CHỈ CÒN
Tách cà phê ngát đậm hương
Đưa người vào cõi thiên đường nào đây !
Đời người hỉ nộ …ngút đầy
Nén lòng rối rắm , phút giây an bình
Nhấp môi nghe ngọt câu kinh
Toả lan khắp chốn ân tình bao la
Sinh thời hãy sống chan hoà
Đắp bồi đức hạnh , lúc xa chẳng buồn
Lời hoa mĩ đấy cứ tuôn
Gạt đi hờn giận ,bỏ buông muộn sầu
Nhấp thêm chút vị nhiệm màu
Xua tan tăm tối ,canh thâu ẩn mình
Chỉ còn rực rỡ bình minh !
PHƯỢNG HỒNG
Thơ Họa:
VẪN CÒN
Chiều buồn ra quán Sông Hương
Chiếc xe chạy đó,con đường nằm đây
Dã Viên khói sóng lên đầy
Hoàng hôn buông xuống trắng mây Ngự Bình
Mõ chuông Thiên Mụ hòa kinh
Còn ta giữa cõi nhân tình lê la
Vời trông ngút phía Nam Hòa
Đất gần liền với trời xa thêm buồn
Nhớ nhung tựa mạch ngầm tuôn
Mười vương khổ lụy,một buông não sầu
Si tâm lặng phối sắc màu
Bút yêu thầm vẽ đêm thâu một mình
Du hồn sáu nẻo u minh…
Lý Đức Quỳnh
20/11/2021
CÀ PHÊ ĐỌNG SẦU
Ngậm ngùi một chút dư hương
Ly cà phê đắng không đường vẫn đây
Nỗi buồn cứ mãi dâng đầy
Lòng ta chẳng thể một giây yên bình
Êm đềm tiếng mõ lời kinh
Như khuyên người hãy quên tình thuở xa
Một thời hoa bướm giao hòa
Vừa vui xum họp đã xa...thật buồn !
Nén lòng ngăn giọt lệ tuôn
Dây chùng, phím gãy đàn buông giọng sầu
Đời không còn chút sắc màu
Cà phê từng giọt đêm thâu một mình
Ngập chìm trong chốn u minh
Sông Thu
( 21/11/2021 )
GIẤC SẦU CAY ĐẮNG
Tưởng rằng đã mất mùi hương
Ly cà phê đắng không đường quanh đây
Buồn ơi, sao cứ dâng đầy
Làm sao có được vài giây yên bình
Đêm về nghe tiếng tụng kinh
Nhắc người tục lụy quên tình yêu qua
Nhớ chi đến thuở giao hòa
Rồi mang tuyệt vọng khi xa …thật buồn !
Một chiều nhìn giọt mưa tuôn
Cung đàn lỗi nhịp dây buông nhạc sầu
Đời phôi pha cả sắc màu
Đêm về tăm tối canh thâu một mình
Giấc sầu mong thoát u minh….
TẠ VƯƠNG KIM
(21/11/2021)
NIỆM PHÁP
Kiếp người mỏng mảnh khói sương
Càu sinh lấm láp bụi đường đó đây
Lắc chi sầu muộn vơi đầy
Máu xương chiến loạn,..trở day tâm bình
Chùa chiền linh nghiệm pháp kinh
Gian trần bĩ cực thế tình rên la...
Đã không đồng khí giao hòa
Đắp bồi sao nổi lệ sa tủi buồn
Mạch dừng, cạn nước suối tuôn
Mây mưa đảo tiết, trở cơn bể sầu
Rỡ ràng chồi lộc lên mầu
Rễ thầm lặng lẻ ẩn sâu, giấu mình?
Đạo nhuần diệu pháp uyên minh.
21-11-2021
Nguyễn Huy Khôi
CHỈ LÀ HOA DẠI
Chỉ là hoa dại vẫn hương
Đến mùa mọc dựa bên đường đó đây !
Người qua ghé lại đông đầy
Sống đời mộc mạc ,thẳng ngay yên bình
Chẳng làm ai sợ hoảng kinh…
Mà còn yêu thích cảm tình thiết tha
Giữa bầu trời rộng hiền hoà
Cho người ngoạn cảnh phương xa đỡ buồn
Không làm lệ thảm rơi tuôn
Vui niềm hạnh phúc rồi buông nỗi sầu
Cuối mùa hương sắc nhạt mầu
Để rồi buồn bả đêm thâu riêng mình
x. x. x
Chờ ngày nắng ấm bình minh !
Songquang
CÀ PHÊ SỚM THU.
Ly cà phê nóng bay hương,
Nhìn cây khô đứng bên đường gần đây.
Lá vàng mặt cỏ rơi đầy,
Hồ thu gợn sóng bóng mây bập bình.
Tự xa tiếng mõ lời kinh,
Lẫn trong tiếng gió vô tình lướt qua.
Sương tan chuông sớm hiền hòa,
Chim oanh gọi bạn từ xa vọng buồn.
Lưng trời thác bạc giòng tuôn,
Ầm ầm đổ xuống như buông hận sầu.
Cà phê bốc khói trắng màu
Hừng đông sao lặn trăng thâu dấu mình.
Nắng lên xóa hết u minh...
Mỹ Ngọc.
Nov.22/2021.
Đến thăm thi nhân được thưởng thức xướng họ về tình đời thật thú vị. Cảm ơn đệ và chúc mọi sự an lành !
Trả lờiXóaCảm ơn Bác đã ghé thăm.
XóaKính chúc Bác an lạc.
Bài họa của anh Quỳnh hay quá!
Trả lờiXóa:)
https://www.icegif.com/wp-content/uploads/sunday-icegif-51.gif
Cảm ơn DVD đã tranh thủ ghé thăm khi phải căng mình chống Covid đang lây lan.
XóaChúc Bạn luôn được mạnh khỏe,an vui.