CHIỀU NGHE BÓNG NÓI!
Chiều buông, tỉnh lị gối tay đời
Cả nghĩ dương trần tợ lá rơi
Sóng vỗ hồi nao mà bọt biển
Người sinh tự lúc những mây trời
Kìa ai rượt đuổi ngày đêm thế
Mãi chỉ ra về bụi cát ơi!
Trắng phải cùng đen, thời hiện hữu
Và em chẳng nói cũng nên lời.
Thamduong Thi Tập
Bài Họa:
ĐI GIỮA CHIỀU PHAI
Sáng đón ngày lên rộng cánh đời
Âm thầm vạt nắng úa chiều rơi
Phù vân mượn gió pha màu biển
Huyễn ảnh hòa sương phối sắc trời
Cút bắt tình xa sầu lặng tỏa
Đi về bóng lẻ nhớ thầm ơi
Trùng dương chẳng biết bờ đâu gọi
Hư ảo thanh âm mãi vọng lời
Lý Đức Quỳnh
21/6/2019
KÉO BÓNG LẠI GẦN
Bóng nói làm sao hết chuyện đời
Thầm thì như lúc lệ tuôn rơi
Tháng năm suy ngẫm câu gần đất
Đôi phút băn khoăn lẽ ngán trời
Tất cả chỉ là buông thở hắt
Vài lần vẫn muốn thốt than ơi
Đành thôi cám cảnh sầu nhân thế
Hình đã tìm thăm tạ mấy lời ...
Hawthorne 25 - 6 – 2019
CAO MỴ NHÂN
KHI BÓNG CHIỀU RƠI
Chiều đang dần xuống giữa khung trời
Những chiếc lá mùa Thu sắp rơi
Thuyền lướt xa khơi trườn sóng biển
Ta nghe gió lộng xót tình đời
Người luôn nhớ lại
thời xưa nhé
Ai vẫn thương về chuyện tiếc ơi
Khi ánh tà dương chìm khuất nẻo
Bâng khuâng chẳng biết nói nên lời...
Paris, 26/06/2019
TRỊNH CƠ
HỎI BÓNG CHIỀU
Bóng chiều đã ngã phía chân trời
Muốn hỏi mi cùng nhân thế ơi !
Hoa úa vẫn hoài hoa úa rụng ?
Lá vàng sao mãi lá vàng rơi ?
Nhân sinh có phải do duyên số ?
Tử biệt khác chi trả nợ đời ?
Kết quả luân hồi là ảo tưởng ?
Đường trần chuyển kiếp khó thành lời
!
Songquang
20190626
VĂNG VẲNG TIẾNG CHIỀU
Hoàng hôn nắng chếch ngọn cây đời
Gió dạo mây trời những tiếng ơi.
Như gọi chim muông nơi rú tổ
Dường kêu lữ khách phía chân trời.
Về cùng họ tộc phòng thân lạc
Hòa với nhân quần khỏi phận rơi.
Tựa thấy dư âm tha thiết nhắn
Cha ông , sông núi gửi muôn lời .
Trần Như Tùng
HOÀNG HÔN
Chiều nay sao bỗng thấy buồn ơi !
Cánh nhạn kêu thương bạt cuối trời.
Mây xám chập chùng sầu chất chất
Hoa tàn hiu hắt cánh rơi rơi.
Trầm luân vất vả phù du kiếp
Hạnh phúc cười vui ngắn ngủi đời.
Nhàn nhạt ác tà ngày sắp tắt
Hoàng hôn xao xuyến chứa chan lời
!
Mailoc
6-28-19
BÓNG HOÀNG HÔN
Gió bụi bên thềm thổi lá rơi
Lần theo ký ức mở trang đời
Sầu dâng cuộn sóng trôi bờ biển
Nhớ ngập luồn mây dạt góc trời
Ngả bóng tà dương im vắng hỡi
Nghiêng chiều tắt nắng lạnh lùng
ơi
Quê nhà khuất núi mờ sương ảo
Nghĩ đến người xưa chỉ nghẹn lời
Minh Thuý
6/30/2019
http://hinhanhdep.org/wp-content/uploads/2017/07/hinh-anh-canh-dong-dep.gif
Trả lờiXóaCảnh đẹp, tình sầu sâu lắng, vấn vương trong từng ý thơ.
Trả lờiXóaCảm ơn bạn đã lưu cảm nhận.
XóaChúc bạn an lành!