hoa từ đàm
Sân chùa hoan hỉ Dà Lam
Hành hương mấy cụ, hanh vàng túi thơ
Mặc dù luống tuổi còn mơ
Đường xa chẳng nệ bến bờ chiều hoang
Cầm tay thân thiết đeo mang
Tình thương ấm áp dịu dàng mến yêu
Dìu nhau đi suốt buổi chiều
Bên em vững dạ mọi điều...kề vai
Lá khô xào xạc bước nai
Mà sao mình hạc xương mai cũng tình
Vây quanh thanh tịnh đôi mình
Mà ta hiu quạnh vô hình sắc không !
Xa chùa thấm thía lao lung
Từ Đàm nỗi nhớ muôn trùng hoa ưu...!
Mai Xuân Thanh
Ngày 15/11/2020
ĐÊM LIÊU TRAI
Nhẹ như làn gió, em qua
Cùng ta đối ẩm bên hoa, mạn đàm
Bầu trời nhạt ánh sao lam
Trăng non vừa hé ánh vàng nên thơ
Đôi lòng như lạc cõi mơ
Rèm thưa buông nhẹ che hờ cổng hoang
Chút tình trót đã vương mang
Làm sao dập được cho tàn lửa yêu ?
Áo em nhẹ tựa mây chiều
Khăn voan hờ hững yêu kiều phủ vai
Từng lời dịu ngọt bên tai
Mời em nhấp chút men say rượu tình
Tơ trăng lấp lánh quanh mình
Ngất ngây say tỉnh... bóng hình có... không
Lời yêu tự cánh môi hồng
Làm ta nhẹ nhõm vơi từng nỗi ưu.
Sông Thu
( 16/11/2020 )
TÌNH XA ….
Một đàn chim én nhanh qua
Vui như bên tách trà hoa mạn đàm
Giữa vùng nước biếc non lam
Thong dong trời xuống chiều vàng ý thơ
Xa rồi cái tuổi say mơ
Em ơi, đâu nữa bóng hờ dại hoang
Cho lòng anh quá hoang mang
Cũng không bắt được ngày tàn hẹn yêu
Nhớ chăng dạo ấy một chiều
Trên con đường nhỏ hứa điều chung vai
Bên rừng lạc lõng bóng nai
Mi em rơi lệ ngỡ sai cuộc tình
Tháng năm lẩn quẩn chuyện mình
Đâu đây khúc hát ân tình hư không
Bao ngày vất vả lao lung
Từ nơi thủy tận sơn cùng luyến ưu…
Paris, 16/11/2020
TRỊNH CƠ
MÀU HOA TINH ANH
Tiếng chuông văng vẳng ngân qua
Đến thiền môn ngắm hoa ưu...đạo đàm.
Bầu trời huyền ảo xanh lam
Nắng soi tinh trắng nở ngàn huệ thơ.
Đập vào ánh mắt mộng mơ
Tinh anh nụ bé khó hờ trần hoang
Nhìn kìa hoa trắng vương mang
Dù cho sống tạm hiên đàng dễ yêu.
Sương mai dõi mãi đến chiều
Nắng tươi nhuận thấm lắm điều trên vai
Thời son trẻ, mắt tơ nai
Trăm bề trút hết thẳng ngay với tình.
Ánh trăng thu rọi riêng mình
Hương trầm bát ngát gợi hình sắc không
Yêu kinh tiếng mõ nằm lòng
Tâm tư lắng dịu tận cùng không ưu.
Đặng Xuân Linh
16-11-2020
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!