CHƯA BAO GIỜ BUỒN THẾ*
Tiễn em đi sao mà buồn thế!
Trời mùa Đông đã xế bóng chiều
Nụ hôn thay tiếng "em yêu"
Anh về Xóm Học, buồn hiu một mình
Trăm ngày cách người tình thương nhớ
Tưởng chừng như muôn thuở xa nhau
Cầm tay muốn khóc, lòng đau
Em về xứ Mẹ, ai sầu hơn ai?
Ga Lyon đèn vàng phai nhạt tỏa
Bông Tuyết rơi trắng xóa mênh mang
Nói chi rồi cũng muộn màng
Còi tàu thúc giục, vội vàng nụ hôn!
Ôi từ giã, lòng buồn khôn xiết
Phút này rồi, biền biệt chia tay
Sương đêm thấm ướt mềm vai
Khóc đi em hỡi, ngày mai...một mình
Sao buồn thế chuyện tình ta nhỉ?
Ôi mùa Đông Paris phân ly!
Tàu em tuyết phủ vẫn đi
Anh về gặm nhấm sầu bi, ngậm ngùi...
DUY ANH
10/14/2022
* Cảm tác từ bài thơ cùng đề của thi sĩ Cung Trầm Tưởng
Thơ Họa:
CHIỀU ĐÔNG CHIA LY
Mới chớm đông về, sao lạnh thế
Bước cô đơn, bóng xế, đường chiều
Còn đâu hình dáng thân yêu
Giờ đây lặng lẽ đìu hiu phận mình
Đã chia tay mà tình vẫn nhớ
Bao mặn nồng một thuở bên nhau
Tình xa, để lại thương đau
Người quay lưng bước để sầu cho ai
Đường hun hút trải dài, sương tỏa
Tuyết rơi roi...trắng xóa...mênh mang
Quên quên, nhớ nhớ...mơ màng
Lạnh trong tâm khảm võ vàng môi hôn
Lòng đau nhói dạ buồn sao xiết
Lặng quay đi... giã biệt... rời tay
Tuyết rơi lạnh ướt bờ vai
Khóc cho tình lỡ rồi mai khóc mình
Nào níu được cuộc tình đâu nhỉ ?
Cuối cùng rồi cũng chỉ...chia ly !
Đường đời hai lối riêng đi
Bóng nghiêng nghiêng đổ, lụy bi, bùi ngùi...
Sông Thu
( 16/10/2022 )
THU GỢI BUỒN
Thương vắng xa nên lòng vì thế
Nhớ nhung khi nắng xế mưa chiều
Trắng tay khó giữ được yêu
Đen tình nên phải quạnh hiu đời mình.
Khi chiều xuống mắt tình gợi nhớ
Lúc ngày lên nhớ thuở lìa nhau
Bấy lâu chưa rứt niềm đau
Ôm bao da diết nỗi sầu chia ai?.
Trời Thu giá nắng phai sương tỏa
Lá Thu buông như xóa mặt đường
Yêu thương hong nhớ muộn màng
Lửa rời nến đã võ vàng lệ hôn.
Bao Thu gợi cõi buồn chi xiết
Mấy năm từ vẫy biệt ly tay
Người đi sương đẫm bờ vai
Người còn ở lại một mai riêng mình.
Lá Thu có nắn tình không nhỉ?
Cây Thu còn trân quí chia ly
Hoài mong kẻ ở người đi
Đừng vì dang dở ai bi bùi ngùi.
2022-10-16
Võ Ngô
THÔI ĐỪNG BUỒN...
Là Thi sĩ đừng nên buồn thế,
Vui cùng trăng bóng xế nắng chiều.
Nụ hôn đầu nhớ "Người Yêu",
Sao thương với nhớ sầu yêu một mình.
Yêu thầm lặng muôn vàn nhung nhớ,
Khi yêu rồi đừng nói xa nhau.
Thương nhau lắm vậy mà đau,
Cô đơn lẽ bạn ...Ai sầu hơn Ai?
Tâm tư vương vấn vầng trăng tỏa,
Nối tiếp dòng đời vẫn mênh mang.
Kỷ niệm xưa đã muộn màng.
Cho dẫu tình nồng đang tiếc nụ " hôn".
Thôi từ giả nổi buồn khôn xiết,
Tiễn chào nhau hồn rối chia tay.
Đêm sương xuống lạnh bờ vai,
Anh đi Em khóc buồn thay phận mình.
Thôi Thi Sĩ đừng buồn người nhỉ,
Cuộc tình nào rồi cũng chia ly,
Xa nhau rồi giả biệt đi,
Đi thật xa mà lòng bị ngậm ngùi...
Mỹ Nga
16/10/2022 ÂL,21/09/Nhâm Dần.
KHÔNG EM ,
Tiếng còi tàu vang bi ai thế
Tay trong tay bịn rịn cuối chiều
Lệ còn hoen mắt vì yêu
Giờ đây một cõi liêu xiêu phận mình
Mang theo bóng lung linh nhung nhớ
Nụ cười xanh xao thuở không nhau
Buông tay chếnh choáng cơn đau
Cô đơn gặm nhắm ,nỗi sầu riêng ai !
Dư hương dần mờ phai lối toả
Sương bủa nhiều khiến dạ tơ mang
Đã yêu dù khổ chẳng màng
Mộng mơ đằm thắm hẹn ngày hợp hôn
Không em cạnh cô đơn bao xiết
Kể từ đây từ giã vòng tay
Màn đêm nhói buốt tim mềm
Thở than chi nữa rồi mai tội mình
Ai thương xót mối tình này nhỉ
Paris mùa băng giá chia ly
Anh nhìn dáng nhỏ vội đi
Mà ôm nỗi nhớ tình si ngậm ngùi !
PHƯỢNG HỒNG
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!