GA CUỐI TÀU ĐỜI
Em đừng tựa nữa, đến nơi rồi
Tàu sắp vào ga, anh xuống thôi
Ga nhỏ đơn sơ nằm cuối dốc
Tên anh vẳng gọi tự xa vời
Như thúc như thôi, nhắc nhở anh
Đã xong trọn vẹn cuộc hành trình
Vé đời ghi rõ ga cần đến
Giữa chốn điệp trùng hun hút xanh.
Anh thấy tâm hồn bỗng nhẹ lâng
Không gì vướng bận phải phân vân
Hành trang để lại cùng em đấy
Như vẫn còn anh ở cõi trần
Tàu đời ta đã đáp chung nhau
Thời khắc lên tàu dẫu trước, sau
Nhưng đã cùng đi bao chặng tiếp
Sẻ chia hạnh phúc lẫn lo sầu
Đã đến giờ ta phải cách xa
Chỉ là anh xuống trước thôi mà
An tâm em nhé, rồi em sẽ
Cũng bước xuống tàu khi đến ga
Bỏ hết hành trang giữ một đời
Ra đi thanh thản nhẹ nhàng thôi
Xả buông tất cả bao ràng buộc
Vũ trụ xanh trong sẵn gọi mời...
Sông Thu
(20/08/2020)
Thơ Cảm Tác:
SÔNG THU THÂN QUÝ ƠI
Ôi nỗi buồn, sao quá sức buồn
Tàu đời chuyến suốt, lệ tràn tuôn
Một người giữ chặt tay người khác
Không thể rời nhau, không bỏ,
buông
Ôi, nửa trăm năm tưởng đã dài
Nào ngờ mới đó phải chia hai
Ngàn sau có dịp chung tầu nữa
Anh hỡi, còn không, bóng dáng ai
Ga cuối gom thêm phút não nề
Vòng tay buông lỏng, ngó đam mê
Anh rời rã xuống, đôi đường sắt
Thẳng tắp chân mây, kiếp khác về...
Không thể chịu nổi nỗi buồn tử biệt đó, SÔNG
THU, chỉ có làm thơ, SÔNG THU đã làm thơ cho nỗi buồn đó, rất trọn vẹn cho người
đi " chuyến tầu suốt " rồi.
Chia sẻ nỗi buồn thơ, chỉ có thơ
chia sẻ nỗi khổ tâm, khổ thân thôi . Hẹn gặp lại nơi " ga xép nửa đường
" định mệnh.
Cám ơn SÔNG THU, người mang nỗi buồn
đời, niềm vui thơ cho khách mộ điệu.
Chúc vui . CMN
***
Bài thơ chị ST hay,.. buồn quá...gợi
nhiều cảm xúc HV xin có mấy dòng chia sẻ nỗi buồn với bài thơ của chị.
Xin chúc chị an vui
Tàu tiễn người đi cuối cuộc đời
Người còn ở lại giọt sầu rơi
Trăm năm đã lỡ đường tơ tóc
Một kiếp thôi đành mộng vỡ đôi
Còn gì phút cuối để cho nhau?
Một nữa tim đau ngấn lệ trào
Lỡ cuộc tương phùng câu hẹn ước
Thôi đành tái ngộ kiếp mai sau
Bạc Liêu/20/8/2020
Hồng Vân
***
Kính Chị Sông Thu ( Phương Hà ),
Thói quen thôi thúc, tật xấu khó chừa,
xin được viết lại bài thơ của Chị bằng một thể loại khác.
Hàng nhái tới đây !
TÀU ĐỜI GA CUỐI
Em ơi đừng tựa nữa,
Vào ga anh xuống thôi.
Ga nhỏ đơn sơ ấy,
Đã gọi tên anh rồi !
Thôi thúc đã bao năm,
Cuộc hành trình đã xong.
Vé đời đà ghi rõ,
Sao phải cứ bận lòng !?
Tâm hồn anh nhẹ bổng,
Chẳng vướng bận phân vân,
Chỉ mình em ở lại ...
Nên vướng chút chạnh lòng !
Tàu đời ta đáp chung,
Dẫu sau trước chẳng cùng.
Biết bao ga cùng ngắm,
Hạnh phúc mãi chung cùng !
Đã đến lúc xuống ga,
Chỉ sau trước thôi mà...
Anh chờ em ga tới,
Ta lại chẳng rời xa !...
Hành trang bỏ hết mặc đời,
Xuống ga thanh thản xa rời thế nhân.
Xả buông ràng buộc bâng khuâng ...
Trở về tứ đại sắc không vô thường.
Cuộc đời vốn dĩ khói sương !!!...
Đỗ Chiêu Đức
Thơ Họa:
ANH ĐÃ TỚI NƠI
Mà sao sớm thế tới ga rồi
Giã biệt xa người ta tiếc thôi
Đây chốn cô liêu trời ảm đạm
Từ đây hai đứa phải xa rời
Em cũng đâu cần gọi nhắc anh
Đã ghi ký ức một chu trình
Ga nào tới đó anh đà biết
Rồi sẽ yên bình dưới mộ xanh
Tâm hồn anh thấy nhẹ lâng lâng
Chẳng vướng bận gì chuyện cẩu vân
Đây gói y trang anh để lại
Cũng là lưu ảnh ở hồng trần
Chúng mình hai đứa đã chung nhau
Cùng bước lên trên một chuyến tàu
Nhưng tới ga nào đâu giống hệt
Người thì xuống trước kẻ rời sau
Tàu đang dần chậm phải chia xa
Vĩnh biệt từ đây… đã nói mà
Lần tới phiên em rồi phải xuống
Đời người ai cũng có sân ga
Hành trang để đấy giữ trong đời
Xa thế gian lòng thấy nhẹ thôi
Bỏ lại bao nhiều điều vướng mắc
Chốn hư vô …trước mặt chào mời…
Paris, 20/08/2020
TRỊNH CƠ
TIỄN NGƯỜI GA CUỐI
Hãy xuống đi anh, ga cuối rồi
Vấn vương cho mấy cũng đành
thôi
Anh hãy xuống đi đừng lưu luyến
Nhắc nhớ làm chi chuyện xa vời.
Ga này anh xuống, chỉ mình
anh
Lặng lẽ đơn côi bước độc hành
Sẽ chẳng còn ai bên cạnh nữa
Một hình một bóng với trời
xanh
Hãy để tâm hồn nhẹ lâng lâng
Trôi theo làn gió, áng phù
vân
Gánh nặng thế gian xin bỏ lại
Mình em rong ruỗi bước phong trần
Cả đoạn đường dài, đi với
nhau
Nhưng rồi cũng kẻ trước người
sau.
Một mình lặng lẽ rời ga cuối.
Để kẻ còn đây nặng mối sầu
Thôi nhé anh yêu! Mình cách
xa
Bao nhiêu âu yếm lẫn đậm đà
Em xin gởi trọn vào lòng đất.
Khi tiễn anh về bến cuối ga
Từ nay trên vạn nẻo đường đời
Một mình em đếm bước đơn côi.
Chuyến tàu em đến không xa lắm
Anh có vì em đứng đón mời?
Dương Thượng Trúc
August 20/2020
BƯỚC XUỐNG GA ĐỜI
Có lẽ ga sau giã biệt rồi
Chúng mình số định, phải xa thôi
Dầu cho hai đứa lòng như đoạn…
Một ở, một đi chốn thẳm vời
Lặng câm em nắm chặt tay anh
Vẫn quyết theo chân hết lộ trình
Chẳng rõ tàu lao bao sải dặm
Bao giờ đèn hiệu sẽ thôi …xanh?
Xuống ga ai cũng nhẹ lâng lâng
Tay trắng đi vào chốn cửu vân
Chả nhọc lòng chi đừng lệ nhỏ
Người ơi, mạnh mẽ tiếp đường …trần
Trời định tàu đời ta có nhau
Dẫu rằng người trước, kẻ lên sau
Vượt ghềnh, qua thác không hề nản
Hạnh phúc chan bao chén lệ sầu
Luật trời hết vé, phải ly xa
Biết trước nhân gian vẫn vậy mà
Thì kẻ xuống sau đừng khóc nữa…
Người kia sẵn đón ở sân ga
Thanh thản xuống ga cuối cuộc đời
Gánh trần khổ lụy nhẹ rơi thôi
Niềm vui đích thực chân trời mới
Giọt lệ ngưng rơi , chốn mọc mời
CAO BỒI GIÀ
20-08-2020
TRẠM CUỐI GA ĐỜI…
Thiên duyên đã định tự xưa rồi
Trái ngọt hoa lành đơm kết thôi
Giây phút ban đầu tình hạnh ngộ
Tâm tư chao đảo…ngóng trông vời!
Nhớ lại từ khi mới gặp anh
Trời đã…hình như, xếp lộ trình
Chỉ một tia nhìn…em bẽn lẽn
Đêm từng đêm, cứ mộng mơ xanh
Niềm vui thức giấc chợt lâng lâng
Trời thu sáng rực đám thanh vân
Chủ nhật tuần nầy, tươi nắng ấm
Bên anh…em có cả dương trần
Từ buổi ban sơ gắn bó nhau
Thì thầm toan tính chuyện mai sau
Một lòng thệ nguyện tình son sắt
Vai sẽ kề vai...dẫu khổ sầu
Ba mươi chín năm…rồi cũng xa!
Tụ tán, hợp tan…chỉ thế mà
Đưa người đến chốn thiên thu ấy
Bờ giác anh về…trạm cuối ga
Bến mê, em khắc khoải trọn đời
Nghĩa tình vẹn giữ một lòng thôi
Thoáng chốc…vô thường, em sẽ đến
Ga nầy trạm cuối, có anh mời...
Thanh Song Kim Phú
CA
08/20/2020
GA CUỐI VỀ NƠI CỰU VỊ...
Em ngã anh nâng trạm cuối rồi
Tới ga mình xuống biệt ly thôi
Người đi kẻ ở xinh tươi thắm...
Gọi mãi tên “ai”đẹp tuyệt vời !...
Tiếc thương nồng cháy nhớ về anh
Thôi thúc IPhone vẹn lập trình
Tấm vé phù sinh nơi cựu vị
Tạm dung cuộc sống cõi đời xanh
Hồn xuất hết hơi nhẹ nhõm lâng
Buông đi tất cả mới phong vân
Hành trang bỏ lại cho em nhớ
Đành phải giã từ cõi dưới trần
Con thuyền định mệnh sống bên nhau
Ga cuối cuộc đời trước với sau
Sẻ ái chia ân niềm tiếc nuối
Quạnh hiu vóc hạc lệ đong sầu
Tới giờ tiễn biệt phải đành xa
Em ở, anh về cựu vị mà
Chúc bạn đường, đời yên ấm nhé
Cuối cùng hẹn gặp ở sân ga...
Hành trang gởi lại lúc qua đời
Thanh thoát ra đi nhẹ nhõm thôi
Ràng buộc làm chi, buông bỏ hết
Thiêng liêng hằng sống đón đưa mời
!...
Mai Xuân Thanh
Ngày 20/08/2020
NHỮNG CHUYẾN TÀU ĐI
Giã biệt anh đi ...đến hạn rồi
Ngưng buồn khóc nhé đợi nhau thôi
Van nài khẩn khoản tràn châu lệ
Thực tế đừng nên dệt mộng vời
Tới lúc con tàu sẽ đón anh
Người sau kẻ trước chẳng song hành
Xuân Thu chốn lạ mây mù lối
Lạnh lẽo ga buồn phủ cỏ xanh
Tâm hồn khoáng đạt nhẹ nhàng lâng
Lãng đãng khung trời lượn áng vân
Gió lộng hiền hoà say cảnh mới
Màu duyên giọt ái trả dương trần
Xẻ ngọt chia bùi đến với nhau
Vai kề sát cánh dựng đời sau
Khi nghèo lúc bệnh ta chèo chống
Hạnh phúc tròn vuông xoá nỗi sầu
Giờ thì nhạc tiễn phải rời xa
Khóc lóc chi em chuyện phải mà
Hãy dỗ từng đêm vào gối nguyệt
Ai rồi cũng sẽ đến nhà ga
Nhẹ bỏ buông trôi não trượt đời
Chèo thuyền Bát Nhã cảm lòng vơi
Vô thường biến diệt dòng sinh cuộn
Thế giới bên kia sẵn đón mời
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 8/20/2020
LỠ CHUYẾN TÀU ĐỜI
Tàu vắng từ lâu đã đến rồi,
Em đâu không thấy thế đành thôi!
Bao ngày ngóng đợi nay hờ hửng,
Tim tợ như đơ bóng khuất vời.
Từ nay đừng nhắc đến tên anh,
Như chẳng còn đâu ở bến trình.
Như bóng tan theo năm tháng đợi,
Như tàu xa khuất chốn mây xanh.
Tim như lắng đọng nhịp lâng lâng,
Hồn bỗng tan dần theo bóng vân.
Em thuộc về ai chăn gối ấm,
Để anh vui kiếp sống phong trần.
Nhớ thuở kia cùng vui có nhau,
Nay nhìn mới rõ biết ..mình sau.
Thôi em đừng bận gì thêm nữa,
Hãy để tàu ga cuốn mổi sầu.
Từ nay ta sẽ cách chia xa,
Bến chỉ mình anh chẳng ngại mà!
Tàu đổ bước lên từng bước xót,
Không còn tàu đợi đến chi ga?
Sông thu vàng lá xót xa đời,
Trở lại nhà ga kiếm bến thôi.
Chia rả rời tim đau nhói quặn,
Cà phê không kẻ đón người mời.
HỒ NGUYỄN
(21-8-2020)
SÂN GA CUỐI ĐỜI
Ga cuối đời ta đã đến rồi
Thong dong bước xuống, giã từ thôi
Hành trình khúc khuỷu qua bao dặm
Yên nghỉ giờ đây cũng tuyệt vời
Huyền thoại tàu đi, chẳng có anh
Từ đây chấm dứt mộng đăng trình
Hồn theo mây gió vui trăng nước
Như cánh nhạn chiều với biển xanh
Một kiếp phù du tựa gió lâng
Chuyện đời trôi nổi, áng phù vân
Phận duyên trắc trở, dòng dư lệ
Khổ ải triền miên khắp chốn trần
Một chuyến tàu đi, kế cận nhau
Người lên kẻ xuống, trước rồi sau
Đồng cam cộng khổ qua nhiều chặng
Tủi nhục, quang vinh, lẫn lụy sầu
Chân trời góc biển cũng đâu xa
Viễn xứ, quê xưa, bạn hữu mà
Bóng dáng thân yêu trên mọi lối
Người thân đón đợi ở sân ga
Nguyệt quế vòng hoa đẹp cuối đời
Tàu về ga cuối, sẽ trao thôi
Non sông, trách nhiệm. niềm kiêu
hãnh
Quách cũ, thành xưa, mãi đón mời.
Người Nay
Saigon 21/8/2020
GA CUỐI TÌNH GIÀ
Ga cuối tình ta đã gặp rồi !
Nên lòng chấp nhận,cũng đành thôi
Tàu đời dù trải bao nhiêu chặng
Phút cuối yêu thương mới tuyệt vời
Tuy rằng ga nhỏ vẫn cho anh
Tiếp tục hành trang suốt lộ trình
Định mệnh tàu đời trời sắp đặt
Đâu còn nghĩ đến chuỗi ngày xanh
Giờ đây lẽ sống nhẹ lâng lâng
Vẫn biết sự đời tựa cẩu vân
Mộng ước lên tàu đà toại nguyện
Thôi thì vui với mối duyên trần
Mình đã chung tàu,có với nhau
Bao nhiêu hoài vọng ở mai sau
Thăng trầm đôi lúc làm suy nghĩ
An ủi xua tan nỗi thảm sầu
Ngó lại tàu đời chạy khá xa
Một trời kỷ niệm đó thôi mà !
Trên đường lắm chặng không dừng bước
Thật sự bao giờ mới tới ga ?
Hành trang đã sẵn bước vào đời
Ga cuối ghé vào cũng nhẹ thôi !
Vương vấn làm chi cho mệt trí
Bên em tình đẹp vẫy tay mời
Songquang
20200821
HẸN ANH KIẾP NÀO.
Mới đây mà đã chín năm rồi
Tới lúc cũng đành giã biệt thôi
Hụt hẫng hình hài quen kế cận
Bơ vơ dáng điệu thoắt xa vời
Hôm nao tê dại tiễn đưa anh
Vĩnh biệt nào ai biết lịch trình
Dài ngắn đời người ...theo cảm
giác
Lâu mau cuộc sống...hỏi trời xanh
Anh đi chẳng vướng bận,lâng lâng
Thanh thản cao bay tựa áng vân
Lưu lại em...muôn vàn kỷ niệm
Một trời hoa mộng ở dương trần...
Cung đàn đầm ấm lúc bên nhau
Còn lại âm vàng đến mãi sau
Trần thế ngắn dài đâu ý nghĩa...
Miễn yêu thắm thiết,sẻ vui sầu.
An bài phận số phải lìa xa...
Để một mai kia tái hợp mà
Chẳng phải vô tình ...duyên gặp gỡ
Anh chờ đón sẵn tại sân ga
Một nơi nếu có ở trên đời
Xin mãi cùng anh khắng khít thôi
Buông hết ưu phiền,không lệ xót
Vòm trời hạnh phúc chứa chan mời!
ThanhHoà
TÀU CUỐI ĐƯỜNG GA
Đọc Xuôi :
Em hỡi em kìa… nơi đến rồi,
Luyến lưu tình nghĩa biệt đành
thôi.
Êm đời mộng nở ta chung bước,
Bến đẹp thuyền con quá tuyệt vời !
Tan đời bến đợi đón chờ anh,
Hết kiếp sinh nhân đúng tự trình.
Tàn ảo mộng rồi đây bụi cát,
Gió chiều vương mát gợn trời xanh
!
Linh lung ngọn sóng bủa lâng lâng,
Lạnh ngát vùng cao ngút cẩu vân.
Sinh khí đất trời sao sánh được,
Thế nhân đời kiếp khổ trần gian !
Duyên tàu kết bước mãi cùng nhau,
Xuống núi lên rừng dẫu chậm
sau.
Nguyền ước chung cùng ta hạnh phước,
Cuối đời chia bước dẫu chi sầu !
Thôi đành chịu cách phải lia xa,
Tới lượt tàu anh… đến đó mà.
Đời kiếp tái sanh mình nếu có,
Nguyện cầu xin gặp lại cùng ga !
Đây rồi dứt chén… cạn men đời,
Nhắm mắt ta lìa nhân thế thôi.
Giây phút cuối nầy êm ấm quá…
Thế trần xa biệt hết đưa mời !
Đọc Ngược :
Mời đưa hết… biệt xa trần thế,
Quá ấm êm nầy cuối phút giây.
Thôi thế nhân lìa ta mắt nhắm,
Đời men cạn chén dứt rồi đây.
Ga cùng lại gặp xin cầu nguyện,
Có nếu… mình sanh tái kiếp đời.
Mà đó… đến anh tàu lượt tới,
Xa lìa phải cách chịu đành thôi.
Sầu chi… dẫu bước chia đời cuối,
Phước hạnh ta cùng chung ước nguyền.
Sau, chậm, dẫu rừng lên núi xuống,
Nhau cùng mãi bước kết tàu duyên.
Gian trần khổ kiếp đời nhân thế,
Được sánh sao… trời đất khí sinh.
Vân cẩu ngút cao vùng ngát lạnh,
Lâng lâng bủa sóng ngọn lung linh.
Xanh trời gợn mát vương chiều gió,
Cát bụi đây rồi mộng ảo tàn.
Trình tự đúng nhân sinh hết kiếp,
Anh chờ đón đợi bến đời tan.
Vời tuyệt quá con thuyền đẹp bến,
Bước chung ta nở mộng đời êm.
Thôi đành biệt nghĩa tình lưu luyến…
Rồi đến nơi kìa… em hỡi em !
Liêu Xuyên
XIN HÃY ĐỢI NHAU
Gĩa biệt anh thôi đến đích rồi!
Em đành gạt lệ trở về thôi
Kinh cầu, chuông mõ đà im tiếng
Đôi ngã âm dương biệt vợi vời
Bao năm ân ái sống bên anh
Kỷ niệm đầy trang cuốn nhật trình
Sướng khổ buồn vui đà nếm trải
Chất đầy mơ mộng buổi đầu xanh
Em về thất thểu bước lâng lâng
Xót nghĩ đời người tựa áng vân
May mắn hành trang còn lũ nhóc
Đêm ngày kề cận cõi dương trần
Sự thể mai nầy cách biệt nhau
Xin đừng oán trách chuyện về sau
Giữa chừng chắp nối vầy duyên mới
An ủi đêm côi lạnh kiếp sầu
Rồi đây em cũng phải đi xa
Gặp lại nhau thôi phút chốc mà
Xin hãy cho qua, anh nhớ nhé
Trách chi người lạnh giữa sân ga
Giận hờn khép lại chuyện trên đời
Có có không không cũng vậy thôi
Hoa nở hoa tàn hoa lại mọc
Trời sinh đất dưỡng biết đâu mời !
Hữu Hảo
NGƯỜI XUỐNG TRƯỚC.
Ga cuối của anh sắp tới rồi,
Thôi đừng khóc nữa, nín đi
thôi.
Đừng làm ta khổ khôn dời
bước,
Bỏ lại lương duyên đẹp tuyệt
vời.
Ga này người xuống sẽ là anh,
Hoàn tất vừa xong một thế
trình.
Cõi tạm từ nay đành giã
biệt,
Ngàn thu nương náu chốn cao
xanh.
Ra đi lòng bỗng nhẹ lâng lâng,
Bay bổng nhẹ nhàng theo bóng
vân.
Không thấy hành trang không
vướng bận,
Không còn nghĩ tới chuyện
hồng trần.
Trên chuyến tầu đời ta gặp
nhau,
Người lên bến trước, kẻ lên
sau.
Nhưng cùng một chuyến qua bao
trạm,
Chia sẻ buồn vui lẫn khổ sầu.
Nay vì vận số phải dang xa,
Kẻ trước người sau cũng xuống
mà.
Duyên nợ cạn rồi xin bảo
trọng.
Đừng rơi nước mắt ngập sân ga.
Người đã cho ta cả cuộc đời,
Ra đi để lại mảnh tình thôi.
Xót xa đưa tiễn người đi
trước,
Còn lại cho ta giọt lệ mời.
Mỹ Ngọc.
Aug.21/2020.
CẢM THƯƠNG NGƯỜI Ở LẠI
Anh đã đến ga , kết thúc rồi
Thế là vĩnh biệt bước đi thôi
Còi tàu chuyển bánh không ngần ngại
Thương cánh tay ai đã vói vời
Từ đây lẻ bóng phải không anh
Còn nhớ đôi ta đã lập trình
Chung sống bên nhau chưa trọn kiếp
Vội vàng bỏ lỡ chuổi ngày xanh
Tâm hồn buông thả nhẹ lâng lâng
Dưới cảnh mưa chiều ngập suối vân
Gỡ rối bao nhiêu điều muốn nói
Thảnh thơi từ biệt chốn gian trần
Kỷ niệm bao ngày dẫn dắt nhau
Qua cơn sóng gió mãi về sau
Cuối cùng anh bảo thương em lắm
Lau mắt đi em chớ để sầu
Bây giờ hai đứa đã lìa xa
Đã nói không chơi bỏ cuộc mà
Tiên cảnh bồng lai anh đến đó
Có khác chi tàu đã bỏ ga
Bao nhiêu cay đắng ở trên đời
Dồn hết cho em gánh vác thôi
Yên chí anh ơi con đã lớn
Tương lai rực rỡ sẽ đua mời
Tâm Thành
SÂN GA ĐỊNH MỆNH
Sương trắng chiều buông,bóng khuất
rồi
Con tàu tới bến,phải đành thôi
Tiễn người ga cuối về xa thẳm
Biển đuối yêu thương giữa vợi vời
Vòng tay ân ái,dễ đâu anh !
Nhung nhớ theo nhau suốt quá trình
Bất chợt tay đời ôm khoảng lặng
Cung tình róc rách nhớ ngàn xanh
Anh là gió vút cánh diều lâng
Em lãng du hồn phiến bạch vân
Khoảng trống hoang vu anh bỏ lại
Hư vô lạnh lẽo hút mắt trần
Hôm sớm quen đời bước có nhau
Như hình với bóng trước theo sau
Bây giờ,đâu nữa! mồ côi bóng
Điệp khúc cô liêu phối muộn sầu
Vô thường,dẫu biết,đến rồi xa
Lý lẽ ngàn xưa vẫn thế mà
Đêm lắng con tim niềm thổn thức
Ngỡ ngàng định mệnh phút rời ga
Trần gian đôi lứa viết trang đời
Hạnh phúc ngọt ngào tuyệt vậy thôi
Tận hiến và yêu không giới hạn…
Dìu nhau về chốn bao la mời.
Lý Đức Quỳnh
22/8/2020
GA CUỐI TÀU ĐỜI
Có phải tình ta sắp mất rồi
Ôm em lần cuối một lần thôi
Sợ lắm cô đơn đời lắm dốc
Đừng đi… ôi chỉ chuyện mơ vời!...
Còn nhớ một thời em với anh
Đôi ta chung sức tạo công trình
Niềm vui nho nhỏ thường đem đến
Những ước mơ đời phủ ngát xanh
Thuở ấy hồn em nhẹ bỗng lâng
Không lo chẳng nghĩ chuyện phù vân
Yêu là như thể mình anh đấy
Quên hết chung quanh cõi thế trần
Hãy nói đi anh ta có nhau
Bên nhau mãi mãi đến ngàn sau
Nắm tay thật chặt mình đi tiếp
Không để tình em chịu khổ sầu
Đừng bảo chia lìa chớ nói xa
Đời nay li biệt biết đâu mà ...
Bao la thế giới làm sao sẽ ...
Giận đó ... anh đừng nhắc xuống ga
Ôi!... gánh hành trang nặng cuộc đời
Từ nay ấm lạnh mình em thôi
Chỉ hồng Nguyệt Lão duyên dù buộc
Cháo lú ... trời ơi!… sợ tiếng mời!
Chu Hà
TÀU HÚ GỌI NGƯỜI ĐI.
Tàu hú, em ơi, đã tới rồi
Chúng mình còn lại phút giây thôi
Vòng tay đã lỏng, anh đi nhé
Đã nửa trăm năm, vẫn tuyệt vời
Thủa đó, giờ đây, ôi vẫn anh
Vẫn bên nhau mỗi bước đăng trình
Trong em, dáng dấp người yêu dấu
Nào có quên đâu, trời biển xanh
Hồn bỗng như hương toả ngát lâng
Anh ơi, mọi sự vốn phù vân
Bởi chưng tất cả là hư ảo
Thì có chi vương chút bụi trần
Nhưng mốt mai rồi sẽ nhớ nhau
Sẽ như đường sắt chạy về sau
Tàu mang dĩ vãng theo dồn dập
Để lại tình xa xót muộn sầu
Tàu hú mênh mông, sắp biệt xa
Như con giông lửa quặn đau mà
Như tim quằn quại lời chung cuộc
Gởi lại buồn thương trạm cuối ga
Dang dở thơ trao chút trối đời
Một đôi đường sắt thả dài thôi
Mỉm cười đau đớn rời nhau nhé
Lệ đẫm hành trang, tàu hú mời ...
Hawthorne 23 - 8 – 2020
CAO MỴ NHÂN
GA CUỐI,
CHUYẾN TÀU HOÀNG HÔN
Chúng ta đã tới Bến đây rồi
Tàu chậm vô ga vĩnh biệt thôi
Kẻ ở buồn thiu chân nặng nhọc
Người đi ảm đạm bước cao vời
Văng vẳng nghe tên họ nhắc anh
Dường như nhanh chóng cuộc đăng
trình
Đúng như kỳ hạn ga tàu cuối
Rũ bỏ thời gian mất tuổi xanh
An nhiên tự tại bỗng lâng lâng
Vướng bận gì đâu dưới vũ vân
Trút gánh hành trang “mình“ nhận lấy
Ra đi giã biệt chốn dương trần
Tàu đời đôi lứa đáp cùng nhau
Thời điểm đi chung trước hoặc sau
Có bạn đường đời ta sánh bước
Niềm ân nỗi ái cũng vương sầu
Cái già xồng xộc sống còn xa
Sinh ký tử qui cát bụi mà !
Thương tiếc tình chung em cũng sẽ...
Xuống tàu xa vợ ở sân ga
Hành trang buông bỏ chuyến tàu đời
Thanh thoát nhẹ nhàng chiếc bóng
thôi
Hỉ xả trắng tay không vướng bận
Ta bà rũ sạch cõi trên mời !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 24/08/2020
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!