Thứ Hai, 30 tháng 9, 2019

MÙA CHỚM VÀO THU-Thơ Trần Quán Niệm


Mùa Chớm Vào Thu

Và buổi sáng đã nghe chừng lành lạnh
Của hơi Thu và của gió đìu hiu
Mảnh vườn con đã nhuốm vẻ tiêu điều
Mầu vàng úa len vào hồn của lá

Mảng nắng ấm chợt ngập ngừng xa lạ
Trời trong xanh và mây trắng lang thang
Thảm cỏ non bỗng xanh mát dịu dàng
Lòng tôi cũng chợt bàng hoàng ngây ngất

Bâng khuâng quá, rụt rè như sợ mất
Một chút gì thật đẹp đẽ mong manh
Nắng Thu vàng như giải lụa thanh thanh
Và óng mượt như tóc người con gái

Tôi ao ước làm sao ôm giữ mãi
Vẻ Thu buồn trong nét đẹp thiên nhiên
Như em tôi trong dáng dấp dịu hiền
Và ẻo lả như cành non lá mỏng

Trần Quán Niệm

Bài Họa:

Tự Ru

Nhạc tre rung níu thu về se lạnh
Gió thầm thì bên ngõ trúc hiu hiu
Bướm thủ thỉ như muốn tỏ đôi điều
Trước sinh sắc thắm ngợp tràn hoa lá.

Gót ngọc ai?...đã trở thành dấu lạ
Như chẳng hề vương hơi ấm cầu thang ?
Mướp vàng hoa như cũng vẻ rỡ dàng
Chỉ riêng tôi ùn nỗi niềm chất ngất?

Tôi lang thang tìm dáng hình đã mất
Hồn mơ hồ ký ức hiện mỏng manh
Dạ day trở kìm nỗi đau bỏ lại
Ngậm ngùi thương chiếc bóng buồn thân gái!

Đời thừa hiểu chẳng gì lưu được mãi
Tôi tan nhòa trong cảnh sắc hồn nhiên
Tự ru mình êm giấc ngủ ngoan hiền
Lòng buông thả...như tờ chiều rơi mỏng!

      30-9-2019
Nguyễn Huy Khôi

Tiết Thu

Sáng nay dậy thời tiết thu nghe lạnh
Cả trời sương gió nhè nhẹ quạnh hiu
Cây trong vườn thay áo mới nhiễu điều
Rừng phong rụng vàng rơi theo nhánh lá

Thu tạm biệt đi về vùng đất lạ
Nơi vùng cao khai khẩn ruộng bậc thang
Rồi tắm mát dạo chơi quanh dễ dàng
Suối trong veo hoa dại mùi thơm ngát

Đường sỏi đá lối quen đâu sợ lạc
Đây danh lam đồi nương ngủ chiếu manh
Thật cảm động giữa rừng núi thiên thanh
Có đôi bạn uyên ương tình trai gái

Giữa trời thu man mác mình nhớ mãi
Chốn núi rừng ôi nét đẹp tự nhiên
Em thục nữ thật duyên dáng ngoan hiền
Và kiều diễm màu thanh thiên áo mỏng

Mai Xuân Thanh
Ngày 07/10/2019

5 nhận xét :


  1. Xin góp họa:

    TỰ RU

    Nhạc tre rung níu thu về se lạnh
    Gió thầm thì bên ngõ trúc hiu hiu
    Bướm thủ thỉ như muốn tỏ đôi điều
    Trước sinh sắc thắm ngợp tràn hoa lá.

    Gót ngọc ai?...đã trở thành dấu lạ
    Như chẳng hề vương hơi ấm cầu thang ?
    Mướp vàng hoa như cũng vẻ rỡ dang
    Chỉ riêng tôi ùn nỗi niềm chất ngất?

    Tôilang thang tìm dáng hình đã mất
    Hồn mơ hồ ký ức hiện mỏng manh
    Dạ day trở kìm nỗi đau bỏ lại
    Ngậm ngùi thương chiếc bóng buồn thân gái!

    Đời thừa hiểu chẳng gì lưu được mãi
    Tôi tan nhòa trong cảnh sắc hồn nhiên
    Tự ru mình êm giấc ngủ ngoan hiền
    Lòng buông thả...như tờ chiều rơi mỏng!

    30-9-2019

    Nguyễn Huy Khôi

    Trả lờiXóa

  2. Câu 7, em sửa hộ anh Từ DANG thành DÀNG, Cảm nơ em!

    Trả lờiXóa
  3. Ai thử lần nhặt chiếc lá rơi
    Nằm chịu đựng vỉa hè khô khốc
    Mới thấy giận mùa thu qua mất
    Lá vì ai lăn lóc bên đường...
    .
    N2Y ghé thăm Q. Chúc bạn luôn vui vẻ nhen!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lá vàng đã rụng bao mùa cũ
      Đã bấy nhiêu lần nhặt lá rơi
      Cảm nghiệm nỗi đời qua trống vắng
      Để lòng sống trọn với ngày vui

      Chúc bạn an lành!

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!