Thứ Tư, 16 tháng 4, 2025

LÒNG QUÊ -Thơ ĐỖ CHIÊU ĐỨC



LÒNG QUÊ

Lòng quê dợn dợn vời con nước

Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà !

(Tràng Giang – Huy Cận)

                          

Nắng chiều vương mái nhà tranh,

Khói lam chiều vẩn vơ thành tròn xoay.

Cơm chiều thoang thoảng hương bay,

Trời chiều vời vợi nghe dài ngẩn ngơ.


         Lối đi nho nhỏ ven bờ,

         Cầu dừa thầm lặng vắt hờ qua mương.

         Lá tre níu khách qua đường,

         Phất phơ áo trắng còn vương nắng nhòa.

 

Bên đồng hương rạ tỏa xa,

Hòa cùng hương đất hương hoa thoảng nồng.

Xe trâu lôc cộc thong dong,

Oang oang chim vịt bên sông kêu chiều.

 

          Bến sông ghe đậu dập dìu,

          Ầu ơ tiếng võng thiu thiu giấc nồng.

          Nương theo tiếng hát bổng trầm,

          Bềnh bồng sóng nước bềnh bồng hồn thơ !

 

Hoa lau theo gió phất phơ,

Đàn cò ma trắng lượn lờ bay qua.

Chuông chiều văng vẳng ngân nga,

Nắng chiều dần tắt trăng tà nghiêng treo.

 

           Tần ngần suốt buổi xóm nghèo,

           Chiều tan chiều tắt chiều theo trăng tà.

           Tình quê bát ngát bao la,

           Hồn quê tràn ngập chan hòa trong tôi.

 

Bao năm xa cách quê rồi !!!

Đỗ Chiêu Đức

      2025

 

Thơ Họa:

 

HỒN QUÊ

 

Khói lam chiều quyện mái tranh

Ngọt ngào thơm tỏa hương lành chuyển xoay

Đàn chim tung giữa trời bay

Mênh mang thi sĩ thêm dài hồn ngơ

 

Hoa chen lá thắm bên bờ

Lục bình tim tím lững lờ theo mương

Kia hàng Phượng vĩ ven đường

Đó hương hoa sứ...

vấn vương chưa nhòa

 

Dòng đời dẫu đã mờ xa

Trong tim ký ức thiết tha ấm nồng

Từng trang xếp lại thành dòng

In sâu kỷ niệm mênh mông bao chiều...

 

Lang thang phố thị ai dìu

Hạ về phượng nở chắt chiu duyên nồng

Suy tư giây phút bỗng trầm

Nhớ bao kỷ niệm lặng thầm câu thơ

 

Bên đường cành lá lơ phơ

Thương sao dĩ vãng hững hờ trôi qua

Ngậm ngùi rồi lại xót xa

Ngẩn ngơ chân bước đêm đà trăng treo

 

Quê xưa vẫn nhớ thôn nghèo

Vui cùng chúng bạn đêm treo nguyệt tà

Rộn ràng tiếng hát lời ca

Đong đầy kỷ niệm đậm đà tim tôi...

 

Mãi lưu ký ức xa rồi...?

16/4/2025

    YLB

 

HỒN QUÊ

 

Tìm đâu bóng dáng mái tranh?

Địa cầu hờ hững vô tình cứ xoay.

Thời gian như cánh chim bay,

Xẻ đàn tan nghé lạc bầy ngẩn ngơ.

 

Nhớ thương khôn tả vô bờ:

Nhớ giòng nước chảy lững lờ con mương.

Nhớ cua bò nắng trên đường,

Nhớ dầm mưa gió, đêm sương, nắng nhoà.

 

Nhớ đêm tát nước đồng xa,

Về nhà cạn chén mắt hoa men nồng.

Nhớ ngày gói bánh lá dong,

Chờ khuya sẽ luộc nên mong tắt chiều.

 

Nhớ ca vọng cổ dặt dìu,

Ru hồn đắm đuối dễ xiêu tình nồng.

Đèn khuya dầu cạn canh trầm,

Mơ màng thưởng nguyệt lựa vần tứ thơ.

 

Nhớ bầm mái tóc bạ̣c phơ,

Đường xa ai dắt mẹ già đi qua?

Chuông chùa g̣ọi mẹ ngân nga,

Mẹ buồn nhìn ảnh Phật Bà vẫn treo.

 

Nhớ đời lam lũ dân nghèo,

Đành cam phậ̣n khổ chẳng theo quân tà.

Nhớ dòng sông nước bao la,

Tình quê man mác chẳng nhoà hồn tôi.

 

Than ôi! Quê đã mất rồi!

Đỗ Quang Vinh

   19-4-2025

 

Thơ Cảm Tác:


HỒN QUÊ VIỆT

 

Bếp chiều nhả khói mái lều tranh

Vơ vẩn trên không tựa bức mành

Thoang thoảng hương đồng luôn cuốn quýt

Vợi vời cỏ nội mãi vây quanh

Cầu tre lắc lẽo bên dừa biếc

Bờ lạch êm đềm giữa nước xanh

Văng vẳng chuông chùa xa vọng lại

Hồn quê man mác mộng xây thành

songquang

 20250416

 

HỒN VIỆT…

( Qua Thơ Hồn Quê Việt của thi sĩ Songquang )

 

Khói lam chái bếp mái nhà tranh

Vách đất phên tre kết tấm mành

Hoa nội hương đồng thoang thoảng quẩn

Quê ta bản sắc nhẹ nhàng quanh

Ao sen giữa ruộng hồ gương biếc

Bến nước bên làng bãi cỏ xanh

Chuông mõ trên chùa sư tụng niệm

Chạnh lòng cảm động khói xây thành…

       MAI XUÂN THANH

Silicone Valley, April 17, 2025

 

NHÀ QUÊ XƯA

(Họa bài HQV của anh SQ)

 

Mái lá nhà quê tựa bức tranh

Che trên nền đất, gió lay mành

Ngang vài cầu ván dân qua lại

Dưới mấy cầu tiêu cá lội quanh

Cô lái chèo đò, sông nước đẹp

Con trâu cày ruộng, bụi tre xanh

Âm vang cổ nhạc ru làng xóm…

Gợi cảm tình quê kỷ niệm thành.

(Phan Thượng Hải)

        4/19/25

* (*) Từ cảnh làng Đông Hòa Hiệp, Cái Bè, Mỹ Tho trong thời Đệ Nhất Cộng Hòa ở Miền Nam. 


NHỚ KHÓI LAM CHIỀU

(Họa)

 

Mỗi lúc hoàng hôn khuất mái tranh,

Ngày xanh nuối tiếc nắng vương mành.

Cô em kiều diễm bâng khuâng ngắm,

Ánh nắng luyến lưu nắm níu quanh.

Đã mấy chiều thu phai ước hẹn,

Bao lần lá úa rũ màu xanh.

Khói lam chiều gợi đơn côi quá...

Nhớ ánh trăng xưa mộng chửa thành!

(Đỗ Chiêu Đức)

      4/2025

(*) Gợi ý từ nhạc phẩm “Khói Lam Chiều” của Lan Đài trong thời Đệ Nhất Cộng Hòa ở Miền Nam.

 

QUÊ TUI

(Họa hoán vận)

 

Thuở đó quê tui có chiến tranh

Xa gần tiếng súng nổ loanh quanh

Nỗi lo cuộc sống ngàn cân nặng

Nỗi sợ sanh linh sợi chỉ mành

Vận khứ dòng sông hơi vẩn đục

Thời lai đồng ruộng lại tươi xanh

Thăng trầm lịch sử bao triều đại

Dòng giống Rồng Tiên mộng đạt thành.

(Phan Kim Thành)

       4/20/25

 

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!