Thứ Năm, 12 tháng 11, 2020

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG -Thơ Tiểu Vũ Vi và Thơ Họa


NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG

 

Giao mùa phố vẳng tiếng chuông xa

Tuyết đổ hoa bay trắng lụa là

Chiều xuống lao xao làn gió thoảng

Đêm về lất phất giọt mưa qua

Dầu hao khắc khoải sầu cay xé

Bấc lụn chờ mong lệ đắng nhòa

Lửa nhớ tương tư hồng tháng Chạp

Tàn tro kỷ niệm có phôi pha

Tiểu Vũ Vi

 

Thơ Họa:

 

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG

 

Dõi mắt trông vời tận cõi xa

Người ơi chốn ấy thấu chăng là

Bao chiều nắng nhạt sương chùng xuống

Mấy lượt mưa buồn gió thoảng qua

Biển ái nguồn ân nào tát cạn

Niềm thương nỗi nhớ khó phai nhòa

Đông về đứng lặng nhìn song cửa

Lất phất lưng trời tuyết trắng pha

Nguyễn Phúc

 

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG

 

Đông buồn thắt thẻo ngóng phương xa

Nẻo ấy người xưa có thấu là

Bãi biển rì rào con sóng vỗ

Bầu trời ảm đạm áng mây qua

Bờ mi rấm rứt dòng châu đượm

Khóe mắt rưng rưng ngấn lệ nhòa

Kỷ niệm đong đầy theo nỗi nhớ

Bên rèm trắng bạc khói sương pha

Bích Trân

Nov/5/2020

 

SẦU ĐÔNG

 

Khắc khoải bên lòng mắt lạc xa

Người ơi nhớ mãi biết chăng là

Đơn phòng quặn thắt cơn mơ vội

Lẻ bạn đau cuồng giấc mộng qua

Đợi ngắm lùa mây chiều nắng nhạt

Đùa chơi cột gió bóng mưa nhoà

Ôm hồn lộng buốt ngoài khung cửa

Giọt nước rơi đều giống lệ pha

      Minh Thuý Thành Nội

Tháng 11/5/2020

 

MÙA SANG MÃI NHỚ

 

Phố vắng chuông chùa vọng tiếng xa,

Chim bay nhẹ cánh ưỡn lơ là.

Gió buồn vi vút đưa thanh thãn,

Mây thãm buông vòng lượn thoáng qua.

Hè mới vừa sang tay nắm ấm,

Đông nay lại đến lệ rơi nhòa.

Ngày qua tháng lại xuôi dòng lướt,

Thấm thía dâng tràn ngọt đắng pha.

HỒ NGUYỄN

  (06-11-2020)

 

NÓNG BỎNG

 

Mạt lộ ly hương ..... biệt xứ xa

Gót hồng sỏi đá ..... tủi thân là

Mình ên đất khách, y .... chùm gởi

Lẻ bóng quê người, giống khổ qua

Gối chiếc thâu đêm buồn lệ .... chảy

Chăn đơn suốt sáng chán châu nhòa

Mền da mộng tưởng vòng tay ... ấm

Cuồng loạn môi hôn, nóng bỏng pha

    Tím

Nov/06/2020

 

THUYỀN TRĂNG NEO ĐỢI

 

Bến cũ,em hoài mãi vắng xa

Buồn hiu ánh mắt ngó lơ là

Người quen tựa tiếng chim vừa hót

Khách lạ như làn gió thoảng qua

Khắc khoải niềm yêu ngày tháng đậm

Bâng khuâng nỗi nhớ khói sương nhòa

Thuyền trăng neo đợi bờ tang hải

Chén rượu tương phùng tuyết lạnh pha !

Lý Đức Quỳnh

   11/11/2020


THƯƠNG NGƯỜI LÍNH TRẬN

 

Làm người lính trận chiến trường xa

Mải miết hành quân chắc hẳn là

Mấy độ vào xuân đều vuột khỏi

Bao lần đến tết cũng trôi qua

Niềm thương đất mẹ nào quên lãng

Nỗi nhớ quê cha chẳng nhạt nhòa

Khói lửa biên thùy không đổi dạ

Mưa dầu nắng dãi vẫn xông pha

Thanh Song Kim Phú

   CA Nov/11/2020

 

NHỚ MỘT MÙA ĐÔNG

 

Chuông dốc am mây vọng tiếng xa

Nơi đây nhớ bạn thấu chăng là...

Phòng đơn đợi mãi chiều hoang lại

Gối chiếc trông hoài bóng vắng qua

Ánh mắt buồn hiu châu đẫm ướt

Bờ môi đau khổ lệ rơi nhoà

Hàm râu lún phún mà chưa cạo

Mái tóc hoa râm khói trắng pha...!

Mai Xuân Thanh

Ngày 11/11/2020

 

TÌNH CHÀNG ẤM LẠNH MÙA ĐÔNG

 

Vang vọng chuông chùa gió hú xa

Mưa dầm bấc lạnh thấu chăng là

Ngày đông rét mướt mây đen lại

Tháng giá lạnh căm tuyết trắng qua

Thiếp nhớ chinh phu châu mặn chát

Chàng thương thê tử lệ cay nhoà

Vì chồng dầu dãi đầu râu bạc

Nên vợ tảo tần mái tóc pha

Mai Xuân Thanh

Ngày 11/11/2020

 

ĐÔNG CỔ TÍCH

 

Rằng gần chẳng phải cũng không xa

Bấc rải phùn mưa rét rét là

Ổ chuối nương hồn tìm ấm lại

Lá rừng bọc vía đuổi run qua

Giờ vui có điện thì sao cảm

Cảnh cũ rời ngôi đã xóa nhòa

Kể lể làm chi thời cổ tích

Canh đời mỗi bát lệ đời pha.

Trần Như Tùng


MÙA ĐÔNG, VÀ MÙA ĐÔNG !

 

Đêm sầu nghe thoảng tiếng đàn xa

Nhớ bóng hình ai áo lượt là

Gió nhẹ sương thưa ngày thoáng đến

Trời buồn mưa lạnh tối mau qua

Người yêu thuở trước còn tơ tưởng

Kỷ niệm thời xưa đã nhạt nhòa

Khung cảnh cuối Đông vờn luyến tiếc

Tình lỡ bao năm  …đượm sắc pha….

ĐIỀN KHUÔN GIA


ĐÔNG SẦU KỶ NIỆM

 

Đông về buốt lạnh kẻ phương xa

Nhớ kỷ niệm xưa...khó nhạt nhòa

Mới đó hạ nồng đà chấm dứt

Và rồi thu xám cũng trôi qua

Bao lần nỗi nhớ dường như đã...

Bỗng chốc niềm đau vẫn mãi là....

Ngày tháng dần trôi...đời tiếp diễn

Phận mình mù mịt tựa sương pha

Songquang

 20201117


NỖI THẢM MÙA ĐÔNG

 

Đọc Xuôi :

Đông thảm gió sầu đêm nhớ xa,

Xuyến xao hồn mộng thẩn thơ là.

Trông tàn đất mẹ cuồng phong đến,

Thảm thiết trời Nam lũ lụt qua.

Chồng chất biển dâu buồn luỵ khổ,

Dập dồn sông nước khóc đau nhoà !

Bồng bềnh cửa nát trôi nhà gác…

Lòng uất nghẹn đành máu lệ pha !

 

Đọc Ngược :

Pha lệ máu đành, nghẹn uất lòng,

Gác nhà trôi, nát cửa bềnh bồng.

Nhoà đau khóc, nước sông dồn dập,

Khổ luỵ buồn, dâu biển chất chồng !

Qua lụt lũ, Nam trời thiết thảm,

Đến phong cuồng, mẹ đất tàn trông !

Là thơ thẩn mộng, hồn xao xuyến…

Xa nhớ đêm sầu… gió thảm đông !

Liêu Xuyên


2 nhận xét :

  1. Thơ xướng-hoạ hay.
    Chúc em luôn vui khỏe.

    https://1.bp.blogspot.com/-mUIkLM_Bo10/XVrWnXRpR6I/AAAAAAAAK9E/OBYYDDbfqSkrSA3ot2zQ8aK2DtfmIoD6gCLcBGAs/s320/l4.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn chị LH đã ghé thăm.
      Chúc chị luôn mạnh khỏe,an vui.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!