THU GỢI MÂY XƯA
Chiều lay nỗi nhớ bóng Thu ơi
Huyền ảo không gian phủ xuống đời
Mấy lá vàng rơi bay lạc lõng
Vài hoa tím rụng cuốn chơi vơi
Bâng khuâng hồn gợi màu trăng úa
Xao xuyến tim rung giọt nắng vời
Thuở đó ta trao nhiều mộng ước
Bây chừ ngàn dặm bóng mây lơi
Minh Thúy
Bài Họa:
SẦU THU
Vàng nắng thu rơi gọi lá ơi!
Mang chi sầu muộn đến bên đời?
Lòng buồn tê tái hồn day trở
Dạ cảm bi ai sắc cạn vơi
Ngoảnh lại Cố Hương sương mờ ảo
Trông về Tổ Quán bóng xa vời
Xuân thì lợt lạt thu tàn tạ
Vóc liễu còn đâu dáng lả lơi?!.
14-9-2019
Nguyễn Huy Khôi
NHỚ MÂY XƯA
Thu bỗng nay về mây nhớ ơi!
Năm nao mây phủ kín che đời.
Lá vàng bỏ gốc vàng tơi tả,
Hoa tím rả rời sắc héo vơi.
Hồn bỗng lãng lơ tìm chốn tựa,
Tim run thấp thỏm hướng xa vời.
Thu về mộng ước xa hun hút,
Ngàn dặm ngóng nhìn mây lả lơi.
HỒ NGUYỄN
(14-9-2019)
TRỜI THU BÀNG BẠC
Bàng bạc trời thu khiến nhớ ơi
Miên man nhìn lại giấc mơ đời
Lá vàng ngập khó đùn che lối
Gió chướng đầy khôn quét khổ vơi
Tám tiết sầu thương quê xứ biệt
Bốn mùa khắc khoải nước non vời
Đoàn viên là mộng khi nao đến
Hay chỉ chạm hồn chút thoáng lơi
Phương Hoa
Sep 14th 2019
THU TÌNH LUYẾN LƯU
Đọc Xuôi:
Xinh đẹp nắng hồng mây gió ơi,
Hạ tàn Thu tới luyến lưu đời.
Tình vương ý hoạ vàng hoa nở,
Mộng ấp lời ca thắm lệ vơi.
Nghinh rước đèn trăng đêm nguyệt tỏ,
Hát ngâm đàn phách tiếng thơ vời.
Trinh nguyên dấu cũ người xưa nhớ…
Minh kết duyên thề hương hết lơi !
Đọc Ngược:
Lơi hết hương thề duyên kết minh,
Nhớ xưa người cũ dấu nguyên trinh.
Vời thơ tiếng phách đàn ngâm hát,
Tỏ nguyệt đêm trăng đèn rước
nghinh.
Vơi lệ thắm ca lời ấp mộng,
Nở hoa vàng hoạ ý vương tình.
Đời lưu luyến tới Thu tàn Hạ…
Ơi gió mây hồng nắng đẹp xinh !
Liêu Xuyên
THU CẢM
( họa đảo vận - bát tự Thu)
Bóng dáng Thu về bước lả lơi
Trời Thu xanh ngắt ,ngút cao vời
Thu tình hương ướp mơ khôn cạn
Thu ý vươn mầm mộng khó vơi
Thu tỏa nắng vàng trên vạn nẻo
Thu lan mây tím đến muôn đời
Tháng ngày lặng lẽ mang Thu tới
Khiến kẻ đa sầu Thu nhớ ơi !!
Songquang
20190914
THU VẪN ĐỢI
(Bát vĩ đồng âm)
Thương cảm vô ngần viễn khách ơi!
Bôn ba cầu thực vẫn yêu đời
Đón chào tuổi hạc niềm vui tới
Thưởng ngoạn trăng già nỗi luyến
vơi
Thỏa chí bền duyên dù vật đổi
Gìn tâm vẹn ý dẫu sao vời
Lòng thu rộn rã luôn chờ đợi
Thấu hiểu chân tình dạ chẳng lơi!
Như Thu
CÒN NHỚ CỐ NHÂN...
Tạm biệt chiều thu bạn quý ơi
Tiẽn đưa tới bến, cảm thương
đời
Mưa rơi lác đác cây vàng rũ
Sáo thổi vi vu sương trắng vơi
Mặc khách dừng chân hoa lá úa
Tao nhân chậm bước gió mây vời
Thương ai, tri kỷ, mình mơ ước
Còn nhớ người xưa, tóc lả
lơi...
Mai Xuân Thanh
Ngày 14/09/2019
THU NHỚ CỐ NHÂN
Thu bao kỷ niệm cố nhân ơi
Thu đến bên ta giữa cuộc đời
Thu lạnh xa em thương nhớ mãi
Thu buồn vắng bạn cảm chưa vơi
Thu thăm người cũ luôn mơ ước
Thu viếng trường xưa mới tuyệt
vời
Thu mộng tương lai đầy hứa hẹn
Thu nhìn suối tóc đẹp buông
lơi
Mai Xuân Thanh
Ngày 14/09/2019
CẢM THU
Bên đường lả tả lá vàng rơi
Sầu gợi Thu sang chạm cuộc đời
Thả lụt mưa giăng sông chẳng cạn
Xô nhà gió bủa nước nào vơi
Khói đan chiều xuống thường tê tái
Sương tẩm nắng lên vẫn tuyệt vời
Dẫu biết mùa luôn chằm ảm đạm
Nên hồn thơ bút chẳng hề lơi
Như Thị
THƯƠNG NHỚ THU
Gió đổi heo may rồi bạn ơi
Tình thu lai láng, ngất ngây đời
Đồi sim bạn cũ còn hoài tưởng
Chiếc bóng ngày xưa mãi chẳng lơi
Ký ức thân yêu, ôi quyến luyến
Thời gian qúy hiếm, đã xa vời
Mấy mùa lá đổ màu vàng vọt
Thương nhớ đong đầy, nào dễ vơi.
Thanh Trương
THÔI NÍU THU SẦU
Thôi níu thu sầu nữa nhớ ơi
Mênh mông biến tấu vọng vang đời
Phiêu âm nắng quyện mây hờn loãng
Phối điệu ong hòa gió lạnh vơi
Hạnh phúc hé mầm lay bóng nhỏ
Buồn đau rụng lá cuốn đêm vời
Tinh khôi lóng lánh trăng màu nguyệt
Ai giấu muộn phiền khép mắt lơi ?
Lý Đức Quỳnh
ẨN ỨC THU
Thu xa Quê Mẹ,...nhớ thương ơi !
Ẩn ức khôn khuây níu bóng đời
Dế rúc lòa sương, lòng thổn thức
Cuốc kêu mòn bãi, dạ đầy vơi?
Mơ hoài QUY TỔ chừng xa ngái
Mộng khát HỒI HƯƠNG quá või vời?
Bầu bạn vơi dần,...theo lá rụng
Thu vùi ngày tháng nẫu trăng lơi!
15-9-2019
Nguyễn Huy Khôi
THU NHỚ
Sương phủ chiều rơi,gợi nhớ ơi!
Thu sang từ đó cảm thương đời
Gió lay,khổ lụy khôn bề giảm
Mưa gội, u sầu khó nỗi vơi
Hoa rụng theo dòng trôi mất hút
Lá bay thả nước cuốn xa vời
Mênh mang dạ nẫu buồn quay quắt
Dáng liễu bên thềm vẫn lả lơi...
Thanh Hoà
NGŨ SẮC THU VÂN
Mây lành ngũ sắc của ta ơi
Man mác nâng niu một mảnh đời
Nuôi cái thân nghèo dần tới đủ
Ươm mầm nghĩa cả mãi không vơi
Đã xui mộng đẹp khua hồn tỉnh
Lại tỏ niềm thương ngụ ý vời
Nóng lạnh đông hè trời vẫn sáng
Năm màu vân luyến chẳng hề lơi .
Trần Như Tùng
MƯA THU
Mưa buồn nhung nhớ bạn hiền ơi
Gió thổi vi vu ngẫm cuộc đời
Tiếng dế nỉ non sầu chẳng cạn
Sương mù trắng xóa khó cho vơi
Trăng vàng héo úa trời mờ đục
Mây xám giăng ngang chốn vợi vời
Thầm nhắc ngày xưa ta ước hẹn
Bây giờ thu đến bóng chiều lơi…
THIÊN HẬU
THƠ THU XƯA
Phiến lá sẽ lìa nắng, gió ơi!
Đến khi nguồn cạn rớt mơ đời
Vàng rơi rải rác hồn lơ lửng.
Cội luỵ âm thầm nhánh tiễn vơi.
Tới lúc ngủ say theo luật định
Chờ khi thức giấc ngắm trăng vời.
Heo may ngày ấy thơ còn giữ
Bấy sắc mùa mùa vẫn chửa lơi.
Đặng Xuân Linh
TIẾNG À ƠI
Nơi nào vẳng đến tiếng à ơi
Cung bậc thăng trầm dấy động đời
Tha thiết câu hò thương bóng lẽ
U sầu giọng hát xót tình vơi
Lênh đênh sông chảy buồn xao xuyến
Hờ hững thuyền trôi tủi vợi vời
Sáu khắc lòng đau vì sóng dập
Đêm dài dạ buốt bởi người lơi…
PHƯỢNG HỒNG
THU TRẮNG ÁO MÂY
Cả một trời thu gọi Thuý ơi
Lãng Phong chan chứa sắc hương đời
Áo em trắng xoá mầu mây đợi
Tóc mộng xanh mờ ánh mắt rơi
Mấy chục năm xưa vui guốc dạo
Bao nhiêu nguyện cũ tiếp thơ vời
Văn chương ấp ủ ngàn trang giấy
Gởi hết cho người thắp gió lơi ...
Hawthorne 16 - 9 – 2019
CAO MỴ NHÂN
NHẠT PHAI
Thu về rồi đấy lá vàng ơi
Một thoáng bâng khuâng với lẽ đời
Mây lãng đãng khơi niềm luyến nhớ
Sầu man mác chạm nỗi đầy vơi
Trăng thề ngày cũ còn nguyên vẹn
Tình cảm giờ đây chỉ nửa vời
Tiếc nuối làm chi khi đã biết
Lòng như lá úa sẵn buông lơi....
Sông Thu
THỦ THỈ LỜI CÂY
Cây thầm thủ thỉ lá thu ơi!
Hờn giận càng thêm nghẹn nỗi đời?!
VƠI chửa cạn bầu buồn chi VỢI
ĐẦY chưa tới ngưỡng hận gì vơi ???
Còn trong nhung nhớ nơi bờ đợi
Đâu hết niềm yêu chốn biển vời !!!
Mố hẫng đôi đầu,...cầu sẻ tủi
Hòa theo lá rụng nhẹ nhàng lơi.
16-9-2019
Nguyễn Huy Khôi
TRĂNG BUỒN LỠ HẸN
Đã nhạt lắm rồi sao nắng ơi!
Bao nhiêu giọt ấm gửi cho đời
Thu qua đã tủi ly tình cạn
Đông đến thêm sầu chén rượu vơi
Lữ thứ lòng se còn ngoái lại
Chương đài dạ buốt mãi trông vời
Trăng buồn lỡ hẹn thêm rười rượi
Hoài vọng bên cầu điệu lý lơi.
Phan Tự Trí
NHỚ THU XƯA
Hồn Thu trỗi dậy đó thơ ơi !
Thu của ngày xưa vẫn tuyệt vời
Sương tỏa mênh mang càng nhớ bậu
Nắng vàng nhoà nhạt lại thương đời
Đêm nghe gió khản như tha thiết
Ngày thấy lá bay tựa lả lơi
Vọng đến cố hương lòng khắc khoải
Còn trăng đều đặn cứ đầy vợi
Songquang
THU HỜ
Sao mờ nét thắm buổi chiều ơi
Mộng ước dần thưa lúc cuối đời
Hạ đã phai mầu ươm nắng nhạt
Thu vừa trải lá ủ sương vơi
Mây vờn trí gởi khung trời rộng
Gió thổi hồn du cảnh nửa vời
Thế cuộc còn chi mà níu với
Thôi đành chấp nhận kiếp tàn hơi
Bảo Trâm
VẬN NƯỚC 1
Thương sầu vận nước nổi trôi ơi
Tiếp nối người dân hiến cuộc đời
Thuở trước Cha ông xây dựng kỹ
Bây giờ cháu chắt thả buông lơi
Trời Nam quyết chiến, non sông vững
Đất Bắc đê hèn biển đảo vơi
Quặn thắt tâm can hờn nạn khổ
Lưu vong chỉ biết ngóng xa vời
VẬN NƯỚC 2
Lưu vong chỉ biết ngóng xa vời
Há lẽ buông liều để nước vơi
Giặc ác hung hăng nào muốn nghỉ
Tàu gian xảo hiểm chẳng hề lơi
Nông phu nổi dậy cùng thay kiếp
Tuấn kiệt vùng lên kết đổi đời
Hỡi chị, anh, em gìn đất tổ
Dân mình quyết chí, Việt Nam ơi
Bảo Trâm
THU GỌI MÙA XƯA
Tiếng chim thắc thỏm gọi chiều ơi
Cô lẻ bàn chân lạc bước đời
Ánh mắt dịu dàng thương mãi đọng
Tiếng cười xao xuyến nhớ nào vơi
Nụ hôn khép chặt môi tình ấm
Mái tóc che nghiêng ngọn gió vời
Xa cách bao mùa đau ước nguyện
Cõi lòng hiu hắt giọt mưa lơi
Trầm Vân
MỘT THOÁNG BÂNG KHUÂNG
Cách xa nhung nhớ lắm người
ơi!
Chờ đợi ngàn năm đợi cả đời
Tình cũ ngất ngây cơn mộng
tỉnh
Nghĩa xưa mê đắm giấc đầy vơi
Gối chăn nguội lạnh câu phù
phiếm
Hương lửa tàn phai chữ vẽ vời
Buồn đốt trâm hương khơi nỗi
nhớ
Trăng thề hiu quạnh dáng buông
lơi./.
Toronto 29/9/2019
Nguyên Trần
BÀI HỌA
Trả lờiXóaTRĂNG BUỒN LỠ HẸN
Đã nhạt lắm rồi sao nắng ơi!
Bao nhiêu giọt ấm gửi cho đời
Thu qua đã tủi ly tình cạn
Đông đến thêm sầu chén rượu vơi
Lữ thứ lòng se còn ngoái lại
Chương đài dạ buốt mãi trông vời
Trăng buồn lỡ hẹn thêm rười rượi
Hoài vọng bên cầu điệu lý lơi.
Phan Tự Trí
Cảm ơn bác PHAN TỰ TRÍ.
XóaEm xin đưa bài họa lên trang chính.