TÌM NGƯỜI
Một tháng qua ta chẳng ở nhà
Không hề lưu lạc chốn phương xa
Nói nghe kỳ quặc như đùa giỡn
Thực tế cuộc đời thật xót xa
Nằm viện cho nên cạn ý thơ
Đêm ngày đau nhức thấy bơ phờ
Sớm mai chiều tối chuyên dùng thuốc
Soi kính dung nhan nét dật dờ
Thôi ráng chục ngày nữa sẽ hay
May ra đi đứng vững chân tay
Về nhà tiếp tục đời cô độc
Lên Net tìm người chung sống đây
Trịnh Cơ
( 30/08/2019 )
Bài Họa:
ĐỒNG CẢM
Đi đâu mới biết chẳng bằng nhà
Thấm thía cô đơn ở chốn xa
Nhớ mãi nhà mình sao ấm cúng
Ngày về nơi ấy hãy còn xa
Thời gian chữa bệnh đành quên thơ
“Long”* thể bất an lại
mệt phờ
Tâm trí không còn như trước nữa
Cái đầu sao cứ dật lờ dờ
Gắng lên! Tuy mệt có điều hay
Hy vọng ngày về chơi thẳng tay
Xướng họa tưng bừng cùng bạn hữu
Chẳng cần lên Net kiếm ai đây…
Chánh Minh
30/8/2019
* Long = long lay
MONG NGÀY BÌNH PHỤC
( Tâm trạng người nằm bệnh )
Vì bệnh cho nên phải vắng nhà
Bạn bè rải rác khắp nơi xa
Một mình thui thủi trong cô quạnh
Tủi phận lạc loài ở chốn xa.
Chẳng buồn tái ngộ với nàng thơ
Cũng bởi dung nhan quá phạc phờ
Ngắm thử trong gương : ai thế nhỉ ?
Mắt môi khô héo, mặt ngây dờ !
Đau ốm nằm hoài mới tỏ hay
Thèm tung tăng cẳng, múa đôi tay
Phen này bình phục, đi cho thỏa
Dạo bước giang hồ khắp đó đây.
Sông Thu
(01/09/2019)
TÂM TÌNH NGƯỜI NẰM VIỆN
Ở đâu chẳng thể giống như nhà
Cảm thấu nỗi đời những vắng xa
Không khí an lành thân thuộc ấy
Nhớ nhiều,khi gió lạnh lùng xa
Đau nhừ nằm viện phải lìa thơ
Bạc bẽo cốt xương ngó phạc phờ
Vạn kỷ cô đơn thường đối mặt
Thời gian tơ rối dật dờ dờ
Dẫu rằng thử thách mới lòi hay
Chỉ xót ông trời mãi thẳng tay
Xác đã già nhưng thần trí quyết
Thắp hồn ngọn lửa sáng ngời đây !
Lý Đức Quỳnh
1/9/2019
TẠM VẮNG THÔI MÀ!
Nghe tin bạn tạm vắng rời nhà,
Xin hãy yên lòng lúc cách xa.
Vẫn cứ nhắn tin vui bạn hữu,
Người thân thăm hỏi phút giờ xa.
Thì ra nằm viện vẫn mần thơ,
Để xóa ưu tư bớt phật phờ.
Chiều tối nhớ không quên thuốc uống,
Nhìn gương không thắt thẽo thân dờ.
Mấy ngày qua khỏi thế thì hay!
Sẽ vững chân mà chẳng uể tay.
Nhà sẽ chẳng cô đơn tuổi hạc,
Người yêu láp tóp vẫn chờ đây!
HỒ NGUYỄN
(31/8/2019)
Bạn ở nơi mô, địa chỉ nhà
Tưởng là cô độc, nhắn ai xa
Bao nhiêu hoa gấm làng thơ gởi
Đọc đến chan hoà nước mắt sa
Nghĩ cũng tội thân vị khách thơ
Cầu mau bình phục, hết đau phờ
Thuốc men phải uống như trang điểm
Cuộc sống cao niên, tuổi lỡ dờ
Nhớ bạn thương bè, nghĩ cũng hay
Nối tình thân ái, mở vòng tay
Văn chương đôi lúc xem tri kỷ
Mời bạn cùng thơ sớm tới đây ...
Hawthorne 1 - 9 – 2019
CAO MỴ NHÂN
LỜI RẰNG
Lời rằng xem như nghĩa người nhà
Gửi bác Trịnh Cơ chốn vợi xa
Thăm bệnh qua chơi đùa bóng xế
Ưu phiền gờn gợn giỡn châu sa!
Sức cạn dễ gì cạn mạch thơ
Nồng say níu lại tấm thân phờ
Xem ra vóc ngọc còn tươm chán
Nọ phải màng chi gối dật dờ...
Trong rủi nhiều khi chứa vận may
Tình chồng nghĩa vợ ấm lòng tay!
Bạn bầu thăm hỏi người mau lại
Khi ấy hẳn là lại...khoái...đây?!
01-9-2019
Nguyễn Huy Khôi
AI NGƯỜI TRI KỶ ...?
Nhà thương cả tháng phải
thương nhà
Xa cách gia đình bị cách xa
Giỡn nói bâng quơ đừng nói
giỡn
Xa chơi cắc cớ chớ chơi xa
Thơ buồn bệnh viện cũng buồn
thơ
Phờ phạc cao niên lại phạc
phờ
Thuốc uống theo toa lo uống
thuốc
Dờ chi soi kính sợ chi dờ
Hay không biết nữa đỡ không hay
Tay cứng không cầm bút cứng
tay
Độc ẩm quạnh hiu ta ẩm độc
Đây ai tri kỷ gặp ai đây....!
Mai Xuân Thanh
Ngày 01/2019
TÂM TÌNH VẤN AN
Vì bệnh cho nên chẳng ở nhà
Vào nằm bệnh viện cũng không xa
Gối mòn phải mổ tân trang lại
Sức khoẻ như xưa chẳng nói
ngoa.
Lời vấn an bằng những áng thơ
Đáp lời tìm bậu ý mong chờ
Vòng tay rộng mở như mời gọi
Kết nghĩa văn chương mấy cõi
bờ.
Dù lạ dù quen thế mới hay
Cùng chung tâm thức mối duyên
này
Trần ai tri kỷ ta bầu bạn
Nhắp chén Quỳnh Tương ngất
ngưởng say !
UYÊN QUANG
2/9/2019
TÌNH
Vẫn biết ai không khỏi nhớ nhà
Khi mình phải chịu cảnh lìa xa
Nhà thương tạm trú thường lưu luyến
Cố hữu tình thâm quá mặn mà
Đau hoài nên lệ ứa thành thơ
Khắc khoải triền miên ý phạc phờ
Thao thức đêm hôm hồn ngắc ngoải
Sáng lên mắt mở cứ lờ đờ
Bút mực vẫn còn nhắn Bác hay
Gởi vào con chữ ấm vòng tay
Cho dù tật bệnh dầm tiều tụy
Xướng họa gọi mời …dạ ! có đây.
Như Thị
THĂM HUYNH TRỊNH CƠ
Tìm mãi mà huynh cứ vắng nhà
Thì ra...anh đã tạm lìa xa
Vô nằm bệnh viện vì đau ốm
Bè bạn cũng đành phải cách xa
Dẫu thế,nào quên được ả thơ
Vần gieo chưa kết bởi thân phờ
Bỏ nghiêng bút đó nằm lăn lóc
Thân thể dường như đã mệt đờ
Rồi đây người gặp được thầy hay
Thuốc uống đúng liều lại mát tay
Bình phục sớm về vui xướng họa
Lại tìm tri kỷ sướng lên đây !
Songquang
20190902
CÓ BẠN BÈ ĐÂY!
“Bất an long thể” phải lìa nhà
Bệnh viện đâu nào phải xứ xa
Tự tại tinh thần thân ổn định
Vô tư tâm trí bịnh rời xa
Vẫn còn cao hứng với nguồn thơ
Lời ngọt ý hay chẳng phạc phờ
Tâm sự trải lòng đầy khúc chiết
Cội nguồn tường thuật há lờ dờ
Mừng anh trở lại thật là hay!
Viết nữa! Cho thơ tràn mỏi tay
Khổ tới! Chớ tìm người mạng net!
Nếu buồn? Đã có bạn bè đây!
Phương Hoa
Sep 2nd 2019
Trả lờiXóaXin góp họa:
LỜI RẰNG
Lời rằng xem như nghĩa người nhà
Gửi bác Trịnh Cơ chốn vợi xa
Thăm bệnh qua chơi đùa bóng xế
Ưu phiền gờn gợn rỡn châu sa!
Sức cạn dễ gì cạn mạch thơ
Nồng say níu lại tấm thân phờ
Xem ra vóc ngọc còn tươm chán
Nọ phải màng chi gối dật dờ...
Trong rủi nhiều khi chứa vận may
Tình chồng nghĩa vợ ấm lòng tay!
Bạn bầu thăm hỏi người mau lại
Khi ấy hẳn là lại...khoái...đây?!
01-9-2019
Nguyễn Huy Khôi
Cảm ơn anh HUY KHÔI.
XóaEm xin đưa bài họa lên trang.
Trả lờiXóaKhổ 1,câu 4, nhờ Quỳnh sửa hộ từ RỠN thành GIỠN. Xin cảm ơn! Chào thân!
Dạ,em sẽ sửa ạ.
XóaChúc Huynh Mau Hồi Phuc
Trả lờiXóaCảm ơn anh HOA PHẠM!
Xóa