UỐNG TRÀ SÁNG MƯA
Sáng nay mưa gió lộng tơi bời
Mong bạn tri âm ghé đến chơi
Vài tách trà đưa khơi gợi ý
Một tâm sự ngỏ thốt nên lời
Nửa đời phiêu lãng vì chinh chiến
Trọn kiếp phong sương bởi nghĩa đời
Đến lúc chim bằng đà mỏi cánh
Lặng nhìn thế sự cứ đầy vơi
Lặng nhìn thế sự cứ đầy vơi
Mà xót thương thân dạ rối bời
Mỗi lúc hồn quê dâng ngọn bút
Là khi nợ nước dậy thơ đời
Đường xưa lắm kẻ còn chưa thức
Lối cũ bao người vẫn mãi chơi
Tâm sự gởi về miền cố quận
Cảm hoài nhân thế nhắn đôi lời
Songquang
20200522
Bài Họa:
NỖI LÒNG TRAI VIỄN XỨ
lưng còn tiếc chiếu, mộng bời bời
Huynh đệ chi binh họp đáo chơi
Tang tảng Thái dương nồng nhóm lửa
Tinh sương chiền chiện ngọt đua lời
Hương trà khai cảm hoài năm tháng
Thời khắc giao hoan đãi cuộc đời
Đã đủ vàng son cùng bỉ lụy…
Sao lòng khắc khoải mãi khôn vơi…
Sao lòng khắc khoải mãi khôn vơi…
Chuyện cũ năm canh đảo lộn bời
Phận nước nổi trôi hàng thế kỷ
Thân trai lửa đạn nửa dòng đời
Đã đành thuở ấy thua cờ thế
Chẳng biết bao giờ giã cuộc chơi
Mỗi độ ngắm trăng hồn nấc nghẹn
Nấu nung tâm sự lặng câm lời…
CAO BỒI GIÀ
23-05-2020
MONG NGÀY TÀN COVID
Lòng cứ ưu tư, ruột rối bời
Buồn không được thỏa sức rong chơi
Đang khi covid chưa dừng bước
Giữa lúc người thân vẫn kiệm lời
Mỏi mệt thời gian sau cánh cửa
Âu lo ngày tháng cách dòng đời
Cuồng chân muốn được ra trời rộng
Không khí hít đầy căng phổi vơi
Không khí hỉt đầy căng phổi vơi
Mặc tình bay nhẩy tóc tung bời
Mở to đôi mắt nhìn thiên hạ
Trải rộng con tim đón cuộc đời
Cảm giác tự do đầy thoải mái
Tâm hồn hạnh phúc trọn vui chơi
Mong sao đến được mau ngày ấy
Ca hát liên miên đến cạn lời.
Sông Thu
( 24/05/2020 )
SỐNG HAY TỒN TẠI ?
Giản đơn cơm áo cũng bời bời
Gạo chợ nước sông,chẳng phải chơi
Ngậm khổ,cam đành,tai điếc đặc
Hàm oan,nhẫn chịu,miệng im lời
Quyền tiền hợp lại xoay trời đất
Luật lệ bày ra ngự trị đời
Lủi thủi như cừu ngoan số phận
Dân nghèo trôi nổi kiếp chơi vơi
Dân nghèo trôi nổi kiếp chơi vơi
Hạnh phúc nào trong những nát bời
Tiếng nhạc u trầm quanh vực thẳm
Câu thơ ẩn ức giữa ao đời
Đói cơm nhiều trẻ xa trường học
Ấm cật lắm già nhập cuộc chơi
Mạnh được yếu thua,tôn chỉ sống
Buôn quan một vốn được muôn lời…
Lý Đức Quỳnh
24/5/2020
GIAO LƯU CÙNG BẠN
Phấn khởi đầu ngày bạn rủ chơi
Cùng nhau thả tứ đẹp bao lời
Tình thơ sáng tỏ mời trăng nước
Nghĩa bạn thân thương đượm cảnh đời
Cử chỉ khiêm nhường luôn thắm thiết
Tâm hồn rộng rãi chẳng chơi vơi...
Chân thành độ lượng ngời nhân thế
“Vạch lá tìm sâu”...cảnh rối bời..!
Giải trí vui vầy mộng khó vơi !
Giao lưu cảm nhận nghĩa không bời...
Nàng thơ bút vẫy mời non nước
Lẽ sống tình trao tỏ chuyện đời
Biển hát trăng cười tươi vạn ngã
Tình trao nụ nở đẹp muôn lời
Hằng Nga thả tứ chào thi hữu
Quý bạn khai nguồn thắm cảnh chơi.
Đức Hạnh
24 05 2020
ƯU SẦU MỘT GÁNH!
(Họa 4 vần)
Bạn cũ ngày qua tiếp tục mời
Lẹ làng xin phép sẽ về chơi
Ba tuần trở lại êm đềm khúc
Tám buổi đoàn viên ngọt lịm lời
Mặc chúng dèm pha đừng để dạ
Dù ai chế nhạo mải yêu đời
Đêm tàn thao thức hằng suy nghĩ
Một gánh ưu sầu nỗi khó vơi!
Một gánh ưu sầu nỗi khó vơi!
Khổ đau, phiền lụy bủa vây đời
Trẻ giành nước phở nhìn cay mắt
Người ngủ bờ sông xót nghẹn lời
Biển giận la rầy nên gắng giữ
Trăng cười khuyên bảo nhớ ngừng
chơi
Cà phê mỗi tháng nào sai hẹn
Non nước buồn thiu chả được mời!
Như Thu
05/23/2020
SỐNG GIÀ
Ngũ không ngon giấc,dạ bời bời
Mong sáng cà phê bạn hữu chơi
Giọt đắng lai rai cho thấm giọng
Chuyện xưa cóp nhặt mãi thêm lời
Sắc cờ, màu áo, thời chinh chiến
Bầu rượu, túi thơ, buổi cuối đời
Du lịch đó đây, vui tuổi hạc
Thân già thanh thản,chẳng chơi vơi
Thân già thanh thản,chẳng chơi vơi
Mặc kệ trần gian, rối với bời
Khói thuốc ban mai thêm tỉnh trí
Chén trà đêm lạnh giúp quên đời
Ngày cùng mụ vợ, vui câu hát
Tối lại cháu con, thú cuộc chơi
Thôi thế cuối đời, không luyến tiếc
Tuổi già giản dị, chẳng nhiều lời.
Thanh Trương
NỖI BUỒN MÙA COVID-19
Bó gối ngồi đây ruột rối bời
Tình hình đại dịch khó vui chơi
Bà con giã biệt buồn cay mắt
Bạn hữu ra đi nghẹn đắng lời
Cõi thế đìu hiu tình đoạn phận
Trần gian khắc khoải mộng xa đời
Hương lòng tưởng niệm cầu siêu thoát
Ảo não cơn sầu ngập chẳng vơi
Ảo não cơn sầu ngập chẳng vơi
Trầm ngâm ký ức cuộn dâng bời
Còn đâu những lúc trao quan điểm
Đã hết từng khi kể chuyện đời
Chén Nguyệt giao hoà người giỡn
hát
Ly trà giải trí kẻ đùa chơi
Vô thường thảm cảnh mùa Covid
Lắng nỗi niềm thương khó diễn lời
Minh Thuý
Tháng 5/23/2020
QUANH CHÉN TRÀ QUÊ
Châm trà độc ẩm thú riêng chơi
Mưa gõ lung tung tiếng rối bời
Cảm được khói thơm bay khắp sảnh
Nghe như vị chát nhắc bao lời
Hai thời chinh chiến hai thời thế
Một cảnh yên vui một cảnh đời
Hứng giọt nuôi mình tìm lẽ sống
Chén này đầy đó chén kia vơi
Chén này đầy đó chén kia vơi
Giúp hiểu tạm thôi cái sự đời
Rằng bạn vướng vào vòng luẩn quẩn
Rằng ai thoát được cảnh tơi bời
Ông xanh hữu ý u sầu rải
Kẻ tục vô tình hớn hở chơi
Nhìn gói trà quê dành xuất khẩu
Nghe như vị chát nhắc bao lời
Trần Như Tùng
NỖI NIỀM
Tâm sự ngổn ngang dạ rối bởi
Bồi hồi chuyện cũ mãi không vơi
Tình xanh thơ thới say sưa mộng
Điệp khúc đau thương ấp úng lời.
Đất khách người đi sầu vận nước
Quê hương kẻ ở hận dòng đời.
Đêm buồn vò võ hiên tây ngắm
Trong đáy ly hồng bóng nguyệt
chơi.
Trong đáy ly hổng bóng nguyệt chơi
Đêm nay tâm sự cứ bởi bời
Rượu sầu uống mãi sầu không dứt
Lửa hận dập hoài hận chẳng vơi.
Vun vút thời gian phai mái tóc
Buồn vương đất khách lạnh nguồn đời.
Mây Tần dừng lại cho ta nhắn
Vườn cũ tình quê gởi mấy lời!
MaiLoc
5-24-2020
MONG HẾT DỊCH VŨ HÁN
Khắc khoải ưu tư dạ rối bời
Muốn về cố lúy để thăm chơi
Máy bay trở ngại, lây lan dịch
Phương tiện chưa thông khó mở
lời
Vài tách trà thơm buồn nhớ
bạn
Một mình chay tịnh cảm thương
đời
Cách ly, bó gối trong nhà đợi
Covid qua rồi thấp thỏm vơi
Covid qua rồi thấp thỏm vơi
Công ty mở cửa hết tơi bời
Thương trường nhộn nhịp nghe
vui cửa
Chợ búa xôn xao thấy ấm đời
Phụ mẫu an lành nên thoải mái
Trẻ con bình thản cứ vui chơi
Đôi vai nhẹ nhõm mà ngon giấc
Một gánh sầu riêng đã cạn
lời
Mai Xuân Thanh
Ngày 24/05/2020
NHỚ NHUNG
Nhớ nhung ai đó đến bời bời
Bao tháng ngày qua chẳng rỗi chơi
Mong mảnh thơ tình chia sẻ ý
Ước trang thi tứ góp đôi lời
Thả hồn mơ mộng bay cùng gió
Đón nắng tinh khôi nuôi dưỡng đời
Khúc ngoặt thời gian bao lạ lẫm
Ngẫm mình phận mọn mãi chơi vơi
Ngẫm mình phận mọn mãi chơi vơi
Nên cõi lòng luôn thấy rã bời
Nguyện khấn trời cao thay phận số
Cầu xin mưa móc xoá vân đời
Đêm trăng sáng tiếng đàn trầm bổng
Khúc dạ cầm du khách dạo chơi
Thầm nghĩ đến ai nơi viễn xứ
Gửi cho mây gió biết bao lời
PHƯỢNG HỒNG
TÌM KIẾM ĐỒNG THUẬN
Nghĩ chuyện xưa nay thật rối bời
Ai mà háo hức hãy nghe chơi
Nói năng rời rạc chưa vừa ý
Cãi cọ hung hăng hết cả lời
Sống giữa cộng đồng sao háo chiến
Khoe ngang bá tánh lại sành đời
Trẻ, già ai nấy thân lo giữ
Ước vọng thanh bình chẳng thể vơi
...
*
Ước vọng thanh bình chẳng thể vơi
Tương tranh xung đột vẫn tơi bời,
Nhìn xem ác thú ưa thương sát
Coi lại Thiên Tiên thích dạy đời
Giấc ngủ cô miên ai ngã gục
Vũ trường thu hút kẻ ưa chơi
Về thăm cố lý lòng u uẩn
Mến gởi người thân với những lời
....
Paris, 24/05/2020
TRỊNH CƠ
NỖI BUỒN THỜI CORONA
(Thân tặng chị Thanh Hoà)
Mưa giống lòng ta cũng rối bời
Còn đâu ngày tháng thuở vui chơi
Nhìn con cuối phố càng rơi lệ
Ngó cháu ngoài song mãi nghẹn lời
Mấy vạn người già vừa tạ thế?
Bao trăm bạn trẻ mới xa đời?
Ôi con virus sao tàn ác
Nỗi sợ âm thầm chẳng thể vơi !
Nỗi sợ âm thầm chẳng thể vơi !
Mưa tuôn cảnh vật cũng tơi bời
Chén trà thiếu bạn không buồn uống
Game chữ vắng người chẳng muốn
chơi
Vườn cỏ hoang tàn, xơ xác ngõ
Dung nhan tiều tụy, đắng cay lời
Cầu mong trở lại thời xưa đó
Cho mắt, môi xinh đẹp cuộc đời !
Thy Lệ Trang
PHA TRÀ ĐỢI KHÁCH
Sáng sớm tâm tư thoáng rối bời
Người xưa hẹn đến để thăm chơi
Trà thơm pha sẵn chờ tương ngộ
Thơ đẹp coi thêm kẻo lỡ lời
Chắc hẳn bạn vàng chưa chán cảnh
Hay là xuân vãn hết yêu đời
Ồ không, hôm ấy bao hò hẹn
Rằng sẽ hàn huyên chuyện khó vơi
Song lẽ nào quên dẫu nói vơi
Theo nhau dai dẳng rối tơi bời
Bốn lăm năm vẫn chờ mong khách
Một sáng mưa tràn đợi khổ đời
Người biết ta đang nơi tị nạn
Ai thương kẻ nhớ chuyện rong chơi
Thì thôi cứ tới, xin mời nhé
Ngần ngại gì khi đã cạn lời ...
Hawthorne 24 - 5 – 2020
CAO MỴ NHÂN
TUẦN TRÀ MƯA SỚM.
Gió thổi hàng cây lá rối
bời,
Sáng nay mưa nhỏ hết dong chơi.
Ngồi nhà độc ẩm buồn im
tiếng,
Tựa cửa thầm mơ ngại mở lời.
Vị đắng trà khô thương sót
phận,
Hương thơm hoa ướp thấy yêu
đời.
Tâm tư theo khói dần tan loãng,
Trời tạnh , nắng lên ly cạn
vơi.
Trời tạnh nắng lên ly cạn vơi,
Sớm nay dông nhẹ cảnh tơi bời.
Long lanh giọt nước trên cành
lá,
Sạch sẽ lùm cây hết bụi đời.
Lối ngõ ồn ào người dạo
bước,
Công viên lác đác khách dong
chơi.
Phũ phàng mưa gió làm rơi
rụng,
Thương những cánh hoa đến
nghẹn lời.
Nguyễn Thị Mỹ
Ngọc.
May 24/2020.
LÀM SAO BỎ ĐƯỢC
Những lúc tâm can chợt rối bời
Uống trà tiêu khiển giải sầu chơi
Vần thơ chợt đến mau vung bút
Ý nhạc miên man vội viết lời
Nhớ lúc ra khơi ngờ bỏ mạng
Nhằm khi xộ khám tưởng tiêu đời
Đàn bà, rượu đỏ và "nhâm tế"*
Bỏ hết, nguồn vui sẽ bị vơi
Bỏ hết, nguồn vui sẽ bị vơi
Trái tim tan nát rách tơi bời
Nhìn trăng vọng tưởng sầu vong quốc
Nhớ nước đau lòng tủi nhục đời
Vợ rủa dùng trà thêm "thái đức"
Con bênh uống rượu thác như chơi
Do ba thứ ấy làm ta khổ
Nói mãi nghìn năm chẳng cạn lời
Nông gia hai lúa
NJ
* Nhâm tế : uống nước trà , hình
như các Chú Ba chôm từ chữ nhâm nhi của tiếng An Nam giống như tĩnh từ
"beau"(đẹp) tụi Tây thực dân ăn cắp từ chữ bô giai và bô lão của tiếng
Ta
TRÀ ĐẮNG
Covid gây bao việc rối bời
Tiếp nay mưa nữa hết đi chơi
Dân ta tháo ách-bằng muôn cách
Nhà nước kìn chân-với đủ lời
Để giữ an toàn chung lối xóm
Và mong làm xoa dịu giữa tinh đời
Nhưng không hiệu quả đâu ai chịu
Xác mỗi chồng thêm đâu có vơi…
Xác mỗi chồng thêm đâu có vơi
Lời than tiếng khóc-ruột như bời
Tách trà uống nguội thương nhân thế
Giọt đắng tăng cao xót cảnh đời
Nhìn cảnh sao đành gom tụ nhậu
Nghĩ tình không thể hả hê chơi
Xin vui cảm họa cùng huynh tỷ
Thực sự phần chung khó diễn lời.
Thái Huy
5/24/20
DẸP NHĂM NHI CÀ PHÊ SÁNG
Từ ngày virus hiện ra đời
Thay đổi thói quen sinh hoạt vơi
Sáng sớm ra cà phê tụ họp
Bi giờ nghỉ mát tại nhà chơi
Gia trang bực bội người phân cách
Xã hội vắng te bạn chẳng mời
Gấu ó, vợ con trông chán chết
Nằm nhà, an trí rối tơi bời
Trần Đông Thành
XỬ
THẾ
Càng nghĩ càng thêm trí rối bời
Đường trần sao lắm kẻ rong chơi
Sân si hung hãn lòng ganh tiếng
Ái ố khoe khoan dạ miệt lời
Kiếm bạn tri âm nan dưới thế
Tìm người tri kỷ khó trong đời
Tiền nhân giáo huấn bày hơn thiệt
Cư xử cho tròn chớ để vơi...
Cư xử cho tròn chớ để vơi...
Cho thân tự tại sống trên đời
Trui rèn đức hạnh nơi gian khổ
Học hỏi tinh khôn chốn nhộn chơi
Hào kiệt một thời vang giọng tiếng
Hiền nhân muôn thuở vọng thanh lời
Hương trà mỗi sáng màu thanh khiết
Cuộn chỉ se luôn ắt nát bời...
Người Sông Cửu
GIỌT BUỒN TRONG TÁCH CÀ PHÊ ĐẮNG
Những lúc lo âu ruột rối bời
Tụ họp cà phê chẳng để chơi
Cởi mở tâm tình bên bạn hữu
Thê lương cảnh huống khó nên lời
Nào buồn cảnh có vui đâu nhỉ!
Tâm trạng nao nao bó chặt đời
Ở thế làm người âu phải thê!
Buồn nhiều vui ít chẳng hề vơi!
Trần Đông Thành
VIẾT TRÊN GIƯỜNG BỆNH
Trời xui tật bệnh...đọa bời bời
Thấu cảm nhân tình buổi
"vãn" chơi
Con đến chăm nom yên tấc dạ
Bạn qua thăm hỏi ấm từng lời !
Nụ cười đón khách đằm nhân ngãi
Ánh mắt trao nhau thấm lẻ đời
Mọi vật ngoài thân vô niệm thức
Khôn màng thế sự...xót...nguôi vơi
?!
Khôn màng thế sự...xót...nguôi vơi
Quán chiếu thanh tâm bớt nhiễu bời
Khơi mạch thơ chân gìn nghĩa sống
Mượn con chữ mộc gói trang đời
Tiểu Tiên thú hứng mừng tri ngộ
Trà đạo thân tình tiếp khách chơi
!
Bạo bệnh nhiều khi chê thuốc
thánh...
Gượng tay... ọc ạch... tỏ thay lời.
4-6-2020
Nguyễn Huy Khôi
Uống trà là một thú vui tao nhã. Trà cùng rượu được coi như bầu bạn với thơ và kèm theo là suy ngẫm cuộc đời. Xướng họa về uống trà thật thú vị !
Trả lờiXóaCảm ơn bác đã thăm và luận về chuyện uống trà.
XóaKính bác an lạc.