Trống Vắng
Ngày xưa còn bé chơi năm mười
Nhắm mắt còn nghe khúc khích cười
Anh trốn em tìm hoài chẳng thấy
Giữa sân đứng lặng lệ tuôn rơi
Đong đưa cành ổi anh nào biết
Em ngỡ anh đi mất biệt rồi
Từ đó bơ vơ sầu lẻ bóng
Lạc nhau đời vắng nụ cười tươi
Yên Nhiên
Bài Họa:
Miên Viễn
Nhớ thuở ngu ngơ tuổi chín mười
Môi son hớn hở toét toe cười
Lên mây rồng rắn hồn nhiên ở
Bịt mắt trốn tìm bẽn lẽn rơi
Lóng lánh trăng thanh vườn bỏ ngỏ
Thơm tho hương lạ gió đơm rồi
Trang lòng in đậm màu miên viễn
Bút mực muôn trùng vẽ nét tươi
Lý Đức Quỳnh
ĐN,27/7/2018
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!