Thứ Tư, 18 tháng 10, 2023

THU BUỒN -Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân và Thơ Họa



THU BUỒN

 

Giờ thu buồn đến cố nhân ơi,

Ngõ trúc đào hoa quạnh quẽ rồi.

Ta đứng lặng nhìn trăng diệu viễn…

Hờn mây tan tác lạnh lùng trôi !


Em ở trời xưa có nhớ ta ?

Thu tàn hiu hắt ánh trăng tà.

Bài thơ ta gởi hồn theo gió,

Em hỡi còn không lệ thiết tha !

 

Nơi đây ta nhớ mùi hương cũ,

Ngọt thắm bờ môi mọng diễm kiều.

Vầng tóc nào thơm mầu quyến rũ,

Em cười rạng rỡ một trời yêu !

 

Ôi một trời yêu… vàng võ lạnh,

Còn chăng giấc mộng cố nhân sầu !

Nhiều đêm ta thấy mờ nhân ảnh,

Mái tóc hoàng hôn đã bạc mầu !

 

Thôi thì nét liễu đài trang cũ,

Nguyệt khuất mây mờ bến nước xưa.

Ta ở đây hoài trăng cổ độ,

Mộng cố nhân sầu xưa tiễn đưa !

 

Thôi nhé tình ta giờ cách biệt,

Mỗi mùa thu nhớ, mỗi mùa thu !

Nhìn trăng mà thấy lòng da diết,

Mấy nỗi thương sầu, mấy luyến lưu !

Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

 

Thơ Họa:

 

XÓT XA

 

Từng đêm đẫm lệ gọi người ơi !

Mình đã xa nhau quả thật rồi

Gối chiếc, chăn đơn buồn lặng lẽ

Tháng ngày cô quạnh vật vờ trôi.

 

Người có khi nào nghĩ đến ta ?

Có thầm khắc khoải mỗi chiều tà

Khi nhìn cánh nhạn bay về tổ

Tự hỏi rằng ai có thứ tha ?

 

Ta tiếc làm sao ngày tháng cũ

Bên nhau âu yếm đọc thơ Kiều

Gió lùa gợn tóc vương vầng trán

Say đắm nồng nàn ánh mắt yêu.

 

Lửa hồng sưởi ấm từng đêm lạnh

Tâm trạng yên vui chẳng muộn sầu

Đôi bóng cận kề trong mọi lúc

Hẹn tình son sắt chẳng phai màu.

 

Giờ đã mờ xa hình bóng cũ

Nhạt nhòa tình cảm của ngày xưa

Người đi từ ấy không quay lại

Lẳng lặng không cần ta tiễn đưa.

 

Bóng chim tăm cá xa biền biệt

Nỗi nhớ đong đầy tựa lá thu

Mòn mỏi từng đêm nhìn bóng nguyệt

Một trời kỷ niệm mãi hoài lưu.

  Sông Thu

( 17/10/2023 )

 

THU KỶ NIỆM

 

Thu bỏ đi rồi quá nhớ ơi!

Lá rơi cành quạnh quẻ xa rồi.

Một người đứng lặng nhìn mây tản,

Một kẻ đau lòng ngắm bóng trôi.

 

Người đi bỏ lại một mình ta,

Đêm vắng phòng không nguyệt úp tà.

Lấy nhớ nối vần âm quyện vận,

Đem thương cố nén dạ thê tha.

 

Ta nhớ người xưa dáng mỹ miều,

Bờ môi vươn thắm nét yêu kiều.

Mười năm bao luyến lưu tìm ẩn,

Dáng dấp in lần tạo khúc yêu.

 

Lặng chìm âm ỉ suốt canh thâu,

Hồn mộng bâng khuâng ngập dáng sầu.

Cứ tưởng tháng năm quên vết cắt,

Nào ai nghĩ lại bởi cơ mầu.

 

Nét liễu đài trang nhớ bóng thưa,

Ta giờ như tợ thuở ngày xưa.

Chờ trông từng phút giây thương nhớ,

Mành chỉ đâu còn lúc đón đưa.

 

Tình thu cách biệt đậm tư ưu,

Thu ấy qua rồi vẫn nhớ thu.

Thu khắc khối tình in dáng dấp,

Thu đi đau xót mãi tim lưu!

HỒ NGUYỄN

 (17-10-2023)

 

THU VIỄN XỨ

 

Mơ hồ gió gọi lá thu ơi

Viễn xứ đi hoang nhớ đẫm rồi

Bến đợi thuyền xưa không trở lại

Lở bồi năm tháng một dòng trôi

 

Sương mù lạnh lẽo xứ người ta

Biển vắng lang thang dưới tịch tà

Vỏ ốc mượn hồn vừa trả lại

Xô bờ sóng cuộn khó dung tha

 

Ta đi bỏ mặc người muôn cũ

Trả nợ oan khiên một phận kiều

Ngọn gió hư vô, đời mất sạch

Gia tài sở hữu một tình yêu

 

Vàng thu nắng úa, lòng ta lạnh

Lạnh bởi di căn vạn cổ sầu

Lạnh mãi vong thân, tìm ảo ảnh

Lạnh như sương tuyết trắng không mầu

 

Mơ về cố quận mùa trăng cũ

Em hát ta đàn, những tối xưa

Xuân, hạ, thu, đông…đôi mắt ấy

Thiên đàng mở lối đón nhau đưa

 

Dù rằng bão tố, đời ly biệt

Lá rụng sao tình trách mãi thu

Bởi gió hay lòng không cự tuyệt…

Ngàn trùng đẫm lệ khóc sầu lưu !

Lý Đức Quỳnh

  17/10/2023


TÌNH CHÀNG Ý THIẾP

 

Xa nhau buồn lắm bạn tình ơi…!

Ta nhớ nàng thơ gạo cội rồi

Lẻ bóng phòng không sao trống vắng

Thời gian quạnh quẽ tháng ngày trôi

 

Tri kỷ đồng hương nghĩ tới ta

Nhớ về dĩ vãng ánh dương tà

Xa nhìn cánh nhạn bay về núi

Chợt thấy hoàng oanh hót thiết tha

 

Tưởng nhớ ngày xưa mình cắp sách

Cúp cua trốn học truyện Kim Kiều

Loà xoà mái tóc đôi tà áo

Thơ thẩn bên nhau…”nhớ bạn yêu”…!

 

Than hồng ấm cúng, khuê phòng lạnh

Tình nhớ ai hay nỗi thảm sầu

Đôi bạn ngày xưa cười khúc khích

Chung tình tri kỷ khó phai màu

 

Nay đã xa mờ tình bạn cũ

Mà ta nhớ lại chuỗi ngày xưa

Người xa ta quá chưa về lại

Lặng lẽ âm thầm chẳng đón đưa

 

Người ơi ngàn dặm xa biền biệt

Ngóng đợi trông hoài…lạnh gió thu

Bóng nguyệt trên cao vằng vặc sáng

Tình chàng ý thiếp mãi luân lưu…!

      MAI XUÂN THANH

October 17, 2023

 

THU BẠC .

                       

Ta về thắp sáng cuộc tình ơi

Thấy được mùa thu rực rỡ rồi

Dẫu có lá vàng bay tới tấp

Vẫn đầy phong cách gió mây trôi

 

Ngồi nhìn em xếp mảnh tình ta

Vàng sắc thu phong dưới nắng tà

Một tiếng thơ rơi vào tĩnh lặng

Vô cùng diễm tuyệt chợt vương tha

 

Bóng thân quen cũ đã nghiêng xiêu

Lãng đãng bên ta nhân dáng kiều

Giữa buổi trời sương tan bát ngát

Biết lòng mình sẽ tuyệt vời yêu

 

Ô hay sân trước ngó vườn sau

Tiền kiếp miên man vạn cổ sầu

Em có cùng ta soi quá khứ

Trên màn gương biếc nước phai mầu

 

Đường trường thiên lý bụi mưa thưa

Thầm nhủ tơ sương nhỏ lệ xưa

Còn lại trong ta lời giã biệt

Phủ hồn hoa khóc xót xa đưa

 

Hỡi em yêu dấu áng mây lu

Thả xuống trần gian tiễn bước thu

Hãy để hoang liêu tràn huyễn cảm

Bờ mê thu bạc sắc sa mù ...

        Rancho Palos Verdes  18  - 10 - 2023

CAO MỴ NHÂN

 

THU CÒN THẮM THIẾT

 

Chuyển màu lá rồi đó người ơi!

Sương nhẹ rơi thu đã về rồi

Ngước mắt trông chiều buông vàng võ

Gió nhẹ đưa mây lặng lẽ trôi.

 

Công viên đêm lặng lẽ mình ta

Vằng vặc trăng soi tỏa ánh tà

Ghế vắng một minh khơi kỷ niệm

Lâu rồi nỗi nhớ chẳng buông tha.

 

Khứu giác trôi mùi hương sắc  cũ

Bóng hình nay mất dáng yêu kiều

Liễu thướt tha tình vương quyến rũ

Tấm lòng còn mãi mãi tin yêu.

 

Mắc sương đong cảnh đêm se lạnh

Đóng mắc sương tợ giọt lệ sầu

"Khi mặt kính không còn thấy ảnh"*

Lúc làn da đã chớm phai mầu".

 

Rời công viên trở về nơi cũ

Ánh nguyệt buồn soi nửa dấu xưa

Thu bước đến trời sa nhiệt độ

Gió đời ru những lọn đong đưa.

 

Gói hành trang vẫy tay chào biệt

Chốn hẹn hò vào mỗi cuối thu

Thu trở lại thu còn thắm thiết

Câu thơ nay ráng giữ mà lưu.

2022-10-18

  Võ Ngô

* Mượn ý thơ Khóc Bằng Phi Tự Đức.

 

CHUYỆN TÌNH  THU XƯA.

 

Chuyện xưa tưởng nhớ bạn mình ơi,

Đã bốn mươi năm xa cách rồi.

Không biết giờ đây còn đã mất ?

Thời gian không đợi cứ dần trôi...

                   xxx

Biết đến bao giờ mới gặp Ta ?

Có còn nhớ đến những chiều tà,

Cùng nhau xướng họa đàn ca hát...

Bóng nhạn tăm hơi nhớ thiết tha...

                  xxx

Xa cách nghìn trùng duyên bến cũ,

Dòng Đời xô đẩy tựa sông triều.

Giờ đây hồi tưởng buồn thu rũ...

Ta nhớ cuộc tình một thuở yêu...

                   xxx

Khóm trúc ngã nghiêng cơn gió lạnh ,

Chòm cây ve khóc tỉ tê sầu...

Chợt hồn vương vấn ân tình ấy,

Bừng tỉnh mới hay tóc bạc mầu...

                  xxx

Tiếng đàn văng vẳng dư âm cũ,

Nức nở lời ca tiếng nhạc xưa...

Vương vấn đêm buồn tình trắc trở...

Tình sầu nhân ảnh một lần đưa.

                 xxx

Tình Ta mãi đẹp dù chia biệt,

Vẫn nhớ tình Ta... Ta nhớ thu...

Nỗi nhớ dạt dào...Thu suốt kiếp...

Ta thương nhớ mãi...mãi thiên thu...

Mỹ Nga,

  18/10/2023 ÂL,04/09/Quý Mão.

 

TRỜI THU

 

Gió mùa thu đến hỡi ai ơi

Mãi nhớ người xưa lâu lắm rồi

Nếu được trèo cao lên hỏi ổng

Mây buồn lơ lửng hửng hờ trôi

 

Biền biệc người đi có biết ta

Say sưa nhìn dáng bóng chiều tà

Đã quên đâu tưởng tình xưa ấy

Nồng ấm mềm môi dạ thiết tha

 

Nồng mới bạc tình mờ lối cũ

Đường mòn thuở ấy bước yêu kiều

Phất phơ trước gió thơm mùi tóc

Rạng rỡ nét ngài càng thắm yêu

 

Đêm nay trở gió trời hơi lạnh

Cảm thấy bâng khuâng một nỗi sầu

Thức giấc canh khuya cơn mộng ảo

Mồ hôi thấm ướt mặt phai màu

 

Dầu xa ngàn dăm ân tình cũ

Chút thoảng hương nồng sót lại xưa

Bạc bẽo ai kia sao cứ mặc

Trọn phần nhân thế buổi chiều đưa

 

Sóng gió cõi này mầm tiễn biệt

Cam đành hứng chịu cảnh trời thu

Thu đi thu đến thu về lại

Tuy vậy mà thu vẫn tiếc lưu …

  Yên Hà

19/10/2023

 

THU SẦU

 

Đông chuyển hanh luồn thấm thía ơi!

Từng cơn gió cuộn buốt se rồi

Mưa tuồn lả chả buồn ngây dạ

Ai hiểu chăng… nhìn dĩ vãng trôi !

 

Phương trời cách trở thấu lòng ta

Ấy những tàn đêm hóng nguyệt tà

Góp nhặt từng khúc tình vốn thuở…

Chúng mình giận dỗi lại hờn tha

 

Chạnh thoáng hồn ngây từ đáy mắt

Càng thương kiểu cách đẹp yêu kiều

Nghe chừng hương tóc đưa nồng ngát

Khiến nhịp tim bừng đẫm bậc yêu…

 

Vậy mà lặng lẽ từng thu quạnh

Cả bấy ngày đông quạnh quẻ sầu

Lạc nẻo trời đâu nào chẳng biết

Hoài trông mãi đợi tóc đôi mầu…

 

Còn chăng nỗi nhớ thương tình dỡ

Cạn chén tiêu sầu hóng nguyệt xưa

Mộng vỡ tan tành như bọt nước

Đâu còn nữa để đón cùng đưa

 

Cam đành mệnh số nào than hận

Cũng bấy thu tàn … trãi bấy thu

Hỏi nguyệt khiêm lời rươm rướm giọt

Sầu đong lệ nén tủi buồn lưu…

Mai Vân-VTT,

   18/10/23.


THU NHỚ NGƯỜI XƯA

 

Sương mù thấm lạnh hởi em ơi

Hoa lá mùa thu rụng cả rồi

Cây cối trơ cành khoe dáng cội

Ru hồn phiêu bạt tháng ngày trôi

—-

Có phải tình buồn bởi tại ta

Những khi chiều xuống ánh dương tà

Rẻo sầu đếm bước em hờn tủi

Trách cứ ân tình chẳng thứ tha

—-

Trở lại trường xưa thăm chốn cũ

Bụi mờ chưa phủ bóng yêu kiều

Đầu đường phượng đỏ nghiêng cành rũ

Chứng tích  tình ta thuở mới yêu

—-

Đường yêu trắc trở hồn hoang lạnh

Lạc nhạn cô đơn da diết sầu

Giấc ngủ chập chờn mơ ảo ảnh

Trong tay hạnh phúc đẹp muôn mầu

—-

Ta về bến mộng tìm hương cũ

Nhấp chén rượu nồng nhớ dáng xưa

Thấp thoáng là em hay mộng mị

Nói cười rạng rỡ mắt môi đưa

—-

Em hỡi từ khi mình giã biệt

Thu về vẫn lá rụng chiều thu

Trăng soi chiếc bóng buồn tha thiết

Hình ảnh ban đầu mãi giữ lưu

Hưng Quốc

10-19-2023

 

BIỆT THU

 

Trời Thu buồn lắm…bạn tình ơi,

Ngày tháng qua đi nản lắm rồi,

Quang cảnh hồn hoang lòng diệu vợi,

Thời gian từng lúc tựa sông  trôi …

 

Em có khi nào nhớ đến ta

Buồn…yên lặng ngắm cảnh chiều tà

Mộng mơ  hồn thả theo làn gió

Lãng đãng tơ lòng thiết với tha

 

Thu về luyến tiếc tình thơ cũ

Nhớ lúc môi em mộng mỹ miều

Mái tóc ai trông màu liễu  rũ

Vai gầy chan chứa nét đang yêu

 

Gác vắng đêm sâu người tẽ lạnh

Chờ vầng dương rạng mối tình sầu

Ảnh hình ta gắn trên tường mỏng

Như thể tương lai đã đượm mầu

 

Đường xa… xa tắp về quê cũ

Chạnh nhớ bao hình ảnh trước xưa

Phượng đỏ qua nhiều Hè mấy độ

Dạ tương sầu ước hẹn đong đưa

 

Rồi cũng tới giờ ta giã biệt

Trên vầng cao một áng mây Thu

Tình mình, em nhé luôn tha thiết

Cả một đời, trọn kiếp chuyển lưu…

       Paris, 20/10/2023

TRỊNH CƠ


THƯƠNG NHỚ BẬU

 

Khẽ gọi tên người nhớ lắm ơi!

Hồn đau cảm nhận bóng xa rồi!

Đường xưa phố cổ mình ên bước

Sóng gợn bên hồ lững thững trôi!

 

Đong đầy hạnh phúc bậu cùng ta

Nhắc thủa làm quen dưới nguyệt tà

Chúm chím tươi cười em nũng nịu

Chau mày giả bộ dễ gì tha!

 

Tháng rộng năm chầy in bóng cũ

Choàng khăn lụa mỏng nét yêu kiều

Áo hồng chuỗi ngọc người say đắm

Dáng nhỏ môi mềm thật đáng yêu!

 

Hiên thềm tuyết phủ từng cơn lạnh

Tẻ nhạt phòng côi nén giọt sầu

Sẫm tối mơ màng trong giấc điệp

Tròn câu thệ ước chẳng hoen mầu.

 

Kỷ vật nằm đây nào thấy cũ

Trâm cài, lược vắt của người xưa

Đàn tranh lặng tiếng chờ cô chủ

Phím khảy dây hòa nốt nhạc đưa!

 

Sao đành trở gót quên từ biệt?

Ngóng đợi đêm ngày giữa tiết thu

Nghĩa nặng tình sâu còn cất giữ

Ơi nàng thấu hiểu dạ thầm lưu?

  Như Thu

10/20/2023


CŨNG ĐÀNH THÔI…

 

Nặng tình chi nữa bạn lòng ơi!

Giấc mộng vàng son đã mất rồi

Một thoáng thu về se sắt nhớ

Nghìn trùng mây nước ngậm ngùi trôi

 

Gợi lại một thời hai chúng ta

Mãi mê đi dưới ánh dương tà

Giày sô, áo trận anh oai qúa

Tà áo em mềm bay thướt tha

 

Còn đây bức hoạ chân dung cũ

Nhớ chuyện chàng Uyên với Giáng Kiều

Từng nét buông lơi dòng tóc rũ

Bồi hồi như thủa mới vừa yêu

 

Cho nhau một chút hương thầm cũ

Dào dạt, êm đềm kỷ niệm xưa

Những ngón tay gầy trên phím nhạc

Bên người, tóc bím khẽ đong đưa

 

Sương tuyết chập chùng, sương tuyết lạnh

Gió mưa đùa cợt phiến trăng sầu

Thềm rêu quạnh quẽ đêm vàng úa

Mái tóc huyền xưa đã bạc màu

 

Dù vẫn chưa quên lời Vĩnh biệt

Dù lòng vẫn tiếc khoảng trời thu

Cũng đành khép lại trang tình sử

Để mặc dòng đời mãi chuyển lưu!

Thy Lệ Trang


BỐN MÙA THƯƠNG NƯỚC


Xuân viễn xứ buồn lắm bạn ơi

Xuân xa đất mẹ đã lâu rồi

Xuân hồi hương đợi sao mòn mõi

Xuân tửu, mình ên uống chẳng trôi.

 

Hạ vàng thơ thẩn một mình ta

Hạ ửng làn mây nhuốm ráng tà

Hạ nhớ tháng Tư ngày đỏ lửa

Hạ buồn tang tóc đã không tha...

 

Thu nhủ lòng nên quên chuyện cũ

Thu khơi hình bóng dáng yêu kiều

Thu mang sầu chất tình hoài quốc

Thu nhớ Sài Gòn thành phố yêu.

 

Đông rét hồn mình, ôi giá lạnh

Đông mang bông tuyết phủ cơn sầu

Đông nơi đất khách buồn da diết

Đông bạc đầu ta...trắng trắng màu.

 

Thương tuổi học trò, thầy bạn cũ

Thương về cố quận, nhớ trường xưa

Thương thời mới lớn tình trong trắng

Thương thuở đường me, buổi đón đưa.

 

Nước non ngàn dặm xa biền biệt

Nước có, không về, đã lắm Thu.

Nước đợi hậu sinh về góp dựng

Nước chờ vận mới để danh lưu!

DUY ANH

10/22/2023


NHỚ VỀ EM

 

Tình nầy vương vấn mãi em ơi !

Mộng ước chung đôi hết thật rồi

Đôi ngã chia ly lòng quặn thắt

Sao đành ngày tháng cứ buồn trôi !

 

Em còn nhung nhớ chút tình ta ?

Những buổi bên nhau dưới nắng tà !

Bên cội thông già, bên góc suối

Cùng nhau hò hẹn chẳng bê tha

 

Riêng anh nhớ mãi hương tình cũ

Vóc dáng ngây thơ đượm nét kiều…

đến cả trăng lu buồn ủ rũ

Đã làm xao xuyến cả hồn yêu

 

Nơi đây xứ lạ trăng thu lạnh

Vò võ mình ênh vạn nỗi sầu

Quạnh quẻ nhà xưa riêng một bóng

Tình ta còn đó …chửa hoen màu

 

Mùi hương còn đọng bên thềm cũ

Kỷ vật còn kia vẫn dạng xưa

Cái bóng thời gian làm bạc úa

Đồng hồ quả lắc vẫn đong đưa

 

Em đi chẳng một lời ly biệt

Anh nhớ tình nầy vắng mấy thu

Hy vọng một ngày khi thức giấc

Duyên tình như máu chảy luân lưu

Songquang

20231024

( kỷ niệm ngày giỗ đầu của hiền thê)


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!