BÓNG TRĂNG THUỞ ĐÓ
Khuya vào nét muộn tìm nhau
Bóng trăng mười sáu còn chau đôi mày
Chuyện tình đâu tính đúng/sai
Trách ai tay lỡ dẫm gai cành hồng
Mòn đời mộng vẫn là không
Trăng thề ngày đó nguyệt cong đôi mày
Hoa tàn tan tác... mây bay
Người xa sao mãi môi say gọi sầu!!!
Khuya trăng chênh chếch bên lầu
Tình xao xác rụng còn đâu mà tìm???
Hồn trầy trăn trở nệm rêm
Đêm chờ ngày đợi... mộng chiêm bao về...
Trăng khuya hiu hắt bóng mê
Vết đau ngày ấy...câu thề còn kia!!!
Mưa rây giọt giọt đầm đìa
Hạt sương còn đọng môi chia lời buồn
Sao băng gió cuốn hồi chuông
Trăng treo nửa mảnh hồn cuồng vọng âm
Mưa đêm rót giọt thì thầm
Đất cào vết nứt, trời gầm xé mây
Tàn đêm bóng ẩn trăng gầy
Vườn ôm phế tích ngậm đầy khói sương
Đêm tàn mộng huyễn vấn vương
Bóng trăng thuở đó vô thường rụng chao
Kiều Mộng Hà
March 11-2021
Thơ Họa:
CẢNH ĐỜI NAY
Lên ghềnh xuống thác mất nhau
Hình soi bóng nước mắt chau rũ mày
Chung thân đọa kiếp khổ sai
Tim đau nhói trước mũi gai máu hồng
Cuộc đời có đó như không
Sống nhìn công lý bẻ cong mặt mày
Quyền uy gieo họa tai bay
Lỏi khôn dân oán,đắm say nước sầu
Xe sang,bồ nhí,nhà lầu
Tiền tham nhũng biết ở đâu,chẳng tìm
Hai sương một nắng,dân rêm
Quan gom lúa cánh đồng chiêm chở về
Giáo điều nhuộm trí hoang mê
Thiên đường bánh vẽ thốt thề nọ kia
Mồm loa,thân cá dưới đìa
Không lên thớt,cũng đợi chia ngục buồn
Thiện tri thức đã gióng chuông
Ngoài tai chẳng lọt tâm cuồng liễu âm
Lâu rồi dốt đặt,ngu thầm
Muốn cho tỉnh phải thét gầm tới mây
Nghèo dân,xác mãi hao gầy
Sầu non nước sớm trắng đầy tóc sương
Tranh nhau nhất dạ đế vương
Trên bất chính,dưới luân thường đảo chao…
Lý Đức Quỳnh
29/3/2021
NHÌN BÓNG TRĂNG XƯA
Lòng buồn bỗng chợt nhớ nhau
Còn in nét mặt hàng châu dưới mày
Rượu chưa hề uống…mà say
Ngón tay lạc lõng chạm gai đóa hồng
Tình đời tưởng có như không
Vầng trăng ước hẹn dáng cong khép mày
Tuổi thơ theo gió mà bay
Về bên gối chiếc giấc say men sầu…
Ai đang trằn trọc trên lầu
Người đi biên ải biết đâu kiếm tìm
Êm êm nửa giấc mộng rêm
Ngày trông đêm đợi cánh chim bay về…
Canh tàn dìu dặt khuất mê
Bao câu hẹn ước, lời thề lúc kia
Như cô thôn nữ tát đìa
Bờ cao nước cạn, mệt chia khóe buồn.
Xa xa văng vẳng tiếng chuông
Giữa đêm thanh vắng vọng cuồng dư âm
Nghe như có tiếng gọi thầm
Cao xa rào rạt sấm gầm thét mây
Đêm sâu bóng nguyệt hao gầy
Ở đây mây khói giăng đầy gió sương
Lòng người u uẩn tơ vương
Nhìn trăng huyễn mộng khác thường lao chao
TẠ VƯƠNG KIM
TRĂNG XƯA
Vào đời may gặp gỡ nhau
Con trăng tuổi trẻ chẳng chau nét mày
Yêu người ai bảo rằng sai ?
Mê trăng tay nắm phải gai khóm hồng !
Tình trăng dẫn nẻo hư không
Chàng Trương gõ ván thuyền cong chân mày
Mỵ Nương ảo ảnh lướt bay
Thuyền trôi ngư phủ vẫn say mối sầu
Trăng khuya vầng chiếu trên lầu
Vầng soi đáy nước hỏi đâu khó tìm
Cất cao tiếng hát ru êm
Tiếng ca vời vợi giấc chiêm vọng về
Thuyền trôi dưới ánh trăng mê
Đau thương giăng kín lời thê thiết tình
Gióng lên câu hát lênh đênh
Trẫm mình dưới đáy dòng xanh khép buồn !
Tình xưa để lại tiếng chuông
Yêu ai đừng quá mơ cuồng ngóng âm
Nửa khuya rót hạt mưa thầm
Trường giang mờ mịt sóng gầm tung mây
Đêm nay ngồi ngắm trăng gầy
Vết hằn ngư phủ chứa đầy gió sương
Lòng trần khách lữ còn vương
Tình xưa trong cõi vô thường đảo chao !...
Chung Văn
HOÀI NIỆM TRĂNG XƯA
Trăng xưa thủa đó gần nhau,
Ta nhìn sông núi mắt chau buồn mày !
Thôi rồi một thế cờ sai,
Thảm hồn non nước thấm gai nhuộm hồng !
Đời vui bỗng trở về không,
Đem tang thương vẽ đường cong mặt mày !
Đó giờ buộc cánh chim bay,
Đớn đau thân thế gục say đêm sầu !
Vầng trăng mờ chiếu mái lầu,
Vòng tay êm ấm biết đâu kiếm tìm !
Vũng lầy nhân thế buồn rêm,
Võ vàng giấc ngũ sầu chiêm mộng về !
Nước non từ đó chìm mê,
Người đau đòi đoạn lời thề xưa kia !
Nhìn vầng trăng lạc dưới đìa,
Nghẹn ngào gió thổi như chia nỗi buồn !
Còn đâu vang vọng tiếng chuông,
Chùa xưa giờ chỉ lạc cuồng thanh âm !
Cha lần chuỗi hạt âm thầm,
Chơ vơ trời đất tiếng gầm trong mây !
Hỡi ơi nhìn bóng nguyệt gầy,
Hắt hiu đêm lạnh phủ đầy gió sương !
Hai ta lạc bước sầu vương…
Hỏi em còn nhớ mộng thường xưa chao ?!
Liêu Xuyên
KHỐI TÌNH MỴ NƯƠNG
Đã không duyên nợ với nhau
Gặp nhau chi để giọt châu… cau mày ?!
Mỵ Nương nghe sáo mê say,
Trương Chi lạc lối đạp gai Vườn Hồng.
Ta bà sắc sắc không không
Má đào lã chã còn cong đôi mày
Gửi mây cho gió ngàn bay
Người đi để lại đắm say giọt sầu!
Ngó trăng mờ xế ngang lầu,
Bể dâu tan tác biết đâu kiếm tìm!
Cửa tim ai gõ mà rêm,
Hồn ma bóng quế còn chiêm ngưỡng về!
Thuyền ai trôi dạt bến mê,
Sông in bóng nguyệt, trăng thề núi kia.
Dẫu không cờ bạc, nợ đìa
Ai duyên ai nợ mà chia giọt buồn?!
Chùa xa vọng lại tiếng chuông,
Hồn ai lãng đãng mê cuồng dư âm!
Bên tai ngỡ tiếng gọi thầm
Trùng dương bão tố sóng gầm nước mây.
Hồ khuya soi bóng liễu gầy,
Bóng chim tăm cá phủ đầy tuyết sương.
Nợ tình chưa trả còn vương,
Trương Chi chàng hỡi… ngày thường tương chao.
Texas, March 31st 2021
HỒ CÔNG TÂM
ĐOẠN CHUÔNG CỬA PHẬT
Ông tơ gàn quải chi nhau
Để sầu lệ tủi sạch lau chân mày
Sân Trình hoạn lộ mê say
Khiến cho chàng Điệp đổi thay bóng hồng.
Mộng tình thôi cũng như không,
Lan mong chi nữa mà trau mặt mày!
Câu thề gió đã cuốn bay
Thì nương cửa Phật quên ngay hận sầu.
* * *
Nhà tranh hay chốn nhà lầu?
Nàng đi biệt tích biết đâu mà tìm!
Trằn trọc hồn mộng đau rêm
Bóng nàng thấp thoáng đêm đêm thấy về.
Bây giờ chợt tỉnh cơn mê?
Chiêm bao nhắc nhở câu thề còn kia.
Nghĩ càng ứa lệ đầm đìa,
Hận mình nhẹ dạ để chia nỗi buồn.
Vọng vang tiếng mõ hồi chuông
Đích là không phải tiếng cuồng cõi âm.
Hẳn người tu kiếp âm thầm
Coi đời: cát vẩn bụi lầm, bóng mây!
“Đoạn chuông cửa Phật liễu gầy,
Điệp đành lê kiếp đoạ đày gió sương.
Ai gây đứt đoạn tơ vương,
Để ta mắc bẫy gạt lường? Ôi chao!”
Đỗ Quang Vinh
TRĂNG XƯA
Mơ màng tơ tưởng cạnh nhau
Trăng ̣đầy mười sáu nhíu chau mi mày
Tình yêu chênh lệch đâu sai
Cây xanh lá tốt dẫu gai "bông hồng"...!
Tuổi xuân mộng mị hư không
"Tình trong như đã" nét cong chân mày
Gió đưa mây lạnh vờn bay
Đừng nên xa vắng men say giọt sầu...!
Trăng khuya chênh chếch chiếu lầu
Tim ai rung động biết đâu lại tìm ?
Hồn thơ nặng gánh mình rêm
Mà trong tiềm thức nhớ em quay về
Cung Thiềm Chú Cuội say mê
Hằng Nga Nguyệt Điện hẹn thề nọ kia
Chung lưng đắp đập tát đìa
Tình Hiên Lãm Thúy sẻ chia điệu buồn
Giật mình vang tiếng chùa chuông
Vàng gieo đáy nước cuốn cuồng vọng âm
Bên tai văng vẳng âm thầm
Mưa rào bão táp thét gầm tan mây...
Đêm tàn trăng lạnh hao gầy
Vườn cây ăn trái vơi đầy tuyết sương
Sao em hoang tưởng nợ vương ?
Mà trăng thuở ấy vô thường ối chao...!
Mai Xuân Thanh
April 04, 2021
SỐ PHẬN
Còn gì nữa để cho nhau
Soi gương nhìn lại buồn chau mắt mày
Một thời trót đã lầm sai
Sắc hoa diễm tuyệt...đầy gai chính hồng
Lạc loài giữa cõi hư không
Đôi khi thơ thẩn nhíu cong cả mày
Chạnh lòng nhìn cánh chim bay
Rượu nồng chưa cạn đã say khối sầu
Người xưa, ngắm bóng trăng lầu
Mây trôi muôn hướng biết đâu chốn tìm
Ngậm ngùi lòng dạ rối rêm
Ngẩn ngơ tâm sự gối chiêm mơ về
Nguyện lòng xa lánh bờ mê
Dẫu trăng in dấu lời thề thuở kia
Đêm khuya sương đẫm giọt đìa
Trăm năm lỡ hẹn cách chia tình buồn
Chùa xa vọng lại tiếng chuông
Nghe trong hơi gió quay cuồng vang âm
Buồn ơi! giọt lệ rơi thầm
Đất trời rạn vỡ tiếng gầm trong mây
Thương thân vóc liễu hao gầy
Dường như hoa lá thấm đầy giọt sương
Còn chăng một khối tơ vương
Buông trôi số phận vô thường nghiêng chao...!
Bạc Liêu/6/4/2021
Hồng Vân
THUYỀN TÌNH NGÀY ĐÓ
Một lần khi đã trao nhau
Thì ta chớ để mắt chao mặt mày
Đã yêu rồi dẫu có sai
Dù cho có lỡ dính tay gai hồng
Tình yêu đâu thể có ,không
Rồi xem như vẽ đường cong lông mày !
Dù người như thể chim bay
Đắng cay cũng chỉ để say giọt sầu
Em thì sang cả nhà lầu
Còn tôi chiếc bóng...trăng đâu dễ tìm
Trở trăn hồn mộng đau rêm
Để khuya thức giấc mỗi đêm tìm về...
Thuyền tình đã lạc bến mê
Sông sâu còn đó...trăng thề vẫn kia
Tình ta đừng để lọt đìa
Để rồi nước cuốn làm chia nỗi buồn !
Có còn nghe lại tiếng chuông ?
Bên chùa cảnh tỉnh mê cuồng dư âm
Rồi nghe vang vọng gọi thầm
Tình yêu muôn thuở như gầm giữa mây
Thương em dáng liễu vai gầy
Mà ôm chiếc bóng chở đầy gió sương
Đêm tàn ướp mộng tơ vương
Tình yêu đâu thể tầm thường đảo chao
Songquang
20210409
Đúng vậy, hoạ vận một bài thơ Đường luật 8 câu, 5 vần tương đối không khó. Nhưng hoạ vận một bài thơ lục bát dài tới 24 câu, gồm cả yêu vận lẫn cước vận để hoàn thành một bài thơ tả tình tả cảnh xã hội... thật không dễ dàng. Bài thơ Cảnh Đời Nay thi sĩ Lý Đức Quỳnh hoạ vận bài thơ lục bát Bóng Trăng Thuở Đó của Kiều Mộng Hà cũng không kém phần sinh động. Phải nể phục tinh thần say mê thi ca bền bỉ của ông chủ Website Trang Nhà lylang.blogspot.com, ngày nào cũng đóng góp thơ hoạ với các thi hữu trên thi đàn một cách phong phú đều đặn.
Trả lờiXóaHCT
Cảm ơn anh HCT đã ghé đọc và lưu nhận xét.
XóaKính chúc Anh mạnh khỏe,an vui.
https://img1.picmix.com/output/pic/normal/5/9/9/8/9068995_18b86.gif
Trả lờiXóaXướng họa lục bát hay quá, DVD thưởng thức! :)
Cảm ơn DVD.
XóaChúc bạn bình an,hạnh phúc.
KHỐI TÌNH MỴ NƯƠNG
Trả lờiXóaĐã không duyên nợ với nhau
Gặp nhau chi để giọt châu… cau mày ?!
Mỵ Nương nghe hát mê say
Trương Chi lạc lối đạp gai Vườn Hồng.
Ta bà sắc sắc không không
Má đào lã chã còn cong đôi mày
Gửi mây cho gió ngàn bay
Người đi để lại đắm say giọt sầu!
Ngó trăng mờ xế ngang lầu,
Bể dâu tan tác biết đâu kiếm tìm!
Cửa tim ai gõ mà rêm,
Hồn ma bóng quế còn chiêm ngưỡng về!
Thuyền ai trôi lạc bến mê,
Sông in bóng nguyệt, trăng thề núi kia.
Dẫu không cờ bạc, nợ đìa
Ai duyên ai nợ mà chia giọt buồn?!
Chùa xa vọng lại tiếng chuông,
Hồn ai lãng đãng mê cuồng dư âm!
Bên tai ngỡ tiếng gọi thầm
Trùng dương bão tố sóng gầm nước mây.
Hồ khuya soi bóng liễu gầy,
Bóng chim tăm cá phủ đầy tuyết sương.
Nợ tình chưa trả còn vương,
Trương Chi chàng hỡi… ngày thường tương chao.
Texas, March 31st 2021
HỒ CÔNG TÂM
Em xin đưa thơ họa lên trang bài đăng.
XóaKính chúc anh HCT sức khỏe,hạnh phúc.
Xin Quy Thi Huu thuong thuc Tho Kieu Mong Ha do Mien Du Dalat pho nhac, Mai Thien Van trinh bay
Trả lờiXóaNẮNG TỪ ĐÂU GỌI BÌNH MINH
Thơ Kiều Mộng Hà
Nhạc Miên Du Đà Lạt
Ca Sĩ Mai Thiên Vân
https://www.youtube.com/watch?v=NJSFctwRVEg
Cảm ơn anh HCT.
XóaKính chúc Anh thường an.