Thứ Hai, 5 tháng 6, 2023

MỘT GÓC ĐỜI LÍNH CHIẾN -Thơ Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân


   MỘT GÓC ĐỜI LÍNH CHIẾN

 

             Rượu đã say rồi… em biết không ?

             Nhìn lên hoang vắng tiếng tơ đồng.

             Tiệc hoa nghiêng nửa đêm về sáng,

             Em khóc, anh cười, ta cảm thông !

 

            Em khóc vì đường trần ngõ tối,

            Kẻ rừng khuya, kẻ sống vũ trường !

            Tàn cuộc đêm nay, người một lối,

            Anh cười cay đắng… kiếp phong sương !

 

            Rồi tiếp nối, gót hành quân dẫm nát,

            Từng mật khu, từng thung lũng tử thần.

            Đạn réo, bom rơi, xác thù chồng chất,

            Lẫn lộn cùng thân xác của binh quân !

 

            Máu vẫn đổ, thây vẫn phơi ngoài chiến địa,

            Bước loạn cuồng… sàn nhảy cứ tràn lan…

            Nơi ốc đảo xa hoa, bọn cai thầu chủ nghĩa,

            Bán chiến tranh, mua vũ khí tương tàn !

 

            Ai thương xót cho máu hồng chiến sĩ…

            Giữa rừng sâu… tuôn đổ giữ màu cờ ?!

            Ai còn nhớ những chàng trai võ bị…

            Kiếm cung hề !  nay đã lạc đường mơ !

 

            Cứ thế… đời trai không lối thoát,

            Chiến trường mòn mỏi bước chinh nhân !

            Cà Mau, Quảng Trị, rừng ngan ngát,

            Lặn lội nghìn đêm, lỡ gối chăn !  

 

            Cứ thế… đời trai chìm mộng cũ,

            Xa tầm tay với nỗi niềm riêng.

            Đã biết bao đêm buồn thế sự,

            Đau lòng cho cuộc chiến triền miên !

 

            Cứ thế… đời trai trôi giạt mãi…

            Đồng băng sông Cửu… đất Tây Nguyên,   

            Áo trận, ba lô, miền viễn tái,

            Đồi cao, gió lạnh, suối rừng thiêng !

 

            Biên phòng heo hút… thân đồn trú,

            Tôi sống cuộc đời lính thú xưa !

            Tâm sự miên man hờn giấc ngủ,

            Võ vàng thân xác… lạnh hồn thơ !

 

            Vào xuân, rừng núi mờ sương phủ,

            Ải Bắc buồn theo dãy chiến hào !

            Nhớ thủa tòng quân, cười chính khí,

            Đăng trình… ta nhập cuộc binh đao.

 

           Ra đi không rượu, người đưa tiễn…

            Bờ mắt giai nhân… đẫm lệ sầu !

            Chỉ có trăng nghe lời ước nguyện,

            Đem chí bình sinh với bể dâu !

 

            Rồi theo năm tháng dài giong ruổi,

            Biên trấn đồn xa… mộng nát nhầu !

            Nếp áo Tương Như giờ để lệch,

            Hồn thơ chìm lạnh… bến Giang Châu !

 

            Phím tơ… chùng tiếng đàn Tư Mã,

            Rượu chửa kề môi, thấy nhạt mầu !

            Lầu bích… áo xiêm nào rạng rỡ,

            Cho ta thèm, ấp mộng Hồng lâu !

 

            Ý Xuân giờ hiện niềm hoan lạc,                               

            Mà nẻo Cam Tuyền… ta biết đâu ?!

            Đồn vắng mù xa… thân trấn thủ,

            Chào xuân bằng nỗi nhớ niềm đau !

                  Trích trong “Trường Ca Quá Nửa Cuộc Đời”

                   Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!