Bên Đời Mưa Nắng
Thương thì rác bỗng thành hoa
Ghét dù hoa đẹp.. chỉ là rác thôi!
Thương thì vật hóa ra người
Ghét, người xem chẳng khác loài vật
kia
Thương, xa cách mấy cũng kề
Ghét, bên cạnh vẫn sơn khê ngàn
trùng
- Bởi thương, bởi ghét vô cùng
Nên nghìn duyên nghiệp mịt mùng nối
nhau..
Vui thì hoa héo tươi màu
Buồn, dù rộn tiếng cười.. sau vẫn
buồn
Vui, đời bỗng đẹp lạ thường!
Buồn, ngồi trên đỉnh đế vương lạnh
lùng!
Vui ngồi hát giữa vô thường
Buồn nhìn quanh những tấn tuồng..,
thở ra!
Vui nghe chửi giống bài ca
Buồn bao tán thán xuýt xoa.. vẫn
buồn
Nắng, mưa còn có ngọn nguồn
Buồn vui nhân thế tâm hồn biết
đâu?
Vạn duyên theo nước qua cầu
Vui buồn, thương ghét, khổ đau tại
mình.
Ai không lục dục, thất tình?
Đời yên vui bởi cái nhìn trạm
nhiên..
Vẫn là sống giữa trần duyên
Vẫn lòng sen ngát giữa miền trược
ô..
Vui, buồn.. muôn kiếp sóng xô
Đưa vào hết cõi hư vô. Mĩm cười..
Thích Tánh Tuệ
Bài Họa:
Thả Trôi Mưa Nắng Cuộc Đời
Thương thì : trái ấu cũng tròn
Ghét thì : nhìn trái bồ hòn méo
thôi
Thương thì : nhớ tận xa xôi
Ghét thì : bên cạnh có ngồi cũng
xa
Thương thì : giọng nói chim ca
Ghét thì : cái giọng ba hoa nực cười
Ghét thương nói ngược nói xuôi
Mịt mờ nghiệp quả cuộc đời đa đoan
Vui thì : hoa héo mơ màng
Buồn thì xanh lá lụi tàn bóng thu
Vui : đời bỗng đẹp giấc mơ
Buồn : hoa nghiêng cánh tạ từ ai
đây
Vui : mưa nhỏ giọt tình đầy
Buồn thì giọt nắng trên tay lả buồn
Vui : bình minh giữa hoàng hôn
Buồn : hoàng hôn tím ngõ hồn xanh
xao
Vui buồn cứ đẩy xô nhau
Ghét thương : mưa bão qua cầu lênh
đênh
Khổ đau cũng bởi tại mình
Đắm chìm trong cõi vô minh sa đà
Giữ tâm tĩnh lặng an hòa
Thoát ra cõi tục thế là an nhiên
Như hoa sen thả cánh mềm
Gần bùn mà ngát con tim thiện từ
Buồn vui thương ghét , thù nhơ
Thả trôi vào cõi hư vô, nhẹ lòng
Trầm Vân
Vui Buồn - Thương Ghét
Thương ai ca tụng ngất trời
Ghét nhau tốt mấy, rã rời
thế thôi
Thương ai bảo bọc cơm xôi
Ghét đành bỏ đói cho rồi
tình xa
Thương nghe thích giọng sơn ca
Ghét ong tay áo nói ra tức
cười
Thương luôn thuận nói nghe xuôi
Ghét câu mâu thuẫn xúi đời
dị đoan
Hoa vui dù nở muộn màng
Buồn thiu chiếc lá rụng vàng
gió thu
Thương ai đời đẹp như mơ
Ghét người nghiệp quả trăng
mờ ở đây
Vui sao cát bụi bám đầy
Ngộ rồi mới biết trắng tay
lại buồn
Tình cho đắm đuối nụ hôn
Oan gia trái chủ cô hồn xanh
xao
Tùy duyên nghiệp quả trêu nhau
Vui buồn lận đận qua cầu bấp
bênh
Xa nhau mới biết lỗi mình
Cuộc đời chìm đắm vô minh mất
đà
Cái tâm biết giữ thuận hòa
Năng lo làm phúc ấm nhà tự
nhiên
Con cò chớ đậu cành mềm
Ao sâu sen nở, hoa tim nhân từ
Kẻ nào yêu ghét giận thù
Nên buông vào cõi chân như tịnh
lòng...
Mai Xuân Thanh
Ngày 14/06/2019
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!