ĐÔI BỜ
(Thân tặng Thi Sĩ Cao Mỵ Nhân/Trịnh Cơ)
Diều Hâu Rã Cánh tự bao giờ?
Xa Chốn Yên Bình vẫn mộng mơ!
Kể Chuyện Mùa Hè vui Trước Biển
Đêm Về, Nửa Giấc, Lệ Tràn Thơ
Trên Đường Lữ Thứ hồn Xa Vắng
Có Trở Về Không bậu hẳn chờ?
Một Tách Trà Khan buồn Sắc Phượng
Bên Này, Bên Đó đợi Thời Cơ!
Tuyết Giá Đầu Đông chẳng nhạt mờ!
Nỗi Buồn Kiếm Khách ngại chùng tơ!
Trăng Soi Trống Lệnh, Người Còn Nhớ?
Em Mãi Chờ Mong có bất ngờ?
Ta Chỉ Còn Thơ sầu Cố Lý
Quên Đi, Phiền Muộn bóng bơ vơ
Tàn Đông, Bến Nước Tình Xa ngợ
Tiếng Quạ Kêu Sương rộn bến bờ!
Điệu Buồn Năm Cũ khó làm lơ!
Hẹn Ước Trăng Sao bởi dại khờ!
Đứng Trước Mùa Xuân bừng Tỉnh Mộng
Cạn Nguồn Thi Hứng nghĩ bâng quơ
Thế Nhân Hạnh Phúc, Đành Thôi lỡ
Nhớ Cảnh Trường Xưa dạ hững hờ!
Lòng Vẫn Cứ Yêu, Không Đoạn Kết
Em Về Phố Nhỏ bạn thờ ơ...!
Như
Thu
07/30/2020
* Ghi chú: những chữ tô đậm trích từ tựa đề
của các bài thơ trong tuyển tập THƠ XƯỚNG HỌA CAO MỴ NHÂN & TRỊNH CƠ.
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!