KHÓC CHỒNG
Ngoảnh lại trời Nam lệ chứa chan
Lửa hương thôi đã lỗi muôn vàn
Thương chàng vỡ lỡ đường danh vọng
Tủi thiếp bơ vơ nỗi đoạn tràng
Chiếc bách dòng trôi e sóng cả
Nửa chăn bụi lấp ngại canh tàn
Từ đây non nước người xa vắng
Chi xiết lòng em mộng bẽ bàng
Nữ sĩ Tương Phố
(Canh Thân 1920)