NỬA MẢNH THƠ BUỒN
Cánh nhạn xa mờ nguyệt ảnh lơi
Vân du gió lạc cuối chân trời
Trên triền lá tủi hờn đông tới
Dưới bãi hoa sầu nghẹn phím rơi
Ngó vạt sương đêm quàng ngõ đợi
Nhìn trăng gác phượng chẳng buông lời
Thu tàn bến cũ đò không bóng
Nửa mảnh thơ buồn lạnh tả tơi.
Hảo Mặc Nhiên
Thơ Họa:
ĐÊM DÀI DÕI BÓNG
Đêm dài dõi bóng đợi sầu lơi
Chỉ thấy sương khuya mịt cuối trời
Ánh nguyệt mơ hồ mây xám phủ
Cung đàn huyễn ảo phím chùng rơi
Thuyền xưa hẹn biển rồi quên bến
Chốn cũ thề trăng vẫn nhớ lời
Cảm nỗi phong ba đời bất định
Âm thầm nhẫn chịu mảnh lòng tơi.
Lãng Phong
16/11/2021
TIM TÊ TÁI
Xa mờ bóng nguyệt thả buông lơi,
Mây trắng long lanh hiện cuối trời.
Thơ kết tiếng chim run phím lụn,
Vần đưa ôm gió cuộn đàn rơi.
Tình nồng nhộn nhịp đêm về nhớ,
Hồn thẩn thờ cung mớm tỏ lời.
Bến đợi người xưa không thấy đến,
Ngồi buồn tê tái mảnh tim tơi.
HỒ NGUYỄN
(16-11-2021)
VẦN THƠ LY BIỆT
(Hoạ 4 vần)
Nắng vàng chở lạnh gió chiều lơi,
Cánh nhạn vờn bay tận cuối trời.
Đông đến lá sầu duyên phận rủi,
Người đi mộng nát cánh hoa rơi !
Vần thơ ly biệt buồn bao nỗi,
Bút mực hờn đau thảm mấy lời !
Từ đó vắng xa đầy cách trở…
Thầm yêu trộm nhớ cũng đành thôi !
Liêu Xuyên
NÃO CẢNH SẦU THU
Thu về chớm lạnh, lá vàng lơi
Mút cánh nhạn sa lạc cuối trời
Đối bóng âm thầm...rầu nguyệt rụng
Độc cầm lay lắt... nghẹn mùa rơi!
Thề bồi vàng dá...nghe chua nhĩ
Ước nguyện gió trăng...ngẫm chát lời!
Bến lặng sào dong, đò tạnh mái
Mộng đời thôi lộng, lá buồm tơi!
17-11-2021
Nguyễn Huy Khôi
THU TÀN
Thu tàn bấc đến gió heo lơi
Thơ thẩn áng mây hẹn cuối trời
Chị Nguyệt sầu ai đi ngủ sớm
Chạnh lòng gợi nhớ lệ tuông rơi
Năm xưa cũng độ mùa đông lạnh
Tay nắm bên nhau nhớ giữ lời
Bến vắng đò xưa buồn đợi khách
Tơ vò tim nát xé thành tơi !…
Yên Hà
17/11/2021
RÓT XUỐNG ,
Sáo trúc đâu đây điệu lả lơi
Theo mây trải khắp bốn phương trời
Xuôi dòng suối bạc ngời sương toả
Ngược chốn sông hồng rạng nắng rơi
Lũng thấp âm thầm chờ đợi gió
Rừng xanh háo hức thốt thưa lời
Thiên nhiên góp nhặt bao huyền bí
Rót xuống đời thôi hết quạnh tơi !
PHƯỢNG HỒNG
NỬA MẢNH THƠ BUỒN
Theo con dốc nhỏ dáng em lơi
Chửa biết về đâu,hoặc cuối trời?
Ngõ tuyết trải dài nghe gío rít
Chân chim in lạnh thấm chiều rơi
Thơ Buồn Nửa Mảnh trao khôn nói
Chén đắng nguyên ly nhắp nghẹn lời
Níu kéo gì đây mong thỏa nguyện,
Bởi lòng xao xuyến đến banh tơi?
Thái Huy
11/17/21
ĐÊM TRĂNG
Yểu điệu vầng trăng dáng lả lơi
Phủ màn trắng bạc khắp khung trời
Núi đồi mở ảo, sương mềm tỏa
Ngọn gió mơ hồ, lá nhẹ rơi
Tiếng mõ ngân nga như tấu nhạc
Làn tiêu dìu dặt tựa trao lời
Tâm hồn thanh thản buông phiền não
Quên hẳn cuộc đời đang rách tơi
Sông Thu
( 18/11/2021 )
THƠ BUỒN MỘT MẢNH
Chim hót trên cành điệu lả lơi
Gió ngàn hiu hắt ở bên trời
Âm thầm ngóng dáng ai đi tới
Lặng lẽ nhìn bông tuyết phủ rơi
Tủi phận Nàng Thơ mòn mỏi đợi
Đau buồn Khổng Tước nghẹn ngào lời
Trăng khuya nửa mảnh sầu in bóng
Lữ khách qua cầu thoáng áo tơi!
Đức Hùng
Sydney, Úc Châu, 19/11/2021
NGƯỜI XƯA BẾN CŨ
Tơ đồng réo rắc nhạc buông lơi
Chim nhạn cùng nhau liệng cuối trời
Sáo nhịp du dương dường nước chảy
Cung đàn sầm sập tựa mưa rơi
Giao mùa ẩm ướt tình muôn thuở
Đông Chí sương rơi nghĩa vạn lời
Bến cũ con đò mòn mỏi đợi
Người xưa mưa gió lạnh mang tơi...
Mai Xuân Thanh
November 18, 2021
MẢNH TRĂNG BUỒN
-/-
Một mãnh trăng vàng, ánh lả lơi
Màn sương bàng bạc khắp khung trời
Còn đâu ngày đó, làn môi mộng
Chỉ có ngoài kia, bóng lá rơi
Ghế đá quạnh hiu, sầu ngấn lệ
Công viên vắng lặng, gió không lời
Hồn ai giá lạnh, niềm thương nhớ
Kỷ niệm ùa về, phách rả tơi.
Thanh Trương
MÃI MÃI ĐƠN CÔI
Cung đàn lạc nhạn nhịp buông lơi
Cánh én tung bay cuối nẻo trời
Mây trắng vật vờ hồn lặng lẽ
Gió đông lạnh lẽo giá sương rơi
Cánh chim phơi phới tha phương ngoạn
Sắc bướm eo sèo chẳng thốt lời
Ô Thước từ đây cầu gãy đoạn
Chàng đau thiệp cưới đốt tim tơi
Trần Đông Thành
NHẶT MẢNH THƠ
Nửa mảnh thơ buồn viết vận lơi
Được đưa thành xướng thả quanh trời
Chỗ này sôi nổi ra đường đón
Chỗ nọ thâm trầm đợi tứ rơi
Ý đẹp lời hay vần thuận nghĩa
Niêm bền đối chuẩn luận êm lời
Cảm ơn son sắt lòng thân ái
Gieo hạt vui vườn sẵn đất tơi
Trần Như Tùng
KHÚC GIAO TÌNH
(Gửi hiền huynh Trần Như Tùng!)
Vần nào rồi cũng đến khi lơi
Như lá thu buông tím mé trời
Hồn nũng ưu tư sầu nắng rụng
Mắt buồn xa ngái lạnh sương rơi!
Cố nhân tương thức , tình nồng cảm
Tri kỷ thâm ân, nghĩa ấm lời!
Dạ mở cho đi,...nhiều nhận lại...
Xuân lòng bừng tỉnh thắm bông tơi!
19-11-2021
Nguyễn Huy Khôi
TRĂNG THU BUỒN
Vầng trăng lờ lững dáng buông lơi
Vằng vặc như gương sáng giữa trời
Cảnh vật mơ hồ màn khói toả
Làn mây mờ ảo giọt sương rơi
Canh khuya nhớ Mẹ lòng ngân tiếng
Đêm vắng thương Cha dạ nghẹn lời
Gác nhỏ thu tàn mình một bóng
Nỗi buồn dâng kín khiến sầu tơi !
Songquang
20211119
BAO VẦN THƠ ĐẸP...
Bên hồ liễu rủ dáng buông lơi,
Mặt nước xanh trong chiếu khoảng trời.
Đỉnh núi lang thang mây trắng phủ,
Chân đồi lác đác lá vàng rơi.
Diều bay phất phới như trao gửi,
Sáo vọng vi vu tựa nhắn lời.
Cảnh sắc mùa thu buồn lãng mạn,
Bao vần thơ đẹp đến mê tơi.
Mỹ Ngọc.
Nov. 19/2021.
VẦN THƠ THƯƠNG NHỚ
Đông sang cảnh gợi … cảm sầu lơi
Buốt lạnh cành trơ não nuột trời
Lãng đãng bên sông làn khói tỏa
Mịt mờ góc bể thoáng sương rơi
Giọt loang loáng giợn… thầm thì ngỏ
Hạt lã lơi đùa… thủ thỉ lời
Nhẫm nhặt bao vần thơ thương nhớ
Bấy thu tàn úa… bấy buồn tơi!!!
Quảng Trị, 20/11/21.
Văn Thiên Tùng.
Thu về chớm lạnh, lá vàng lơi
Trả lờiXóaThôi lộng, xẹp buồm bão xé tơi!
Nguyễn Huy Khôi coi lại câu cuối đi!
Cảm ơn anh Tư Kiên đã ghé thăm.
XóaKính chúc Anh luôn được sức khỏe,hạnh phúc.
MN cảm ơn anh Quỳnh cùng anh chị thơ và chúc an lành . MN xin phép anh Quỳnh được đưa về trang lưu niệm ạ !
Trả lờiXóaChúc MN luôn được bình an.
XóaNhững tưởng mang thơ về sưởi ấm
Trả lờiXóamà sao thơ lạnh thế thơ ơi !
Cảm ơn thi đệ và các tác giả !
Bởi thơ đã tẩm nhiều sương tuyết
XóaChẳng ấm khi chiều sưởi nắng đông
Kính chúc bác thường an.
Trả lờiXóaThành tâm cảm ơn huynh Tư Kiên đã nhắc nhở! Nhờ Quỳnh Sửa hộ câu 8 thành
" Mộng đời thôi lộng, lá buồm tơi!" Cảm ơn em! Chào thân! Anh Huy Khôi.
Dạ,em sẽ cập nhật câu 8 .
XóaVẦN THƠ THƯƠNG NHỚ
Trả lờiXóaBài họa:
Đông sang cảnh gợi … cảm sầu lơi
Buốt lạnh cành trơ não nuột trời
Lãng đãng bên sông làn khói tỏa
Mịt mờ góc bể thoáng sương rơi
Giọt loang loáng giợn… thầm thì ngỏ
Hạt lã lơi đùa… thủ thỉ lời
Nhẫm nhặt bao vần thơ thương nhớ
Bấy thu tàn úa… bấy buồn tơi!!!
Quảng Trị, 20/11/21.
Văn Thiên Tùng.
Em xin đưa thơ họa lên trang bài đăng.
Xóa