Với Tập Thơ CÒN ĐÂY KỶ NIỆM của Thi Sĩ VÕ LÀNG TRÂM
--oo0oo--
LỜI CẢM NHẬN
Tính từ trước đến
nay, tôi đã nhận khá nhiều tập thơ, truyện dài hoặc ngắn, tùy bút, CD nhạc
v.v.. .do bạn bè thương mến gửi tặng. Tôi cũng đã đọc và nghe những tác phẩm ấy,
thú thật có khi tôi vẫn còn nhớ cốt truyện của nhà văn nào đó đã khéo chọn các nhân
vật tuyệt vời hoặc bài thơ mượt mà, có chiều sâu, vì nó đã gieo vào tâm trí tôi
nhiều cảm xúc: vui, buồn...hay là nội dung phong phú, kết luận có hậu v..v...
Đôi khi cũng có những
mẩu chuyện hay dòng thơ, đã đọc rồi nhưng lại quên hẳn theo thời gian.
Vào một buổi chiều
đang xem tin tức, thì thấy có thư của nhà thơ Võ Làng Trâm gởi kèm theo một tập
thơ và có yêu cầu tôi viết đôi lời cảm nhận cho tập thơ sắp ra mắt vào năm
2018.
Thật không sao kể
hết sự vui mừng, đồng thời cũng không tránh được nỗi lo âu với trách nhiệm quá
ư quan trọng nầy, vì vốn liếng chữ nghĩa hạn hẹp của mình, rồi đây có hoàn
thành việc anh đã nhờ không?
Do đó tôi cũng
chưa vội trả lời ngay, vì còn phải xem trước thơ thế nào đã. Cũng như tôi đã
nói đoạn trên, ngại thơ không gây một sự rung động nào thì khó mà ghi lại nhận
xét trung thực từ ý tưởng, cảm xúc, nội dung...
Chẳng hạn như khi
đọc một bài thơ có chị thì khen thơ hay nhưng đối với một anh khác thì chê rằng
sao thơ quá tệ. Tóm lại thơ có hay hoặc không hay là do cảm nhận của mỗi độc giả
mà thôi.
Trở lại tập thơ của
tác giả VLT, anh sáng tác nhiều thể loại như lục bát, tự do, ngũ ngôn...tôi xem
ba bài thơ đầu rồi đến bài thứ tư, thứ năm, tôi đọc không muốn ngừng, năm bài
thơ đã lôi cuốn tôi rồi anh ơi! Thế là tôi đã nhận lời vô điều kiện.
Xin mời quý độc giả
gần xa cùng tôi bước vào vườn thơ CÒN ĐÂY KỶ NIỆM để cùng khám phá xem những gì
mà tác giả muốn gửi gấm trong khu vườn muôn màu muôn vẻ, nhé người ơi!
***
Anh đã từng xa quê
suốt một thời gian dài (35 năm) vì chiến cuộc, nhưng anh vẫn luôn nhớ về con ga
nhỏ ngày xưa và ước ao khi mùa xuân về sẽ được đoàn tụ với bà con, làng xóm ở tận
Đông Hà “QUÊ HƯƠNG NGÀY VỀ”
Đông Hà ga nhỏ chiều xuân
Ta về đi giữa người thân đón chào
Ba lăm (35) năm mới thuở nào !
Tàn cơn chiến cuộc ước ao bao người
Anh cũng từng rơi
lệ thương quê nghèo thiếu thốn vì mưa dầm, nắng hạn
Ra đi một dạo khóc thầm
Quê nghèo nắng hạn mưa dầm thiếu ăn
Nhà thơ cũng không đành cất bước
:
Làng Trâm mưa bụi chiều xuân
Ngậm ngùi lắm nỗi ngại ngần ra đi...
Bùi ngùi tấc dạ
khi anh trở về thăm phố cũ dưới nắng hè gay gắt “BÂNG KHUÂNG PHỐ CŨ”
Đầu hè thăm lại cố hương
Dạo thăm phố cũ thân thương một thời
Bâng khuâng đi giữa đất trời
Trong lòng Thành Cổ nghĩ đời mông lung…
Tác giả không khỏi
chạnh lòng và cảm thấy hụt hẫng vì trường xưa đã mất tên, chao ôi buồn lắm!
Ghé thăm trường cũ gần bên
Nhìn hoài chẳng thấy cái tên trường mình.
Tuy thời gian dài
đăng đẳng với những năm tháng khó nhọc, nhà thơ vẫn luôn nhớ về anh em cùng quê
thuở nào.
Nhớ nhiều kỷ niệm
thân thương, nhớ giây phút bịn rịn chia tay, để rồi ba mươi năm sau hội ngộ,
tay bắt, mặt mừng chia sẻ buồn vui, còn biết bao điều muốn kể...“THA PHƯƠNG HỘI
NGỘ”
Ba chục năm rồi mới gặp nhau
Thời gian thắm thoắt cũng qua mau
Anh em chia cắt người đôi ngã
Lìa bỏ quê nhà thoát khổ đau…
Ra đi anh không
quên nhắc nhở chúng mình nên mang theo cuốc, xẻng... Và cũng thương làm sao khi
thấy vợ con vội vã theo người đi vùng kinh tế mới sau ngày quê hương thống nhất
.
Chủ yếu mang theo cuốc xẻng gàu
Vợ con bồng bế bước theo sau
Thắm thoát thời
gian trôi nhanh, ngỡ như một giấc
mơ...Lòng anh bồi hồi khi gặp gỡ bạn hiền, khề khà bên ly rượu, hàn huyên tâm sự
những tháng ngày bôn ba, khốn khó thủa nào...
Tiếng cười giòn
giã bất chợt im lặng, chua xót lắm khi anh nhận ra rằng mái tóc giờ đây đã điểm
sương, anh vừa đánh thức mình và hiểu rõ một thời tuổi trẻ chóng qua!
Hôm nay đất khách lại gặp nhau
Dòng đời vất vả đã qua mau
Bên chén rượu nồng ôn dĩ vãng
Tóc xanh ngày cũ đã thay màu...
Này bạn, nếu mới gặp
anh lần đầu, ai cũng có thể nghĩ anh là mẩu người khô khan tình cảm, nhưng bạn
hãy cùng tôi đọc những lời “TÂM SỰ NGÀY TÁM THÁNG BA” nầy nhé!
Tác giả quá lo lắng
vì không mua được quà biếu vợ hiền nhân ngày 8/3
Mai nầy mồng tám tháng ba
Tiền lương thì hết tiền quà lấy đâu?
Và anh lại càng lo hơn vì phải sống nhờ cha mẹ
To đầu ăn bám mẹ cha
Quà Tết chưa trả tháng ba lại bồi
Mặc dù không quà tặng,
nhưng nhà thơ khá dễ thương, anh không thể hiện với hiền thê qua hình thức mà
biểu lộ thay quà với lời thơ ngọt ngào đáng yêu:
Thôi thì thông cảm đôi dòng
Thơ anh gửi tặng hằng mong tỏ bày
Tháng ba ngày tám tới đây
Chúc em trẻ mãi hây hây má hồng
Khôn như thế này
thì bà vợ nào nỡ giận ông chồng, phải hôn các bạn của tôi ?
Ai có thân nhân nằm
viện mới thật sự thông cảm và vô vàn nễ phục người nuôi bệnh vì phải chịu đựng
nhiều nỗi lo âu, hồi hộp...nhất là về mặt tinh thần.
Và nhà thơ cũng
không ngoại lệ vì 10 năm trước con anh đã nhập viện. Thời gian ấy, anh đã theo
dõi từng miếng ăn, giấc ngủ, những bước đi cuả con...
Hãy đọc “ĐÊM NGUYỆN
CẦU”mới hiểu tình thương bao la của tác giả dành cho con mình
Đêm nay ta lại ngồi đây
Trong phòng cấp cứu ngây ngây mùi cồn…
Rồi anh thức cả đêm trong bệnh viện Khánh Hoà:
Thâu đêm trằn trọc ngủ ngồi
Thương cho con trẻ cuối đời về đâu ?
May mắn thay nhờ
“HẾT MÌNH VÌ CON” nên sức khoẻ cháu đã chóng bình phục sau 10 hôm:
Mười ngày khoa Ngoại Thần Kinh
Vào phòng cấp cứu tận tình thăm nuôi
Hôm nay bệnh cũng xuôi xuôi
Chuyển khoa Vật Lý tập ngồi tập đi
Ôi lòng thương con trẻ thật cao vời !
Ngoài thể thơ lục
bát nhẹ nhàng êm ái, anh còn sáng tác thể thơ ngũ ngôn, “TÌNH EM NHƯ LỆ” chuyện
kể thời học trò, nhưng man mác buồn...
Có gì đâu Như Lệ
Sao anh cứ theo về
Bao lần em né mặt
Cái chàng nầy lạ ghê ! ?
Hai chữ chiến
tranh đã gây ra những mối tình ngang trái, mộng ước lỡ làng,...
Mùa đỏ lửa bảy hai
Chiến cuộc lại kéo dài
Theo gia đình lánh nạn
Em chẳng kịp cùng ai
Để rồi luyến lưu
hình bóng, mơ ngày gặp lại, mong nàng có chung ý nghĩ như anh, nhưng mà...
Bạn xưa đâu rồi nhỉ ?
Xa nhau buổi loạn ly
Bao năm trời xa cách
Có như mình nghĩ suy
Biết không tròn
duyên nợ, anh thầm nhủ :
Hay quên thời dĩ vãng
Với vợ đẹp giàu sang
Coi tình em Như Lệ
Như một thoáng mơ màng !...
“THĂM QUÊ” là niềm
mơ ước của anh, dù cuối hè nhưng cơn nắng chói chang vẫn còn quanh quẩn miền
quê Quảng Trị :
Tháng năm cùng con về
Thăm Quảng Trị vùng quê
Bụi mù và nắng nóng
Ve rên xiết não nề !
Anh nhớ thương những
đám ruộng xanh bát ngát, vườn cây khoe trái ngọt trĩu cành đang đong đưa chào
đón hai người.
Cuốc bộ dọc bờ đê
Thủy lợi nước tràn trề
Ruộng đồng xanh bát ngát
Cây trái đầy xum xuê
Dù xa quê đã nhiều
năm, nhưng tình cảm anh dành cho bà con cô bác không hề thay đổi, vẫn chân thật,
vẫn mang tính bình dị, không câu nệ, anh chan hoà với tất cả mọi người
Cuối hè trời ủ ê
Tối đến cùng ra đê
Kê mông bằng đôi dép
Bên nhau cùng tỉ tê !
Phong tục người Việt
hằng năm đều đi tảo mộ tổ tiên ông bà tùy theo điều kiện thời gian của mỗi gia
đình, vì thế anh cũng chọn cuối năm “VỀ
QUÊ TẢO MỘ”
Cuối năm mưa lạnh triền miên
Tìm về viếng mộ tổ tiên ông bà
Và anh đã khấn nguyện:
Bên mồ tổ phụ trời mưa
Nén hương đốt mãi vẫn chưa cháy hồng
Xin người trong cõi hư không
Cầu cho con được sống không bệnh tình
Mồ côi cha mẹ từ tấm
bé, tuổi mới mười hai, anh phải rời xa làng quê yêu dấu dù mới học xong cấp một.
Viết đến đây mắt tôi dường như cay cay !
Sao mà tội nghiệp thế “CHÀNG TRAI
LÀNG TRÂM LÝ” ơi!
Tuổi mười hai có chàng trai bé nhỏ
Rời quê hương mang mơ ước thật to
Buổi đói nghèo mẹ cha vừa khuất bóng
Lên tỉnh thành mãi khép nép co ro !
Mỗi năm mùa lễ Vu
Lan lại về, nỗi buồn ray rứt nhớ mẹ khôn nguôi của tác giả, cũng là nỗi buồn của
những người con mất mẹ “VU LAN NHỚ MẸ”
Bao năm người đã mất rồi !
Tha hương nhớ mãi mẹ tôi kiếp nghèo
Có nuôi dạy con
thơ, mới cảm nhận tình cha mẹ thương con vô bờ bến, anh đà gởi bức thông điệp
cho mọi người :
Giờ đây con tuổi cuối đời
Nuôi con mới hiểu bể trời công ơn
Khói hương nghi
ngút, anh luôn tưởng nhớ mẹ hiền
Vu Lan báo hiếu nhớ đời
Hương hoa tưởng nhớ bên trời mẹ tôi...
À, tôi cũng xin giới
thiệu thêm nhà thơ đã khéo léo dùng tựa đề “TÌNH QUÊ TRỊ-ĐÀ” anh bắt đầu mỗi chữ
cái cho mỗi câu thơ, thật thú vị và tuyệt vời lắm bạn ơi!
Chắc bạn đồng ý với
tôi, phải không nào?
TÌNH QUÊ TRỊ-ĐÀ
T ình cảm bao năm mãi đậm đà
I n sâu tâm khảm tháng ngày qua
N hớ sao đất Quảng thời bom đạn
H òa Khánh Nam Ô sống mặn mà
Q uảng Trị ra đi nắng hạ vàng
U buồn khói lửa cảnh tan hoang
Ê m ả còn đâu người tứ tán
T ha phương đành đoạn sống lang thang
. . .
R ạo rực hôm nay xuân lại về
I như thời đó sống xa quê
Đ à Nẵng luôn mong ngày ghé lại
A nh em hội ngộ thắm TÌNH QUÊ
Có thể khẳng định
rằng tập thơ CÒN ĐÂY KỶ NIỆM là một tập thơ có giá trị. Tập thơ đã trang trải
khá nhiều bên dòng đời như tình yêu quê hương, tưởng nhớ tổ tiên, yêu ông bà,
cha mẹ, quý mến bạn bè, làng xóm, trường xưa lớp cũ, một thời tuổi thơ đã
gánh trên vai biết bao điều gian nan với nhiều thử thách … Những lời thơ
có âm điệu réo rắt thật du dương, trầm bỗng và cũng không ít câu vần mượt mà
chan chứa tình cảm nồng nàn.
Cám ơn quý bạn đã
đồng hành bên tôi cùng thưởng thức những bông hoa trong vườn thơ rực ngát hương
nhé!
Riêng tôi, không
còn biết nói gì hơn nữa, chỉ xin được gửi lời cám ơn thi sĩ Võ Làng Trâm ./.
Như Thu
Cuối năm 2017
DVD chúc mừng Đại lễ Phật Đản 2020 - Phật lịch 2564, anh Quỳnh và gia quyến thân tâm an lạc!
Trả lờiXóa:)
Cảm ơn DVD.
XóaChúc bạn và gia quyến luôn được hạnh phúc bình an.