Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2025

GÁNH TỘI ĐỜI -Thơ Bửu Tùng và Thơ Họa



GÁNH TỘI ĐỜI

 

Thập giá treo thân gánh tội đời

Đau sầu tột đỉnh xoáy từng nơi

Lằn roi ác nghiệt trồi da rách

Thớ thịt bầy nhầy đọng máu rơi

Giấm chẳng ly đưa giờ cháy họng

Đầu không chỗ tựa phút tàn hơi

Vì yêu sứ mạng đầy kinh khủng

Cái chết Ngôi Hai của Chúa Trời

Bửu Tùng

Thứ Sáu Tuần Thánh

18/4/2025


Thơ Họa:

 

CỨU CHUỘC ĐỜI

 

Án tử riêng mang, cứu chuộc đời

Bạo quyền đàn áp khắp nơi nơi

Đường về Đất Hứa, ma vương chặn

Cửa đến nhà tù, huyết lệ rơi

Thể xác quằn đau chờ thoát ngục

Linh hồn đọa khổ gắng cầm hơi

Nhân loài sống giữa thời mê loạn

Đức Chúa hy sinh giữ đạo Trời

Lý Đức Quỳnh

   19/4/2025

 

CỨU CHUỘC & GÁNH TỘI ĐỜI

 

Cứu tinh chuộc tội gánh cho đời

Đau đớn muôn phần nghiệp dĩ nơi

Căng xác lằn roi da thịt rách

Đóng đinh thủ túc máu đào rơi

Tay chân búa bổ buồn mưng mủ

Y phục thân tàn khổ đứt hơi

Sứ mạng tình thương mong giúp đỡ

Công bình bác ái Chúa trên Trời…

      MAI XUÂN THANH

Silicone Valley, April 19, 2025

 

TỘI THẾ CHO ĐỜI

 

Thân treo gánh tội thế cho đời,

Tiết khí Ngài vương sáng khắp nơi.

Tủy thịt xương tan da nát rách,

Tay chân đinh đóng máu hồng rơi!

Tâm lành dung thứ kia người quỷ,

Trí thiện cầu tha hỡi Chúa Trời!

Toàn kẻ ác đây nào biết lỗi...

Thánh lòng đại đức chẳng hoài hơi!    

Liêu Xuyên

 

CHUỘC LỖI ĐỜI

 

Thương lắm đem thân chuộc lỗi đời

Chúng sanh gây tội rõ ràng nơi

Bằng roi quấn chặt thân mềm yếu

Thịt rách từng lằn máu đỏ rơi

Thể xác đớn đau ngày đánh đập

Tâm hồn tươi sáng nợ thành hơi

Nhơn loài sứ mạng Ngài che chở

Bác ái vinh danh Đức Chúa Trời …

  Yên Hà

20/4/2025

 

GÁNH TỘI ĐỜI

 

Đầu đội vòng gai chuộc lỗi đời

Thân treo thập giá máu nhiều nơi

Hành hình đinh đóng đàn chiên xót

Chịu chết hồn lìa lệ Mẹ rơi

Đau đớn cam phần khôn giữ mạng

Nhục nhằn gánh tội khó thêm hơi

Cho trần thế nguyện giờ lâm tử

Sớm hưởng Nhan Thiên Chúa cõi Trời

ThanhSong ntkp

 CA. 21/04/2025

 

NHỚ ƠN CHÚA

 

Thân treo gánh vác tội cho đời,

Đau đớn con người khổ khắp nơi.

Mặc kệ vết gươm đao chém xé,

Cắn răng chịu đựng máu xương rơi.

Tay chân đinh đóng treo trơ xác,

Đầu cổ vết còng móc đứt hơi.

Gánh nặng tình thương cao vực quá,

Ngôi Hai Chúa đã thoát lên Trời.

                            *

Nhân loại nhớ hoài hướng vọng nơi.

HỒ NGUYỄN

 (19-4-2025)

 

2 nhận xét :

  1. Nến Lòng Thương Xót Tắt Rồi…
    (Tưởng niệm Đức Thánh Cha Phanxicô)

    Thứ Hai Phục Sinh trời buồn
    Bình minh rơi nhẹ, sương luồn cánh tay.
    Bảy giờ ba lăm phút này,
    Một vì sao tắt, một ngày lặng rơi.

    Santa Marta thảnh thơi,
    Chốn ngài ở trọ — chẳng nơi điện ngà.
    Lặng yên, không tiếng trống hoa,
    Một người Cha Thánh trở ra với trời.

    Từ miền đất nước xa xôi,
    Buenos Aires – nơi ngài sinh ra.
    Jorge nhỏ bé hôm qua,
    Nay thành Giáo hoàng – Cha của trần gian.

    Người của những nỗi cơ hàn,
    Của lòng thương xót, của bàn tay nâng.
    Người không đứng giữa ngai vàng,
    Chỉ mong cúi xuống, đi ngang phận người.

    Ngài từng rao giảng khắp nơi,
    Tình huynh đệ sống, đất trời hồi sinh.
    Laudato si’, khúc kinh,
    Dâng cho tạo vật thắm tình yêu thương.

    Ngài mời thế giới đoạn trường,
    Buông dao oán ghét, lên đường yêu nhau.
    “Giáo hội không phải tháp cao,
    Mà là dã chiến, chữa bao vết hằn.”

    Ngài không chọn sống cao sang,
    Không cẩm bào, chẳng nghiêm trang ngai ngồi.
    Một người cha bước giữa đời,
    Gieo lời tha thứ, mở lối bao dung.

    Đôi khi giữa tiếng ngờ vực,
    Giữa dòng chống đối tứ phương đôi bờ,
    Ngài vẫn ngẩng mặt không mờ,
    “Chúng ta hãy đi,”, không chờ, không lui.

    Ngài ôm trẻ nhỏ trên môi,
    Ôm người tật bệnh, ôm lời khổ đau.
    Ánh nhìn dịu nhẹ thanh cao,
    Như Chúa Giêsu giữa bao đoạn trường.

    Rồi nay, giữa phút vô thường,
    Tiếng chuông vọng xuống, ngọn hương bay về.
    Hồng Y Farrell lặng thề,
    “Cha đã về với tình quê Ba Ngôi.”

    Lòng con nghẹn lại, lệ rơi,
    Giáo hội phút chốc rối bời thiếu Cha.
    Mười hai năm rực rỡ hoa,
    Thành tro bụi giữa ngọc ngà thiên thu.

    Cha đi, để lại mây mù,
    Màu áo trắng vẫn lờ mờ trong tim.
    Chúng con – đoàn chiên im lìm,
    Lặng nghe tiếng khóc, dâng nghìn kinh thương.

    Cảm ơn Cha đã vấn vương
    Giữa những linh hồn lạnh sương chốn này.
    Một đời – một kiếp sum vầy,
    Cho tình nhân loại đong đầy yêu thương.

    Xin Cha nhắm mắt an thường,
    Về bên Thiên Chúa, đoạn trường tiêu tan.
    Đèn lòng thương xót Cha mang,
    Giờ đây, xin thắp thế gian mãi còn.

    Phạm Hùng Sơn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Fa đã chia sẻ bài thơ thật cảm động.
      Chúc Bạn an lành.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!